Ta dự đoán được dự đoán của ngươi (2)
Cho dù Hồ Vương chết rồi, cũng không có khả năng rất lớn sẽ chặt đứt liên hệ giữa Đại Hoàng tử và Yêu đình. Nhưng dưới tình huống thế cục của Đại Càn không tốt, sự tồn tại của Hồ Vương chính là lợi thế tốt đối với Đại Càn.
Chỉ đến thời điểm Đại Càn quốc thái dân an, trừ bỏ loạn trong giặc ngoài, quan hệ giữa Đại Hoàng tử và Hồ Vương mới trở thành mối lo ngại ngầm.
Hiện tại. . .
Đại Càn còn chưa có tư cách lo lắng Hồ Vương.
Chu Phân Phương cũng nghĩ như vậy, cho nên nàng hi vọng có thể cứu được Hồ Vương.
Chỉ là sau khi đến Yêu đình, bọn bọn cũng không dễ dàng nhìn thấy được Hôg Vương.
Cho dù Nhâm Dao Dao là nữ nhi thân sinh của Hồ Vương.
Sau khi bọn họ đi vào Yêu đình, trực tiếp cảm nhận được, là cảnh giác.
Cùng với địch ý.
Nhâm Dao Dao lúc này vẫn còn đắm chìm trong cảm xúc bi thương, cũng không có nhiều tinh lực đi dò hỏi phương diện này.
Mà Nguỵ Quân và Chu Phân Phương liếc mắt nhìn nhau một cái, hai người đều phát hiện cảm xúc ngưng trọng trong mắt đối phương.
Chu Phân Phương truyền âm nói: “Hồ Vương vừa xảy ra chuyện, bầu không khí ở Yêu đình nháy mắt thay đổi.”
Nguỵ Quân nói: “Khả năng Ưng vương cầm quyền, nhưng Hồ Vương còn chưa chết. Không đến mức trở mặt nhanh như vậy.”
Chu Phân Phương: “Vậy những người này tại sao lại như thế?”
Chu Phân Phương rất nhanh đã biết tại sao lại như thế.
Bởi vì yêu vệ Yêu đình, thực nghiêm túc tiến hành kiểm tra với bọn họ.
"Không được cử động."
"Giơ tay lên."
"Mang vũ khí đều giao ra đây."
"Đi thỉnh Thần Mục yêu vương đến."
…
Nguỵ Quân và Chu Phân Phương xem như đều đã hiểu.
Yêu đình hoài nghi bọn họ là giả mạo.
Chu Phân Phương trực tiếp trào phúng: “Tất yếu sao? Hạo Nhiên Chính Khí còn có thể giả mạo?”
Chu Phân Phương nói xong, trực tiếp thả ra Hạo Nhiên Chính Khí của mình.
Thánh quang chung quanh phụ trợ cho Chu Phân Phương giống như Thánh nhân hiện thế.
Mười phần bức bách.
Nguỵ Quân thấy thế, cũng không cam chịu yếu thế, thả ra Hạo Nhiên Chính Khí của mình.
Cái này quả thật không làm giả được.
Nhưng Yêu đình vẫn như trước không thả lỏng.
Bọn họ nghiêm khắc dựa theo quy định, vẫn chờ Thần Mục yêu vương đến xác nhận thân phận của bọn họ. Sau đó mới thả lỏng cảnh giác.
Thần Mục yêu vương là một con mắt thành yêu.
Bởi vì có đặc tính đặc thù, cho nên rất ít nguỵ trang có thể giấu diếm được nó.
Sau khi xác nhận thân phận của Nguỵ Quân, Thần Mục yêu vương chạy nhanh tới xin lỗi Nguỵ Quân và Chu Phân Phương.
“Nguỵ đại nhân, Chu Tế tửu, thật sự có lỗi. Chúng ta chỉ là đặt an toàn lên đầu.”
Nguỵ Quân thật ra không tức giận, hắn chỉ kỳ quái: “Yêu đình sao lại đột nhiên phòng bị nghiêm mật như vậy? Cần thiết sao? Nơi này chính là Yêu đình đó.”
Kinh thành vào lúc nào sẽ trở nên phòng bị như vậy?
Vương đình là địa phương có lực lượng phòng vệ mạnh nhất.
Trên lý luận căn bản không cần trông gà hoá cuốc (thảo mộc giai binh: thấy cỏ cây cũng tưởng binh lính). Bởi vì bọn họ vốn có năng lực trấn áp tất cả điềm xấu.
Phản ứng hiện tại cuẩ Yêu đình, dưới góc nhìn của Nguỵ Quân thấy có chút quá độ.
Hơn nữa có gì nói đó, có chút bức bách.
Thần Mục yêu vương cười khổ nói: “Vốn không cần phòng bị nghiêm mật như vậy, nhưng mà Hồ Vương mới xảy ra chuyện, chúng ta không dám sơ ý.”
"Ở Yêu đình, có thể xảy ra chuyện gì?" Chu Phân Phương nghi ngờ.
Giống như ở kinh thành, căn bản sẽ không xuất hiện tai hoạ an toàn quá lớn.
Nguỵ Quân và Chu Phân Phương đều cảm thấy Yêu đình chuyện bé xé to.
Nhưng câu trả lời của Thần Mục yêu vương, làm cho Nguỵ Quân và Chu Phân Phương đều ngây ngẩn cả người.
“Lúc trước bổn vương cũng cho rằng như thế, thẳng đến lúc thích khách của Tây đại lục lẻn vào Yêu đình.”
Ngụy Quân cùng Chu Phân Phương đều kinh ngạc.
Nhâm Dao Dao nghe được những lời này của Thần Mục yêu vương, bị doạ thoát ra khỏi cảm xúc thương cảm, rồi nói: “Chuyện này sao có khả năng chứ?”
“Đúng vậy, chuyện này sao có khả năng?”
Ngụy Quân cùng Chu Phân Phương cũng không tin.
Trước đó Lỗ trưởng lão của Trường Sinh tông bị ám sát là ở bên ngoài tông môn Trường Sinh tông.
Nếu thích khách Tây đại lục có thể lặng yên không tiếng động xâm nhập, vậy hộ sơn đại trận còn làm ăn gì nữa?
Nếu tổng bộ của một thế lực khách có thể đến lui tự nhiên thích ý, thì tôn nghiêm của thế lực đó đã bị dẫm nát dưới lòng bàn chân rồi.
Thực lực như Yêu đình, không nên xuất hiện loại tình huống này mới phải.
Thần Mục yêu vương thật ra còn không muốn tin hơn cả bọn họ.
“Bổn vương cũng hi vọng đây là giả, nhưng mà thích khách quả thật tại trùng trùng phòng vệ của Yêu đình làm Hồ Vương bị thương năng. Chuyện này làm cho toàn bộ Yêu đình chúng ta không thể không khẩn trương hẳn lên.”
Nguỵ Quân thực cẩn thận quan sát vẻ mặt của Thần Mục yêu vương. Cuối cùng hắn xác nhận, Thần Mục yêu vương không nói dối.
Tất cả đều là sự thật.
Hồ Vương thế mà thật sự bị ám sát ở Yêu đình tổng bộ.
Chu Phân Phương và Nhậm Dao Dao cũng ý thức được, Thần Mục yêu vương không cần phải lừa các nàng.
Hai người đồng thời cùng hít một ngụm khí lạnh.
Chu Phân Phương lẩm bẩm: “Tây đại lục đã cường đại đến loại tình trạng này rồi sao?”
Thần Mục yêu vương gật đầu nói: "Bổn vương cũng nghĩ mà lo sợ không thôi, bọn họ có thể thành công ám sát Hồ Vương, cũng có thể thành công ám sát bổn vương. Không sợ làm trò cười cho các vị, hiện tại Yêu đình chúng ta quả thực là yêu yêu đều cảm thấy bất an."