Mang những người không thể giết giam cầm ở chỗ an toàn trước, không để bọn họ có cơ hội nhúng tay việc này.
Người còn lại, ai nhảy ra kẻ đó chết.
Triệu Vân rất nhanh cũng nghĩ rõ ràng đạo lý này.
"Cơ Soái, ẩn nhẫn nhất thời thì thế nào?" Triệu Vân hỏi.
Cơ Soái nói: "Ngụy Quân sẽ chết, mà tiếp theo thời điểm liên minh người tu chân thật sự thi hành Cửu phẩm tiên tông chế, người dám đứng ra sẽ càng ít."
"Nếu không đành lòng thì sao?"
"Không có gì bất ngờ xảy ra, toàn quân bị diệt."
"Tử cục."
"Có lẽ là vậy."
Cơ Soái trong giọng nói cũng không có bao nhiêu lo lắng.
Triệu Vân cũng khôi phục bình tĩnh từ trong tức giận.
Dù sao đều là danh tướng giết ra từ trong núi thây biển máu.
Cục diện hẳn phải chết, bọn họ cũng không phải là không gặp qua.
Nhưng bọn họ hiện tại vẫn còn sống.
"Ngay cả là Thiên Cơ lão nhân bố cục, nhất định cũng sẽ có một đường sinh cơ." Triệu Vân nói: "Cơ Soái, ta lưu lại."
"Không cần, Giang Nam đạo mà ngươi tọa trấn xuất hiện Yêu tộc làm loạn, nếu ngươi không quay về đàn áp, có Thiên Cơ các thao túng ở sau lưng, rất dễ dàng xuất hiện vấn đề lớn." Cơ Soái nói.
"Dưới trướng ta đều có bộ hạ trấn áp phản loạn."
"Thiên Cơ lão nhân bố cục, sẽ không phạm sai lầm cấp thấp. Quy mô Yêu tộc làm loạn ở Giang Nam đạo, nhất định là bộ hạ ngươi không trấn áp được, chỉ có ngươi tự mình trở về mới có thể trấn áp."
Triệu Vân muốn đánh người.
"Một ngày nào đó ta muốn đâm ra một lỗ thủng ở trên người Thiên Cơ lão nhân." Triệu Vân giọng căm hận nói.
Luận thực lực nàng không bằng Thiên Cơ lão nhân.
Nhưng thương pháp Tùy Duyên, thương thương tùy duyên, nếu nhân phẩm bùng nổ, nàng thật đúng là không nhất định không làm được.
Cho nên người như thế chính là Thiên Cơ các đau đầu nhất.
Không thể biết trước.
"Tử Long, trở về đi, kinh thành bên này có ta."
Triệu Vân biết Cơ Trường Không nói đều là đúng.
Thiên Cơ lão nhân bày ra sát cục, sẽ không cho nàng cơ hội lợi dụng sơ hở.
"Cơ Soái, nếu chuyện không thể trái, trước tạm giữ tấm thân hữu dụng để đợi ngày sau. Chỗ Ngụy Quân cho dù bệ hạ muốn giết hắn cũng sẽ phải chuẩn bị thời gian, chờ sau khi hắn bị hạ ngục ngươi lại cứu hắn khỏi lao ngục, ta phái người đưa hắn đến Long cung, cũng sẽ không để cho hắn thật sự chết." Triệu Vân nói.
Cơ Trường Không gật đầu: "Ta rõ ràng."
Danh soái tự nhiên đều có năng lực tùy cơ ứng biến.
Triệu Vân biết mình không có khả năng dạy Cơ Trường Không cái gì ở phương diện này, chỉ có thể không cam lòng rời khỏi kinh thành, lợi dụng truyền tống trận dùng thời gian ngắn nhất chạy về Giang Nam đạo.
. . .
Quốc Tử Giám.
Trong phòng sách tam dư.
Chu Phân Phương vừa mới được tin tức, thời điểm đang chuẩn bị đi tìm Ngụy Quân, phát hiện bên ngoài phòng sách tam dư đến một người khách.
Một người khác thực lực rất mạnh.
Chu Phân Phương chân mày hơi nhíu, mở ra cửa lớn phòng sách tam dư.
"Quốc sư sao lại đến chỗ của ta?"
Nàng không có giao tình gì với Quốc sư, thậm chí còn mắng qua Quốc sư.
Đương nhiên, chỉ là mắng đơn thuần, không có xung đột gì lớn hơn khác.
Trong thiên hạ người bị Chu Phân Phương mắng rất nhiều, người được Chu Phân Phương cứu mạng cũng rất nhiều.
Thân là đệ nhất danh y thiên hạ trước đây, vốn liếng mà Chu Phân Phương tích góp rất nhiều, bị nàng tùy tiện mắng hai câu, cho dù là Quốc sư cũng chỉ có thể chịu đựng.
Bởi vì thời điểm Chu Phân Phương làm thầy thuốc, đã cứu mạng rất nhiều đệ tử Trường Sinh tông.
Ở Tu Chân Giới, Chu Phân Phương cũng rất có mặt mũi.
Hiện tại Chu Phân Phương thành Bán Thánh, thì càng có mặt mũi.
Cho nên dù là Quốc sư, ở thời điểm đối đầu cùng Chu Phân Phương, cũng lựa chọn tự mình đăng môn bái phỏng.
Mà Thiên Cơ lão nhân ngay cả Triệu Vân cũng tính đến, đương nhiên càng sẽ không quên Chu Phân Phương trên danh nghĩa vẫn là lão sư của Ngụy Quân.
Chu Phân Phương khác với Lục Tổng quản, nàng là không quan tâm đến mệnh lệnh của Càn đế.
Cũng không thể trấn áp giống như Triệu Vân.
Cho nên, đối với Chu Phân Phương, phải chọn dùng sách lược khác.
Quốc sư không có nói lời thừa, đi thẳng vào vấn đề: "Mạnh Kỳ ở phủ Quốc Sư."
Chu Phân Phương biến sắc.
Mạnh Kỳ chính là Mạnh lão.
Nàng biết Mạnh lão đang âm thầm bảo hộ Ngụy Quân, còn tưởng rằng Mạnh lão hiện tại ẫn đang bảo hộ Ngụy Quân.
Không nghĩ tới đã rơi vào trong tay Quốc sư.
Quốc sư ý đồ đến rất đơn giản: "Chu Phân Phương, ngươi bế quan nửa tháng, Mạnh Kỳ sẽ hoàn hảo không tổn hao gì trở về. Nếu không, hắn sẽ vĩnh viễn biến mất, dù sao hắn hiện tại trên danh nghĩa đã chết."
Chu Phân Phương nhịn không được miệng phun phân phương: "Đồ chó, ngươi còn có xấu hổ hay không, lại có thể ra tay đối với Mạnh Kỳ, ngươi có năng lực thì đến kiếm ta đây."
Quốc sư gắng chịu nhục, lạnh nhạt nói: "Ngươi đã cứu mạng nhiều người, lại là Nho gia Bán Thánh, nếu động tới ngươi, liên lụy quá lớn, mất nhiều hơn được."
Ý tứ trong lời này là không phải không động được ngươi, chỉ là trả giá quá lớn, nên không muốn động ngươi.
Chu Phân Phương cười lạnh: "Cho nên phải đi khi dễ quả hồng mềm."
"Có thể đạt tới mục đích là được, Chu Phân Phương, ta đã biểu hiện đủ tôn trọng đối với ngươi. Nếu ngươi còn cố ý nhúng tay vào chuyện của chúng ta, vậy trước dùng mạng của Mạnh Kỳ làm tế phẩm đi."
"Ngươi cho rằng ở trong mắt ta Mạnh Kỳ quan trọng hơn so với Ngụy Quân?" Chu Phân Phương nói.
Quốc sư liếc mắt nhìn Chu Phân Phương một cái, trên mặt bỗng nhiên xuất hiện nụ cười: "Nghe nói thánh đạo của ngươi là đạo bình đẳng."
Chu Phân Phương lặng lẽ.
Quốc sư cười khẽ: "Ta thật ra thật hy vọng ngươi buông tha Mạnh Kỳ."
Lưu lại những lời này, Quốc sư điềm nhiên mà đi.
Nếu Chu Phân Phương cố ý ra tay, chẳng khác nào dùng mạng Mạnh Kỳ đổi lấy một Ngụy Quân có khả năng sống.
Cái này vi phạm đạo bình đẳng của Chu Phân Phương.
Nếu là bình thường thì cũng chỉ vậy mà thôi.
Nhưng lần này là Quốc sư cùng Thiên Cơ lão nhân tự mình ra tay.
Nếu đi, đặt lên chính là tính mạng một đại nho chỉ kém nửa bước đã đột phá Bán Thánh.
Coi đây là dẫn lối, thêm vào thủ đoạn của Quốc sư cùng Thiên Cơ lão nhân, ít nhất cũng có thể làm cho Chu Phân Phương ngã xuống cảnh giới Bán Thánh.
Lại nghiêm trọng một chút mà nói, thậm chí có khả năng sẽ có nguy hiểm sinh mệnh.
Cho nên, Quốc sư là thật hy vọng Chu Phân Phương ngang nhiên ra tay.
Bởi vì Chu Phân Phương vừa thấy chính là người sẽ đứng ở mặt đối lập liên minh người tu chân.
Nếu có thể mượn cơ hội này phế bỏ Chu Phân Phương, vậy kiếm lớn rồi.
Thiên Cơ lão nhân bố cục hạ cờ, chiêu chiêu trí mạng, không lưu đường sống gì.