Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1148 - Chương 1148. Kế Hoạch Thông Qua (4)

Chương 1148. Kế hoạch thông qua (4) Chương 1148. Kế hoạch thông qua (4)

Kế hoạch thông qua (4)

"Nếu chúng ta thật sự nắm bắt được cơ hội lần này, liên thủ với Liên minh người tu chân, thật sự có hi vọng nhổ phứt cái răng nọc Trường Sinh này."

Cơ Soái nói tới đây, sắc mặt trở nên lạnh lẽo, giọng nói cũng bắt đầu lạnh đi: "Những năm qua, Trường Sinh tông đã mang đến cho Đại Càn rất nhiều khuất nhục. Nếu có thể diệt trừ Trường Sinh tông, Đại Càn sẽ chân chính vươn lên, tâm lý của bách tính Đại Càn cũng sẽ hoàn toàn vực dậy."

"Cơ Soái, đừng nôn nóng! Lần này chúng ta không đánh trận tiêu diệt."

Ngụy Quân đúng lúc đè xuống ý niệm chiến đấu của Cơ Soái.

"Chiến tranh là nên phục vụ cho chính trị, Trường Sinh tông nhất định phải tiêu diệt, nhưng mà không phải hiện tại."

"Vì sao?"

"Hiện tại tiêu diệt Trường Sinh tông, bên nhận được lợi ích nhiều nhất là Liên minh người tu chân, không phải Đại Càn chúng ta. Mặt khác, nếu như muốn hướng đến mục tiêu đánh chết triệt để Trường Sinh tông trong một trận chiến, quân đội mà Đại Càn sẽ phải điều động không phải là số lượng như trước mắt. Cơ Soái, tiền tuyến bờ biển Tây còn đang đánh trận, bên phía Yêu đình cũng phải đề phòng. Ở giai đoạn hiện tại, chúng ta cũng không thể rút đi quá nhiều binh lực để đánh một trận, cũng không thích hợp kéo dài chiến tuyến quá lâu, nếu không thì Đại Càn của mình rất dễ tự huỷ."

Quan trọng nhất là, đánh chết Trường Sinh tông thật, Trần Già cũng không còn đất dụng võ.

Nhưng chỉ cần dựa theo kế hoạch, nâng đỡ Trần Già thượng vị, bọn họ hoàn toàn có cơ hội không phí một binh một tốt nào, giống như nước ấm nấu ếch luộc chết Trường Sinh tông.

Nếu đã như vậy, cớ sao mà không làm?

Bỏ ra giá nhỉ nhất để giành được thắng lợi lớn nhất, đây mới là thủ đoạn mà nhà binh nên có.

Cơ Soái lại càng hiểu rõ thế cục phức phức tạp mà Đại Càn đang đối mặt bây giờ hơn Ngụy Quân. Cho nên sa khi nghe thấy Ngụy Quân nói như vậy, mặc dù hắn có chút thất vọng, nhưng vẫn đồng ý với quan điểm của Ngụy Quân.

"Ngụy đại nhân ngươi nói rất đúng, hiện tại Đại Càn không thể tuỳ tiện được, nên đánh trận chính trị."

"Cơ Soái có thể chấp nhận là tốt rồi, ở phương diện hành quân đánh trận này ta dốt đặc cán mai, liền làm phiền Cơ Soái rồi." Ngụy Quân nói.

Lần này Ngụy Quân không phải đang khiêm tốn.

Thiên Đế đương nhiên hiểu hành quân đánh trận, hơn nữa binh mã từng thống lĩnh chắc chắn nhiều hơn Cơ Soái rất nhiều.

Nhưng Ngụy Quân bây giờ còn chưa có thức tỉnh ký ức ở phương diện này.

Ngụy Quân của hiện tại, cũng chính là cao thủ lý luận suông được học chút binh thư cơ bản lúc ở Quốc Tử Giám.

Không ai biết hắn ở phương diện quân sự rốt cuộc là có bao nhiêu tài hoa.

Cơ Soái nghe thấy Ngụy Quân nói như vậy, bỗng nhiên trong lòng rung động, chủ động nói: "Ngụy đại nhân muốn thử thống lĩnh binh không? Theo ta thấy, cái nhìn về đại cục của ngươi khá là xuất sắc, hành sự cũng quả quyết dũng nghị, kỳ thật là có sẵn tố chất trở thành một tướng tài."

Ngụy Quân bật cười lắc đầu: "Danh soái cũng tốt, tướng tài cũng thế, đều được tạo ra từ mạng của binh sĩ, chính là câu 'Một tướng công thành vạn cốt khô' . Nếu hiện tại Đại Càn tướng tinh ảm đạm, không ai hữu dụng, ta đây cũng sẽ sẵn sàng làm. Nhưng Đại Càn hiện tại nhân tài đông đúc, tướng tinh lấp lánh, ta cần gì phải đi lấy tính mạng binh sĩ để mạo hiểm chứ?"

"Ngụy đại nhân, việc này không thể gọi là mạo hiểm. Ngươi đều đạt được thành quả vĩ đại ở lĩnh vực Nho đạo và tư tưởng giáo dục, ở lĩnh vực quân sự nhất định cũng sẽ không kém."

Cơ Soái rất xem trọng Ngụy Quân.

Ngụy Quân lại tỉnh táo hơn Cơ Soái nhiều.

"Cơ Soái, ta thiên phú tu luyện cao và ta sẽ lãnh binh đánh trận là hai chuyện khác nhau. Một trong những vấn đề lớn nhất của Đại Càn bây giờ chính là rất dễ việc người tay ngang chỉ đạo cho người trong nghề. Mỗi một nghề đều có lĩnh vực riêng, ta không biết chính là khong biết, trên thế giới này có được mấy người toàn năng?

"Trên thế giới có một số chuyên gia có một vài thành tựu ở trên lĩnh vực nào đó, cũng được thế nhân ca tụng liền cho rằng mình cái gì đều biết, sau đó cũng bắt đầu khoa tay múa chân với những lĩnh vực khác. Nhưng trên thực tế thì sao? Trên lĩnh vực đó ngay cả người bình thường mà bọn họ cũng không bằng, đến cuối cùng chỉ có thể làm trò cười cho thiên hạ.

"Cơ Soái, ta cũng không muốn trở thành trò cười như thế."

Nghe thấy những lời này của Ngụy Quân, Cơ Soái chỉ cảm thấy mặt giả của mình đỏ lên.

Uổng cho hắn đã sống đến từng này tuổi, tuổi tác còn lớn hơn Ngụy Quân nhiều như thế, vậy mà còn không thấu triệt bằng Ngụy Quân.

"Thánh nhân nói ‘học thầy không tày học bạn’, quả nhiên là thế. Nghe buổi nói chuyện của quân, còn hơn mười năm đọc sách. Cơ mỗ thụ giáo." Cơ Soái thiệt tình thực lòng nói.

Ngụy Quân khẽ gật đầu: "Cơ Soái quá khen. Bố trí tác chiến tiếp theo đành làm phiền Cơ Soái rồi."

Ngụy Quân thật ra là cố ý tránh đi lĩnh vực quân sự.

Bằng không dựa vào năng lực học tập của hắn, Ngụy Quân cảm giác mình thật sự có khả năng trở thành một danh tướng.

Nhưng mà như thế thì quá ‘bug’.

Hắn ở Đại Càn, bản thân chính là lợi ích lớn nhất của Đại Càn.

Nếu cái gì cũng đích thân ra trận, hơn nữa còn xung phong đi đầu, vậy thì có hơi vi phạm ước hẹn ngầm của hắn và Đạo Tổ.

Hắn có thể xông lên tuyến đầu, Đạo Tổ cũng có thể xông lên tuyến đầu.

Và hậu quả chính là Ngụy Quân và Đạo Tổ đều sẽ không sao.

Nhưng mà người của phe đối diện sẽ bị Ngụy Quân giết sạch.

Bình Luận (0)
Comment