Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1330 - Chương 1330. Đối Thủ Có Lực Lượng Ngang Nhau (2)

Chương 1330. Đối thủ có lực lượng ngang nhau (2) Chương 1330. Đối thủ có lực lượng ngang nhau (2)

Đối thủ có lực lượng ngang nhau (2)

Ngụy Quân cảm thấy vấn đề không lớn, cho nên hắn cũng nhìn về phía Chu Phân Phương.

Chu Phân Phương trào phúng nói: “Ta là đệ nhất danh y của toàn thiên hạ, nhưng mà không có nghĩa là ta là một chuyên gia trong lĩnh vực thú y.”

Ngụy Quân thiếu chút nữa không đứng vững.

Thần mẹ nó thú y.

Cái mồm của Chu Phân Phương này thật là muốn đòi mạng.

Có thể sống lâu như vậy, thật không dễ dàng.

Ngụy Quân có chút hiểu được thực lực của Chu Phân Phương vì điều gì mà tiến bộ nhanh chóng như vậy.

Cái miệng phun người chết không đền mạng của nàng, thực lực nếu không đề cao nhanh chóng một chút, rất dễ dàng bị người khác trực tiếp tác động vật lý tiêu diệt.

Rất hiển nhiên, Chu Phân Phương “Thú y luận”, làm cho sắc mặt Hồ Vương rất không dễ nhìn.

Nhưng mà Hồ Vương nhịn.

"Chu Tế tửu, phiền ngươi rồi."

“Được thôi.”

Chu Phân Phương dù sao vẫn là thức thời, biết là Hồ Vương vì Đại Càn nghĩ ra biện pháp.

Yêu đình nếu tham chiến, thực sự có thể giúp Đại Càn giảm bớt rất nhiều áp lực cho.

Cho nên, lần này nàng phải giúp.

Dựa theo sắp xếp của Hồ Vương, Chu Phân Phương vừa mới rời khỏi phòng, Hồ Vương liền mời một ít thân tín vây quanh lại đây.

“Chu Tế tửu, thương thế vương ta như thế nào?”

“Chu đại nhân, vương ta không có sao chứ?”

“Chu Tế tử, thân thể vương ta như thế nào rồi?”

Hồ Vương ở Yêu đình dưới một yêu, trên vạn yêu, đương nhiên là sẽ có rất nhiều thân tín.

Nhìn những thân tín này của Hồ Vương, Chu Phân Phương tổ chức ngôn từ thích hợp rồi sau đó mở miệng nói: “Thương thế Hồ Vương thật sự rất nghiêm trọng.”

Bá!

Sát khí tận trời lập tức thổi quét qua phủ Hồ Vương.

Trong lòng rất nhiều yêu trầm xuống.

“Chu Tế tử, ngay cả ngươi cũng thấy thương thế của vương ta không có cách nào sao?”

Có yêu cũng đã tuyệt vọng.

Tuy Chu Phân Phương tự nhận mình không phải là một thú y, nhưng dù sao Chu Phân Phương cũng là Chu Phân Phương. Thời kì chiến tranh vệ quốc, nàng có yêu thuật xuất thần nhập hóa, làm cho yêu quái Yêu đình có ấn tượng khắc sâu.”

Nếu Chu Phân Phương không cứu được Hồ Vương, vậy những yêu quái này thật sự không biết phải tìm đến ai để cứu Hồ Vương.

Chu Phân Phương dựa theo kịch bản của Hồ Vương, máy mọc diễn: “Ta sẽ dốc hết toàn lực bảo toàn tính mạng của Hồ Vương. Nhưng muốn Hồ Vương hoàn toàn chữa khỏi, không phải là chuyện một sớm một chiều. Chỉ sợ vượt qua phạm vi năng lực của ta, liền xem vận khí của Hồ Vương thôi.”

“Có thể bảo toàn tính mạng vương ta cũng tốt.”

“Chu đại nhân vất vả rồi.”

“Chu đại nhân, về sau ngài liền là bằng hữu vĩnh viễn của Yêu đình chúng ta.”

Chu Phân Phương đạt được hữu nghị của một mạch Hồ Vương.

Nàng không đáp lại.

Tuy rằng da mặt rất dầy, nhưng Chu Phân Phương cũng là lần đầu tiên gặp phải chuyện này.

Hồ Vương hành động, không thể không nói đã đau đến thắt lưng của nàng.

Mà bị đau đến thắt lưng, không chỉ một mình nàng.

Phủ đệ Ưng Vương.

Ưng Vương đang cùng vài sứ giả Tây đại lục hai mắt nhìn nhau.

Ưng Vương thiếu chút nữa nghĩ mình nghe nhầm.

“Ngươi nói Hồ Vương không phải các ngươi ám sát?”

Sứ giả Tây đại lục thật bất đắc dĩ nói: “Thật sự không phải. Ưng Vương, Tây đại lục chúng ta nếu có thể yên lặng không một tiếng động đến Yêu đình, chúng ta đây liền toàn diện khai chiến với Yêu đình, nơi nào còn muốn cùng ngài kết minh? Trình độ chúng ta thật không lợi hại đến loại này.”

Ưng Vương bị thuyết phục.

Hắn cảm giác Tây đại lục không có trâu bò đến trình độ này.

Chủ yếu là không khoa học.

Thế giới này không cho phép người trâu bò như vậy tồn tại.

Nếu Yêu đình cũng không an toàn, tam quan của Ưng Vương sẽ bị đảo điên.

Như bây giờ, Tây đại lục không hề động thủ ngược lại có độ tin tưởng rất cao.

Chỉ là…

Vấn đề đến đây.

“Các ngươi đã không hề động thủ, vì cái gì mà Hồ Vương gặp chuyện, hơn nữa thiếu chút thì chết?” Ưng Vương hỏi.

Sứ giả Tây đại lục sắc mặt xanh mét: “Hải Hậu phái ta đến đây, muốn ta điều tra rõ chuyện tình này, đến cuối cùng là ai ở sau bày mưu tính kế Tây đại lục chúng ta, để cho chúng ta mang cái nồi lớn như vậy.”

Ưng Vương nghe thấy sứ giả Tây đại lục nói như vậy, nhất thời trong lòng vừa động.

“Sẽ không phải là Đại Càn làm chứ?”

Sứ giả Tây đại lục lắc đầu nói: “Chúng ta còn không thể tránh đi phòng ngự của Yêu đình. Yên lặng không một tiếng động ám sát Hồ Vương, Đại Càn cũng không có năng lực này.”

“Không là các ngươi, cũng không phải Đại Càn, vậy còn có thể là ai?” Ưng Vương hỏi.

Hắn không có hoài nghi là Liên minh người tu chân làm.

Liên minh người tu chân căn bản hiện tại không có lý do ám sát Hồ Vương. Hoài nghi bọn họ chính là sỉ nhục chỉ số thông minh của mình.

Ưng Vương còn đang suy nghĩ Hồ Vương gặp chuyện đến cuối cùng là ai làm. Đột nhiên thấy được ánh mắt sứ giả Tây đại lục nhìn về phía mình.

Nháy mắt động tác của Ưng Vương đình trệ.

Một lát sau, Ưng Vương thẹn quá hóa giận: “Ngươi thế mà lại hoài nghi bổn vương.”

Đúng vậy.

Ánh mắt sứ giả Tây đại lục nhìn về phía hắn, rõ ràng là mang hoài nghi rất lớn và tìm tòi nghiên cứu.

Sứ giả Tây đại lục cũng không có che giấu hoài nghi của mình mà thản nhiên gật đầu nói: “Nguyên soái phân tích qua, không có gì để thích khách có thể tránh đi trùng trùng phòng ngự ở Yêu đình. Ở trong Yêu đình ám sát Hồ Vương. Trừ phi—ám sát từ bên trong yêu đình, mới có khả năng thành công.”

“Cho nên các ngươi liền hoài nghi bổn vương?”

Bình Luận (0)
Comment