Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1102 - Chương 1102. Liên Minh Người Tu Chân: Nội Gián Là Ai? (2)

Chương 1102. Liên minh người tu chân: Nội gián là ai? (2) Chương 1102. Liên minh người tu chân: Nội gián là ai? (2)

Liên minh người tu chân: Nội gián là ai? (2)

Người đầu tiên biết Trần Già là nội gián quả thật là Chu Phân Phương và Mạnh lão.

Lúc ấy Trần Già ở trước mặt bọn họ, trở tay xiên Quốc sư một đao đã làm rung động toàn bộ mọi người.

Nhưng sau đó Mạnh lão xoá đi ký ức liên quan đến Trần Già, đây cũng là vì sự an toàn của Trần Già.

Nhưng Chu Phân Phương không có xoá đoạn ký ức này.

Thực lực của nàng càng mạnh, khả năng tiết lộ bí mật là cực nhỏ, ngược lại là Trần Già nếu như gặp phải nguy hiểm hoặc là xin viện trợ của nàng thì có thể sẽ được hỗ trợ lớn nhất. Cho nên Chu Phân Phương vẫn giữ lại ký ức về Trần Già.

Ở Đại Càn, hiện nay người biết được bí mật của Trần Già cũng chỉ có Ngụy Quân và Chu Phân Phương.

Đây cũng là vì chuẩn bị cho hai hướng.

Dù sao Ngụy Quân vẫn luôn tìm đường chết. Nếu như hắn chết thật, vậy thì sẽ không còn ai có thể chứng minh thân phận của Trần Già là người phe mình nữa.

Hiện tại có hai người Ngụy Quân và Chu Phân Phương biết thân phận của hắn, ít nhất vẫn là bảo hiểm kép.

Trước đó Ngụy Quân đã quên mất chuyện này.

Được Chu Phân Phương nhắc nhở cái, Ngụy Quân mới nhớ ra, hắn có hơi xấu hổ.

"Lão sư ngài nhớ được Trần Già, còn hỏi ta làm cái gì?" Ngụy Quân khinh bỉ nói.

Chu Phân Phương xoè hai tay, eo nhỏ đung đưa, lẽ thẳng khí hùng lớn tiếng nói: "Mới nãy ta quên!"

Ngụy Quân: "…"

Ngươi quên thì quên, rống to lên như thế làm chi?

Ngang ngược không nói lý, không hổ là ngươi.

Chu Phân Phương chưa cho Ngụy Quân cơ hội trào phúng mình, nói tiếp: "Tuy Trần Già là người của chúng ta, nhưng mà hội nghị cao cấp kiểu này có lẽ Trần Già còn không có tư cách tham dự nhỉ? Sao hắn biết được tình báo này?"

Chu Phân Phương có chút hoài nghi, cũng có hơi lo lắng: "Không phải là Liên minh người tu chân cố ý thử Trần Già chứ? Nếu như vậy thì ta phải đi một chuyến, nếu không Trần Già sẽ gặp nguy hiểm."

Nếu đi một chuyến, bản thân nàng đương nhiên cũng gặp nguy hiểm.

Nhưng trong lựa chọn ngươi chết hay ta chết, Chu Phân Phương càng tin tưởng cơ hội sống của mình lớn hơn mà không phải để lại mối nguy hiểm cho Trần Già.

Đây cũng là lý do Chu Phân Phương thường xuyên miệng phun phân phương, nhưng mà vẫn luôn đức cao vọng trọng.

Đánh giá phẩm chất của một người không chỉ xem người ta đã nói cái gì, mà quan trọng hơn vẫn là xem người ta đã làm cái gì.

Đối với lựa chọn trong vô thức của Chu Phân Phương, trong lòng Ngụy Quân cho một like.

Nhưng hắn vẫn ngăn cản Chu Phân Phương.

"Lão sư yên tâm, Trần Già không sao đâu. Thậm chí hắn cũng không biết chuyện này."

Nếu như Trần Già biết, chắc chắn sẽ thông báo cho hắn hoặc là Chu Phân Phương đầu tiên.

Ngụy Quân cũng rất có lòng tin vào nhân phẩm của Trần Già.

Lần này Chu Phân Phương thật sự ngơ luôn.

"Trần Già cũng không biết, vậy rốt cuộc sao ngươi lại biết?"

Ngụy Quân suy nghĩ một hồi, quan hệ giữa Đại Hoàng tử và Ưng Vương không thể lộ ra.

Hơn nữa còn phải giữ lại để hành Yêu hoàng thật nhiều.

Vẫn là tiết lộ Tứ hoàng tử đi.

Dù sao Tứ hoàng tử có liên lạc với Tây đại lục cũng không phải bí mật gì.

Sau khi Càn đế xảy ra chuyện, Tứ hoàng tử liền qua lại với Đỗ Uy rất thân mật, việc này người có tâm đều biết. Có một dạo không ít người đều hoài nghi Tứ hoàng tử có liên quan đến việc Càn đế gặp bất trắc.

Sau đó là trong cuộc tranh bá thiên kiêu, Tứ hoàng tử bỗng nhiên nổi tiếng. Thiết giáp Tứ hoàng tử lấy ra trong trận đấu cũng bị rất nhiều người coi là trang bị của Tây đại lục.

Cho dù quân đội của Tây đại lục cũng chưa được trang bị.

Tóm lại, Tứ hoàng tử và Tây đại lục có quan hệ mật thiết, rất nhiều người đã tiếp nhận chuyện này rồi.

Đội cái nồi này lên đầu Tứ hoàng tử, chẳng khác nào là đội ở trên đầu Tây đại lục.

Chu Phân Phương nghe xong cũng cho rằng Tây đại lục đang nhắc nhở nàng.

Nàng chớp mắt, nhíu mày nói: "Ta và Tây đại lục cũng không có giao hảo gì, sao Tây đại lục lại nhắc nhở ta chứ?"

"Ai biểu ngươi đi đấu với Liên minh người tu chân làm chi, sau đó bọn hắn lại thành ‘ngư ông đắc lợi’."

Ngụy Quân nhún vai, bình thản nói: "Đây là dương mưu, trên thế giới này ai lại so xem ai ngu hơn chứ? Mọi người đều muốn chiếm lợi, ai cũng không muốn thua thiệt.

"Ở trong kế hoạch của Liên minh người tu chân, bọn hắn cũng không muốn liều chết cùng ngươi, không muốn xé rách mặt với Đại Càn chúng ta. Cho nên bọn hắn muốn mượn đao giết người.

"Mà trong mắt Tây đại lục, khiêu khích Đại Càn chúng ta và Liên minh người tu chân không chết không thôi mới là tình huống mà bọn hắn muốn nhìn thấy.

"Nói trắng ra là tính kế lẫn nhau.

"Liên minh người tu chân cho rằng Tây đại lục đã khai chiến với Đại Càn, chắc chắn muốn thủ tiêu người có chiến lực cực cao là ngươi. Nhưng mà người Tây đại lục cũng không ngốc, để cho Đại Càn có thêm một kẻ thù chẳng phải cũng có lợi cho bọn chúng hay sao?"

Xuất phát từ góc độ của mỗi người, thật ra nghĩ như thế cũng không có vấn đề gì.

Chẳng qua cao nhân thế giới này đều là người có đầu óc.

Cho nên xuất phát từ chủ nghĩa hệ quả thì rất dễ dàng nhận ra những trù tính này có hơi thiểu năng.

Chu Phân Phương đang nghĩ như vậy đấy.

"Đám người này có phải coi ta là quả bóng hay không thế? Đá tới đá lui, cũng không hề hỏi ý kiến của ta. Thật sự cho rằng bản thánh sẽ dựa theo sắp xếp của bọn hắn, đi thành toàn cho tâm ý của bọn hắn sao?"

Bình Luận (0)
Comment