Phía trước năng lượng cao (8)
Cái ngày nàng phi thăng.
Một cỗ tử thi bò ra từ Cửu U địa ngục.
Một chấp niệm bất diệt được nuôi dưỡng nhiều năm trên thi thể, lại cơ duyên xảo hợp nhận được một chút tạo hoá của thiên địa, cuối cùng đã trở thành thứ độc nhất vô nhị trên thiên hạ —— "Thiên thi" !
…
Trường Sinh tông.
"Phốc…"
Huyễn Nguyệt há mồm phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt, vô lực ngã ngồi xuống đất, cầm lấy một lọ đan dược đổ vào miệng giống như không cần tiền.
Pháp lực của nàng đã hao hết.
Đương nhiên, Thái Hư Huyễn Cảnh cũng lập tức biến mất.
Nguyên Minh Chủ lại lần nữa xuất hiện ngay chỗ này.
Hắn nhìn chung quanh, cuối cùng ngừng lại ở trên người Huyễn Nguyệt, trên mặt lộ ra nụ cười phức tạp.
"Không ngờ rằng ta lại một lần nữa đưa ngã ở trên tay nữ nhân."
Da đầu Huyễn Nguyệt tê dại.
Không chỉ mình nàng.
Tất cả mọi người trong Liên minh người tu chân, lúc này cũng tê dại cả người.
Ngay cả Cổ Nguyệt cũng bị câu chuyện này làm lay động kiếm tâm.
Hắn vốn tưởng rằng Nguyên Minh Chủ chỉ nhiều tuổi hơn hắn một chút thôi.
Không nghĩ tới là nhiều chút.
"Ngươi là minh chủ đời đầu của Liên minh người tu chân?" Cổ Nguyệt run giọng hỏi.
Nguyên Minh Chủ lặng lẽ một lát, theo sau thản nhiên nói: "Là ta."
"Ngươi còn là Thiên Thi tổ sư sáng phái ra Thiên Thi môn?"
"Là ta."
"Vậy nàng là ai? Trong Tư liệu lịch sử ghi lại, người tu hành đầu tiên thành công phi thăng chính là minh chủ đời thứ nhất của Liên minh người tu chân."
Nguyên Minh Chủ lặng lẽ một hồi lâu, sau đó công bố một đáp án khiến cho mọi người càng thêm sở tóc gáy: "Tư liệu lịch sử ghi lại, minh chủ đời đầu của Liên minh người tu chân là sau giết chết yêu sư đời thứ hai, nhờ vào yêu đan của yêu sư đời thứ hai thành công phi thăng."
"Không sai."
Nguyên Minh Chủ sâu xa nói: "Nhưng người chết chính là minh chủ đời đầu tiên của Liên minh người tu chân."
Trong trận doanh của Trường Sinh tông, Ưng Vương trong chỗ bí mật giật mình một cái.
Sau núi Trường Sinh tông, Ngụy Quân cũng giật mình một cái.
Con mẹ nó!
Hiểu được ám thị của Nguyên Minh Chủ, Ngụy Quân chỉ muốn nói Càn đế hại ta, Hồ Vương hại ta.
Thì ra bối cảnh lớn nhất của câu chuyện này lại không phải Nguyên Minh Chủ.
Huyết mạch Yêu sư thế mà lại tạo ra một phản đồ, điều này ai mà ngờ đến?
Bí mật Nguyên Minh Chủ tiết lộ không chỉ gây kinh hoàng cho Ưng Vương và Ngụy Quân.
Những người khác cũng bị trật eo.
Ma Quân nhấp nháy mắt.
Mà Cơ Soái không chắc chắn mở miệng: "Nếu như ta không có hiểu sai, thì ý của Nguyên Minh Chủ là người phi thăng đó... hình như không nhất định là người mà là nhị đại yêu sư? Là ý này chứ?"
Ma Quân gật đầu nói: "Bổn tọa cũng nghe na ná ra ý tứ này. Ngụy Quân, ngươi thì sao?"
Ngụy Quân: "Có lẽ ý của Nguyên Minh Chủ chính là cái này không sai."
Ba người đưa mắt nhìn nhau.
Tuy nhiên ở trong mắt Cơ Soái, Ma Quân là một hình người bị làm mờ, căn bản không nhìn ra cái gì…
Nhưng bọn họ hoàn toàn có thể lĩnh hội được tâm trạng kinh hãi của nhau.
Ngụy Quân cảm khái nói: "Nếu nhị đại yêu sư mạnh như vậy, thế Hồ Vương đúng là nên mổ bụng tạ tội."
Mọi người đều là yêu sư, ngươi đây cũng làm xấu mặt tiền bối quá rồi.
Cơ Soái bỗng nhiên nhíu mày nói: "Có điểm không thích hợp."
"Chỗ nào không thích hợp?"
"Câu chuyện này tổng thể thì hợp lý, nhưng mà một vài chi tiết không hợp lý lắm." Cơ Soái nói: "Ngụy đại nhân, ngươi nói có một loại khả năng Nguyên Minh Chủ vẫn đang giả vờ hay không?"
Ngụy Quân nhíu mày.
Ma Quân cũng bị dọa giật mình.
"Nguyên Minh Chủ là người nham hiểm như vậy sao?"
Cơ Soái nói: "Trong câu chuyện này thì Nguyên Minh Chủ cực kỳ bi thảm, hơn nữa còn chưa từng làm một chuyện ác độc nào, chỉ bị người ta làm đau lòng, đây là điều bất thường lớn nhất. Ta nhìn như thế nào cũng thấy Nguyên Minh Chủ không giống như là loại người này."
Ngụy Quân có hơi bị Cơ Soái thuyết phục.
"Thông thường mà nói, một người trước khi biến thành ý chí sắt đá, khả năng rất lớn là đã từng bỏ ra toàn bộ dịu dàng và thiện ý. Hắn gặp được người định mệnh kia, sau đó học được một bài học nhớ đời. Cho nên Nguyên Minh Chủ ngày trước nếu như là một người yêu đương mù quáng, ngốc bạch ngọt thì ta có thể hiểu được.
"Nhưng Cơ Soái nói rất đúng, trong câu chuyện này, Nguyên Minh Chủ quả thật có phần sạch sẽ quá đáng."
Bị ca ca chiếm lấy người mình yêu.
Sau đó bằng nỗ lực của bản thân mình lại giành lại tẩu tử.
Kế đó liền cùng người yêu hiểu nhau gần nhau, ân ái như lúc ban đầu.
Sau đó nữa chính là thiên phú tuyệt đỉnh, bế quan tu luyện.
Xuất quan thì bị người yêu đâm sau lưng một đao.
Quả là cực kỳ bi thảm.
Người thấy thương tâm, người nghe rơi lệ.
Đáng tiếc, người nghe được câu chuyện này cũng không phải người lương thiện.
Cơ Soái cũng vậy, Ngụy Quân cũng thế, cũng không tin tưởng vào bộ truyện chân thiện mỹ này lắm.
Cho nên, bọn họ vẫn luôn nghi ngờ.
Cơ Soái nói: "Ở phương diện này ta không phải chuyên gia, nhưng chúng ta có thể mời chuyên gia đến giúp chúng ta nhận định. Ngụy đại nhân, ta kiến nghị ngươi liên hệ với Bạch đại nhân một chút."
"Cơ Soái nhắc nhở đúng lúc lắm."
Ngụy Quân lập tức kết nối đường dây nóng của Bạch Khuynh Tâm.
Kể cho Bạch Khuynh Tâm về câu chuyện của Trường sinh tông cũng với câu chuyện của Nguyên minh chủ.
Thuật nghiệp có chuyên môn.
Thiên Đế chưa bao giờ là người đệ nhất trên vạn giới.
Biết dùng người là được
Bạch Khuynh Tâm chính là chuyên gia ở lĩnh vực này.