Nội tình của Trường Sinh tông (4)
Dừng một chút, Nguyên Minh Chủ tiếp tục đưa ra những cáo buộc của mình: "Bổn tọa thậm chí nghi ngờ rằng Trần Già là nội gián mà Đại Càn xếp vào trong Trường Sinh tông các ngươi.
"Cho nên, vị trí tông chủ Trường Sinh tông bất luận ra sao cũng không thể để cho Trần Già lên làm. Bổn tọa thấy Thanh cũng không tồi, chỉ cần Thanh Hạo làm tông chủ Trường Sinh tông, bổn tọa sẽ thay mặt Liên minh tu chân giả bày tỏ thái độ, Liên minh sẽ lập tức lui binh."
Các trưởng lão Trường Sinh tông giận quá hoá cười.
Sắc mặt Cổ Tinh Văn tái mét, trầm giọng nói: "Lời vừa rồi của Nguyên Minh Chủ quả thực là hoang đường đến cực điểm. Trần Già là đệ tử kiệt xuất do Trường Sinh tông chúng ta bồi dưỡng ra, kỳ tài ngút trời, tương lai nhất định có thể dẫn dắt Trường Sinh tông chúng ta hướng đến huy hoàng. Vì để bóp chết tương lai của Trường Sinh tông chúng ta, thế mà Nguyên Minh Chủ không tiếc đổi trắng thay đen, còn ăn nói hồ đồ Trần Già là nội gián do Đại Càn xếp vào? Nực cười, quá là nực cười."
Nguyên Minh Chủ: "..."
Bổn tọa lần này thật sự đã móc hết tâm can.
Cho các ngươi cơ hội nhưng lại vô dụng.
Quả thật vô dụng.
Bởi vì lúc này không có ai hoài nghi lập trường của Trần Già.
Vân Trưởng lão cười lạnh nói: "Vậy ta cho Nguyên Minh Chủ biết, chúng ta đã tiến hành soát hồn Trần Già, hắn chính là đệ tử Trường Sinh tông một trăm phần trăm, trung thành và tận hiến cho Trường Sinh tông, cũng trung thành và tận tâm với Trần tông chủ."
Nguyên Minh Chủ nghe vậy cũng có hơi kinh ngạc.
Thế mà đã soát hồn qua rồi.
Mà còn chưa bị phát hiện.
Cũng có thể, Trần Già còn có thao tác khác nữa.
Thật ra Nguyên Minh Chủ không biết, cái này vẫn may mà nhờ có hắn.
Nếu không phải trước đó bị Nguyên Minh Chủ vạch trần một lần, đã làm cho Trần Già bỏ đi lòng kiêu ngạo tự cao của mình. Sau đó lại nhận được lời nhắc nhở của Nguyên Minh Chủ, nói rằng nội tình của Trường Sinh tông vượt xa tưởng tượng của hắn, nếu không Trần Già chưa chắc có thể cảnh giác, động tay động chân vào ký ức của mình.
Con người lúc nào cũng phải ngã một lần mới khôn ra.
Cú ngã đó chính là do Nguyên Minh Chủ ban cho Trần Già.
Cho nên trí khôn lần này, Trần Già sẽ để lại cho Trường Sinh tông.
"Nguyên Minh Chủ, vì sao ngươi muốn nâng đỡ Thanh Hạo thượng vị làm tông chủ Trường Sinh tông chúng ta. Trong lòng mọi người đều rõ ràng, Thanh Hạo chính là đồ bỏ đi, có thể hoàn toàn mặc cho ngươi điều khiển, làm con rối của ngươi. Nếu Trường Sinh tông giao cho vào trong tay đồ vô dùng như Thanh Hạo, Trường Sinh tông chúng ta mới là thật sự hết hy vọng. Nếu Nguyên Minh Chủ ngươi cứ khăng khăng chặt đứt căn cơ của Trường Sinh tông, vậy thì không có gì hay để bàn nữa."
Vân Trưởng lão là một người nóng tính.
Sau khi nàng nói xong liền trực tiếp túm Thanh Hạo qua đây.
Ở trước mắt bao người, Vân Trưởng lão hóa ra một thanh kiếm từ trong hư không, đặt ở trên cổ Thanh Hạo, cao giọng nói: "Kẻ phản bội tông môn chính là loại kết cục này."
“Đừng…”
Trong tiếng cầu xin tha thứ của Thanh Hạo, đầu mình hắn chia lìa.
Máu bắn tung toé tại chỗ.
Một màn này đã doạ sợ không ít người.
Nguyên Minh Chủ thì "tức" đến mặt đỏ phừng phừng.
Đây là đang tát vào mặt hắn.
"Chư vị, Trường Sinh tông ngu muội dốt nát. Nghe mệnh lệnh của ta, tiếp tục tấn công."
Nguyên Minh Chủ "Thẹn quá hoá giận" .
Mà các trưởng lão Trường Sinh tông cũng đều lấy vũ khí ra, tinh thần tập trung cao độ chuẩn bị nghênh chiến.
Lần này đã hoàn toàn xé rách mặt.
Thời khắc đấu tranh trực diện nguy hiểm nhất đã sắp đến.
Không ít người đều căng thẳng đến cả người run rẩy.
Năm phút đồng hồ sau.
Hộ sơn đại trận của Trường Sinh tông tuyên bố vỡ tan.
Chúng người tu hành của Liên minh tu chân giả hoan hô một tiếng, liền giống như hổ đói lên rừng, chuẩn bị thu gặt tính mạng của đệ tử Trường Sinh tông.
Còn có của cải của bọn hắn.
Trận chém giết đẫm máu chính thức bắt đầu.
Đệ tử Trường Sinh tông hoàn toàn rơi vào thế hạ phong.
Bất luận là từ chiến lực cao hay chiến lực thấp, sức mạnh của cả Trường Sinh tông rất rõ ràng không phải là đối thủ của Liên minh tu chân giả.
Nhưng các trưởng lão Trường Sinh tông tuy nhiên đều lộ vẻ phẫn nộ, nhưng cũng không có ai thật sự thất thố.
Bọn họ tổng thể vẫn đang bảo trì bình tĩnh.
Chờ đến khi đệ tử Trường Sinh tông thương vong đạt đến trình độ nhất định, Cổ Tinh Văn bỗng nhiên hét lớn một tiếng: "Chúng đệ tử nghe lệnh, đóng cửa đánh chó."
"Vâng."
Ngay sau đó, Trường Sinh tông từ ngoài vào trong lại lần nữa mở ra một cái lồng bảo hộ mới.
Mà trong vách chắn này —— chỉ có vào mà không có ra.
Lãnh đạo của Liên minh tu chân giả nháy mắt bình tĩnh trở lại, tập kết lại với nhau.
Mà Cổ Tinh Văn thì đang quỳ trên mặt đất, ngửa đầu nhìn trời.
Động tác giống hắn còn có những trưởng lão khác của Trường Sinh tông.
"Đệ tử Trường Sinh tông bất hiếu, thỉnh thần hậu ban hạ thần phạt!"
Đồng tử Nguyên Minh Chủ co rút mãnh liệt.
Phía sau núi, nháy mắt Ngụy Quân cũng ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời.
"Có gì đó muốn xuống đây."
Nội tình của Trường Sinh tông - xuất hiện lần đầu.