Ngụy Quân trong lòng nói trọng điểm ngươi chú ý không đúng.
Vô luận ta có phải người Thiết huyết cứu quốc hội hay không, ngươi giết chết ta không phải xong việc sao.
"Bệ hạ, thiên hạ khổ vì ngươi đã lâu. Ngươi cho là chỉ có người Thiết huyết cứu quốc hội muốn phản ngươi? Sai rồi, phàm là người có chí, đều hận không thể khiến ngươi nhanh đi tìm chết, ngươi có biết vì sao không?"
Không đợi Càn đế trả lời, Ngụy Quân đã tự nói ra: "Bởi vì ngươi rõ ràng sờ sờ ra đó, lại không làm một chút chuyện gì."
Càn đế khóe mắt hơi hơi run rẩy.
Nhị hoàng tử hai chân mềm nhũn.
Thượng Quan Thừa tướng thân thể cũng lảo đảo một cái.
Bọn họ mà còn như thế, những người khác thì lại càng không cần nhiều lời.
Nhưng quỷ dị là, giờ phút này lại không có ai cắt lời Ngụy Quân.
Có lẽ, bọn họ cũng muốn để Ngụy Quân nói ra lời mà bọn họ muốn nói nhưng lại không dám nói.
Ngụy Quân không có để cho những người này thất vọng: "Tiên đế dưới gối trai gái song toàn, tiền Thái tử văn thành võ đức, trong nước đều biết. Minh Châu công chúa danh tướng vệ quốc, cân quắc không cho tu mi. Có trai gái như thế, tiên đế có lý do gì truyền ngôi cho ngươi? Thật ra Ngụy mỗ không quan tâm đến cái này, người trong thiên hạ cũng không quan tâm đến cái này."
Phiên ngôn luận này của Ngụy Quân làm cho Càn đế có hứng thú.
"Ngươi nói người trong thiên hạ không quan tâm đến cái này? Vậy người trong thiên hạ để ý cái gì?"
"Người trong thiên hạ để ý người ngồi ở trên long ỷ kia có thể làm cho bọn họ ăn no hay không, có thể làm cho bọn họ mặc ấm hay không, có thể làm cho bọn họ sống có tôn nghiêm hay không." Ngụy Quân trầm giọng nói: "Ai làm Hoàng đế thì có quan hệ gì tới dân chúng? Ai là chính thống lại có quan hệ gì tới dân chúng? Bệ hạ, tại kỳ vị, mưu kỳ chính. Ngươi nếu làm Hoàng đế, thì làm những chuyện một Hoàng đế nên làm đi. Chiến tranh vệ quốc trải qua mười năm, tướng quân bách chiến tử, tráng sĩ thập niên quy. Nhiều anh hùng đẫm máu chiến đấu hăng hái như vậy, bọn họ đang thủ hộ là một quốc gia tràn ngập hy vọng, mà không phải một vương triều dần dần mục nát, lại càng không là một hôn quân chắp tay tặng Đại Càn cho liên minh người tu chân.
Ngươi trước khi đăng cơ, Đại Càn không phải như thế. Khi đó Dương đại soái hoành thương lập mã, tung hoành vô địch. Cơ Soái Trường Không ra lệnh, không có một ngọn cỏ. Triệu tướng quân đơn thương độc mã, giết Yêu tộc sợ hãi. Khi đó Đại Càn cao thấp đều tràn ngập tinh thần phấn chấn, khi đó người tu hành giết dân chúng Đại Càn, là phải đền mạng.
Hiện tại thì sao? Phóng mắt triều đình Đại Càn, vạn mã hý vang lừng. Cả triều văn võ đều khúm núm đối với người tu hành, ngươi thân là chí tôn Đại Càn, lại lấy tôn nghiêm đế vương làm chó vẩy đuôi mừng chủ đối với liên minh người tu hành. Từ Thái tổ Đại Càn quật khởi, được cổ Nhân Hoàng truyền thừa, sơ tâm lập quốc là che chở dân chúng thiên hạ, không phải để người nhà họ Quân các ngươi trường sinh bất lão.
Đại Càn đến nay đã tồn tại gần ngàn năm, vô số chí sĩ rơi đầu rải máu nóng, mới có Đại Càn hôm nay. Ngươi là đế vương Đại Càn, ngươi đại biểu tôn nghiêm Đại Càn, nhưng ngươi xem xem ngươi đã làm ra cái gì, ngươi xem xem sau khi ngươi đăng cơ Đại Càn ra cái dạng gì, ngươi không làm thất vọng liệt tổ liệt tông của ngươi sao? Không làm thất vọng dân chúng thiên hạ sao? Ngươi không làm thất vọng thân phận đế vương của chính ngươi sao?
"Ta nếu là ngươi, hiện tại tự đập đầu mà chết để tạ thiên hạ. Ngươi còn sống, trừ bỏ làm Đại Càn mất mặt xấu hổ, không có tác dụng thứ hai. Để người như ngươi làm Hoàng đế Đại Càn, thật sự là bi ai toàn thể dân chúng Đại Càn."
Ngụy Quân mắng thật là sảng khoái.
Trong Kim Loan điện, châm rơi có thể nghe.
Rất nhiều đại thần thân thể đều run rẩy.
Cũng không biết là bị dọa, hay là kích động.
Có thể đứng ở trên triều đường, cũng không phải là quan nhỏ, bọn họ trường hợp gì cũng đều kiến thức qua.
Nhưng mà loại trường hợp như hôm nay, bọn họ là thật chưa từng thấy qua.
Quá kích thích.
Quá mở mắt.
Hơn nữa, cũng quá sung sướng.
Ngụy Quân mắng thì mắng, đại đa số đều là bắn tên có đích.
Triều đình Đại Càn quả thật có rất nhiều mọi người đầu phục liên minh người tu chân, nhưng mỗi quốc gia đều đã có một đám xương cứng, Đại Càn tự nhiên cũng không ngoại lệ.
Những người này bất mãn đối với Càn đế tích tụ cũng đã lâu, xâm nhập cốt tủy, chỉ là bọn họ kính sợ đối với hoàng quyền làm cho bọn họ không dám mang bất mãn của bản thân nói ra miệng.
Hiện tại nghe thấy phiên ngôn luận này của Ngụy Quân, bọn họ tâm lý là sảng khoái không thể diễn tả.
Càn đế hai tay là đang run run.
Hắn cũng là lần đầu tiên mặt đối mặt nghe có người mắng mình như vậy.
Cho dù thời điểm hắn không làm Hoàng đế, cũng không có gặp phải kiểu thế này.
Cái này ai chịu nổi?
"Ngụy Quân, ngươi nên. . ."
Chữ "Chết" còn chưa có nói ra miệng, Nhị hoàng tử "thịch" một tiếng quỳ xuống, ngăn cản lời Càn đế muốn nói ra: "Phụ hoàng, nhi thần có tội."
"Ngươi có tội gì?" Càn đế hít sâu một hơi, dần dần lại khôi phục bình thường.
Ngụy Quân xác nhận, Càn đế khả năng ở phương diện làm Hoàng đế quả thật là một hôn quân, nhưng ở phương diện khác, quả thật là một nhân vật.
Dù sao đại khái là người thí huynh thượng vị, cũng không phải là bình thường.
Ngụy Quân còn đang bình về Càn đế ở trong lòng, bỗng nhiên nghe thấy Nhị hoàng tử nói: "Nhi thần hôm nay trước khi tới tham gia triều hội, nhận được Thiên Cơ các truyền tin, bọn họ bảo nhi thần khởi động Giám Thiên Kính."
Càn đế nghe vậy ngẩn ra.
Đại thần khác nghe được Nhị hoàng tử nói như vậy, cũng trực tiếp ngẩn ra.
Sau đó, có người ngẫm lại được.
Càn đế ánh mắt dừng ở trên người Nhị hoàng tử: "Ngươi là nói, tất cả chuyện đã xảy ra trên Kim Loan điện hôm nay đều truyền đi ra ngoài?"
Nhị hoàng tử không dám đối diện cùng Càn đế, nhỏ giọng nói: "Phụ hoàng, đây là Thiên Cơ các sắp xếp, ngài đã nói qua hoàng tử chúng ta không thể trở mặt với liên minh người tu chân."
Càn đế giận dữ mà cười: "Nói như vậy vẫn là lỗi của trẫm?"
"Đương nhiên là lỗi của ngươi." Ngụy Quân cường thế xen vào.
Vốn hắn còn chưa có nghe hiểu, nhưng mà nghe được người xung quanh nghị luận, hắn dã phản ứng lại.
Nhị hoàng tử mở ra Giám Thiên Kính Kim Loan điện.
Mà Giám Thiên Kính có một công năng tên là —— trực tiếp.
Nói cách khác, chuyện đã xảy ra trên Kim Loan điện hôm nay đã bị trực tiếp hiện trường.
Những người có quyền hạn có năng lực đều xem được.
Tuy không đến mức lưu lạc đến dân gian, nhưng chuyện này cũng đã hoàn toàn nháo lớn.
Quan trọng nhất là, mặt mũi Càn đế cũng mất rất lớn.