Kế hoạch thông qua (2)
Lại là một trận gió thổi tới.
Nắp quan tài của Trần Trường Sinh bị gió thổi thiếu chút nữa là lật lên.
Nhưng trong quan tài thật ra cũng không có thi thể của Trần Trường Sinh…
Trần Trường Sinh là bị Trần Già bổ đao bổ chết, sau đó đã bị Trần Già nghiền xương thành tro.
Nhất định không thể giữ lại thi thể hoàn chỉnh.
Nhất phẩm tông môn giống như Trường Sinh tông, trời mới biết nội bộ tông môn có con bài chưa lật nào. Đưa cho bọn hắn một cỗ thi thể của người bị hại, nói không chừng bọn hắn liền có biện pháp đảo ngược thời gian, tra ra chân tướng.
Mặc dù không có năng lực ở phương diện này, nhưng mà có thi thể ở đây, tìm ra chân tướng nhất định sẽ càng thêm dễ dàng.
Không nói các khác, Bạch Khuynh Tâm tỏ vẻ chuyện này cũng đơn giản.
Trần Già không dám mạo hiểm việc này.
Cho nên hiện tại trong từ đường thứ Trường Sinh tông đã lập cho Trần Trường Sinh đều là "Y quan trủng*".
(*Mộ chôn quần áo và di vật)
Trong quan tài chỉ có một ít quần áo của Trần Trường Sinh lúc dinh tiền.
Đã nhận ra linh quan của Trần Trường Sinh có dị động, những trưởng lão của Trường Sinh tông cũng không hề giật mình. Bọn họ nhìn nhau mấy cái, sau đó xúc động muôn phần:
"Đây là linh thức của tông chủ còn chưa hoàn toàn tiêu tán a."
"Đáng tiếc, hiện tại tông chủ chỉ còn lại một chút linh thức, đã không thể trao đổi cùng chúng ta. Bằng không chúng ta có thể nhìn thấy nụ cười vui mừng thanh thản của tông chủ rồi."
"Tông chủ, ngươi hãy yên tâm. Có Trần Già ở đây, Trường Sinh tông còn có hi vọng, ngươi nhất định cũng sẽ không chết uổng."
Nắp quan tài Trần Trường Sinh càng thêm chấn động kịch liệt, thiếu chút nữa là đè không nổi rồi.
Đáng tiếc, âm dương cách biệt.
Người sống và tử hồn là không thể trao đổi.
Ít nhất dưới loại tình huống trước mắt này, những người bọn hắn là không thể trao đổi.
Cho nên cuộc nói chuyện này đã định trước là ông nói gà bà nói vịt.
Những trưởng lão của Trường Sinh tông lại bùi ngùi một hồi, sau đó vui mừng rời khỏi từ đường tổ tông.
Một đêm này, trong từ đường tổ tông của Trường Sinh tông âm gió tà thổi từng cơn, giống như có lệ quỷ đang phẫn nộ gào thét, chết không nhắm mắt.
Loại dị tượng này cũng không phải là không hấp dẫn sự chú ý của cao tầng Trường Sinh tông.
Nhưng suy nghĩ của bọn hắn hoàn toàn chạy lệch.
Vân Trưởng lão: "Tông chủ chết thật oan uổng!"
Cổ Tinh Văn tâm trạng nặng nề gật đầu: "Tông chủ đang dã tâm bừng bừng, muốn kéo Nguyên Minh Chủ xuống ngựa, kết quả hiện tại cũng đã hồn quy hoàng tuyền, chắc chắn chết không nhắm mắt."
"Nếu chúng ta không thể báo thù cho tông chủ, chỉ sợ tông chủ khó có thể nhắm mắt."
"Khó a! Đừng nói báo thù, Trường Sinh tông chúng ta hiện tại chỉ sợ nên tự vệ trước. Trước đó Nguyên Minh Chủ muốn mượn cơ hội nâng đỡ Thanh Hạo thượng vị để nhúng tay vào nội chính của Trường Sinh tông chúng ta. Hiện tại bị chúng ta cự tuyệt, Nguyên Minh Chủ nhất định sẽ không chịu để yên. Chúng ta phảichuẩn bị nghênh đón trận phục thù của Nguyên Minh Chủ."
"Đến thì đến! Trường Sinh tông chúng ta chẳng lẽ còn sợ hắn hay sao?"
"Chúng ta cần chuẩn bị chiến đấu cho tốt. Đã chết một tông chủ, bất luận thế nào, chúng ta đều phải bảo đảm Trần Già thuận lợi thượng vị, bằng không chúng ta thật sự có lỗi với linh hồn của tông chủ trên trời."
Trong từ đường tổ sư, nắp quan tài của Trần Trường Sinh rung động càng thêm dữ dội.
…
Các trưởng lão của Trường Sinh tông đoán có một phần là đúng.
Nguyên Minh Chủ xác thực muốn nhắm vào Trường Sinh tông.
Nhưng nguyên nhân không phải trả thù.
Mà là yêu cầu của Ngụy Quân.
Đương nhiên, trước đó bọn hắn cũng đã giao dịch ổn thoả rồi.
Nguyên Minh Chủ liệt một tờ danh sách, bên trên có thứ mà hắn muốn.
Ngụy Quân dựa theo danh sách này, từ nội khố hoàng cung tìm được ba loại cho Nguyên Minh Chủ.
Tuy chỉ là ba thứ, nhưng đã là giá trị liên thành.
Nguyên Minh Chủ là một người hiểu chuyện, cũng là một người thông minh.
Hắn biết mình và Ngụy Quân là mua bán lâu dài.
Hơn nữa cho tới thời điểm này, bọn họ hợp tác rất vui vẻ.
Chỉ cần hắn phối hợp, Ngụy Quân bên này cũng không khất nợ, lợi ích nên đưa cho hắn một chút cũng không thiếu.
Cho nên hắn định tiếp tục.
"Ngụy đại nhân, không thể không nói, hợp tác với ngươi là một chuyện rất khiến cho người ta thoải mái. Nói đi, tiếp theo muốn ta làm cái gì?"
Ngụy Quân không có khách sáo, nói thẳng: "Tấn công Trường Sinh tông."
Nguyên Minh Chủ trầm mặc.
Trường Sinh tông là một trong những tông môn do Liên minh người tu chân sáng lập, cũng là Nhất Phẩm Tiên tông mạnh mẽ nổi trội nhất trong những năm gần đây.
Bảo hắn chèn ép Trường Sinh tông, vấn đề này không lớn.
Nhưng mà bảo hắn đi tấn công Trường Sinh tông, thì vấn đề này lại rất lớn rồi.
Nhưng Nguyên Minh Chủ biết, này cũng là chuyện sớm muộn.
Tiền của Đại Càn nào có dễ lấy như vậy.
Ngụy Quân hiểu sự lưỡng lự của Nguyên Minh Chủ.
Lưỡng lự không sao, làm theo lời hắn nói là được.
"Nguyên Minh Chủ, chỉ là bảo ngươi đi tấn công Trường Sinh tông, không có bảo ngươi nhất định phải đánh bại Trường Sinh tông." Ngụy Quân nói: "Đương nhiên, cũng không phải làm bộ làm tịch, là đánh thật. Dựa vào lai lịch của Trường Sinh tông, chống đỡ qua một trận công kích hẳn là không thành vấn đề."
"Như vậy là hoàn toàn xé rách mặt với Trường Sinh tông rồi." Nguyên Minh Chủ nói.
Ngụy Quân nở nụ cười: "Đây chính là hiệu quả mà ta muốn. Nội bộ Nhất Phẩm Tiên tông trực tiếp khai chiến, tăng thêm mâu thuẫn nội bộ của Liên minh người tu chân. Bằng không Nguyên Minh Chủ cho rằng ta muốn cái gì? Giúp Liên minh người tu chân tiếp tục phát triển sao?"