Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1438 - Chương 1438. Mỹ Yêu Kế (2)

Chương 1438. Mỹ yêu kế (2) Chương 1438. Mỹ yêu kế (2)

Mỹ yêu kế (2)

Nói đến chính sự, Lục Nguyên Hạo cũng sôi nổi ngạc nhiên, hỏi: "Ngụy ca, ngươi có phát hiện ra chỗ nào khác lạ không?”

“Phát hiện, nếu không thực lực của ta cũng sẽ không sơ hở cái lại tiến bộ một chút.”

“Ngụy ca, ta cảm thấy đây là một âm mưu lớn.” Lục Nguyên Hạo nghiêm túc nói: “Hiện tại ta cảm thấy rất khó chịu.”

“Hửm? Cảm thấy khó chịu? Tại sao?” Ngụy Quân có chút kỳ quái hỏi.

Khi nào thực lực của hắn tiến bộ mới thấy khó chịu.

Những người khác hẳn phải thấy thật tốt mới đúng.

Lục Nguyên Hạo nghiêm túc giải thích: “Ta cảm ứng được rất nhiều nguy hiểm, giống như cao thủ có thể giết chết ta hay là thần khí ngày càng nhiều.”

Ngụy Quân: “...”

Lục Nguyên Hạo nói tiếp: “Nhất là Hoàng thất, ta biết lực của Hoàng thất rất mạnh, nhưng trước kia ta vẫn luôn cố gắng thích nghi và tìm hiểu, vốn dĩ cho rằng đã gần chạm đến rồi. Nhưng bây giờ nhìn từ bên ngoài, toàn bộ Hoàng cung thật sự giống như một mảnh hồng hoang mãnh thú. Ta có cảm giác như, chỉ cần ta bước vào, sẽ lập tức bị cắn nuốt hoàn toàn, ngay cả máu vụn cũng không còn, thật là đáng sợ.”

Nói đến đây, sắc mặt của Lục Nguyên Hạo cũng tái đi.

“Vốn tưởng rằng sắp đánh chết Hoàng thất rồi, kết quả bọn họ ngược lại càng mạnh hơn. Ngụy ca, có phải lúc trước ta đã quá do dự không quyết đoán? Ta hẳn là phải xuống tay tàn nhẫn hơn chút nữa.”

Lục Nguyên Hạo tiến hành tự kiểm điểm sâu sắc chính mình.

Ngụy Quân lâm vào tình trạng không nói nên lời.

Hắn có thể nói gì nữa giờ?

Ngụy Quân chỉ có thể an ủi: “Tốc độ tiến bộ của ngươi sẽ rất nhanh, đến lúc đó mối nguy hiểm này không còn là nguy hiểm nữa.”

Ngụy Quân thật sự không lo Lục Nguyên Hạo gặp nguy hiểm.

Hắn phải lo lắng cho Hoàng thất mới đúng.

Nhưng Lục Nguyên Hạo không nghĩ như vậy.

Lục Nguyên Hạo lo lắng nói: “Ngụy ca, ta biết ngươi đang an ủi ta, nhưng mà thiên phú của ta kém hơn nhiều so với ngươi. Ngươi tiến bộ nhanh không phải lo, nhưng ta tiến bộ quá chậm, không lo không được.”

Ngụy Quân không thể phản bác.

Thiên phú của ngươi đúng là kém hơn so với ta.

Tốc độ tiến bộ cũng kém hơn so với ta.

Nói không hề sai.

Nhưng mà ngươi đừng so sánh với ta.

Ngươi nghĩ ta bằng lòng tiến bộ nhanh vậy sao?

Ngụy Quân ngửa mặt lên trời thở dài: “Tiểu Béo, ngươi căn bản không biết ta muốn có được thiên phú bình thường đến cỡ nào.”

Lục Nguyên Hạo: “Ngụy ca, ta muốn đánh ngươi.”

Bị khoe khoang một cách bình dị làm cho bực.

“Ai, ta phải nghĩ cách, nhanh chóng nâng cao thực lực của mình, hoặc là làm suy yếu thực lực của đối phương trước.”

Lục Nguyên Hạo bắt đầu sửa sang lại suy nghĩ của mình.

"Nhưng thiên phú của ta quá kém, rất khó trong thời gian ngắn làm cho thực lực của mình nhảy vọt lên được, cho nên nếu thực lực của ta trong thời gian ngắn không thể đạt được tiến bộ thật lớn, vậy thì bắt đầu làm suy yếu đối thủ. Miễn là đối thủ trở nên yếu hơn, ta cũng có thể được an toàn.”

Logic này, không sai chỗ nào.

Ngụy Quân chủ động hỏi: “Đối thủ của ngươi là ai?”

“Hoàng thất đó.” Lục Nguyên Hạo nói như thể đương nhiên: “Nghĩa phụ của ta đã nhằm vào Hoàng thất làm nhiều chuyện, chúng ta đã cưỡi lên lưng cọp khó leo xuống. Phải đánh chết Hoàng thất, nếu không sẽ không kết thúc được.”

Ngụy Quân cũng không ngạc nhiên.

Từ Lục Khiêm đến Lục Nguyên Hạo, thái độ đối với Hoàng thất đều rất rõ ràng.

Thái độ của Hoàng thất đối với bọn họ cũng cực kỳ rõ ràng.

Đến một ngày thời cơ chín muồi để trả thù, hai bên quả thực khó chung sống hòa bình, dù sao bọn họ cũng không phải một đực một cái.

“Ngươi có suy tính gì sao?”

Lục Nguyên Hạo trầm ngâm nói: “Suy tính rất mơ hồ, Hoàng thất quá mạnh, ta căn bản không phải đối thủ của họ. Ta đang nghĩ xem có cách nào để bọn họ tự giết hại lẫn nhau thì tốt rồi, khoan đã, hình như cũng không phải quá khó.”

Lục Nguyên Hạo bắt đầu suy một ra ba: "Muốn khơi mào cường giả tranh đoạt, đơn giản chính là quyền lực, tài nguyên và tình cảm. Quyền lực rất khó xuống tay, dù sao bẩm sinh bản thân Hoàng thất cũng đã nắm giữ được quyền lực thật lớn. Ngụy ca, ngươi nói ta bịa đặt ra một cái thần công lừa bịp, rồi đi nói sau khi luyện là có thể phi thăng lập tức, thì có thể khiêu khích bọn họ tự giết lẫn nhau hay không? Chỉ sợ không được, tàng thư của Hoàng thất phong phú, thần công bí tịch vô số, bọn họ căn bản chướng mắt thần công bí tịch bên ngoài. Cứ như vậy, vẫn là bắt đầu từ tình cảm là tốt nhất. Tục ngữ nói rất đúng, thù giết cha, hận đoạt thê. Thánh nhân lại nói, hồng nhan họa thủy. Mặc dù ta nghĩ rằng nó rất vô nghĩa, không biết tại sao những người đó lại ngu ngốc như vậy, nhưng hình như có rất nhiều ví dụ như vậy trong sách.”

Luận âm mưu được xây dựng như thế nào?

Ngụy Quân tận mắt chứng kiến quá trình lột xác của tiểu Béo.

"An Toàn Tư sẽ dạy những thứ này sao? Lục Khiêm đúng là không phải người tốt lành gì.”

Chuyện này thật ra Ngụy Quân cũng biết, nhưng Lục Nguyên Hạo làm cho Ngụy Quân càng nhận ra điều này rõ ràng hơn.

Lục Khiêm bồi dưỡng Lục Nguyên Hạo thành cái dạng gì.

Có thể tưởng tượng được toàn thể bầu không khí của An Toàn Tư.

Lục Nguyên Hạo cũng không ngại Ngụy Quân sinh ra loại ý nghĩ này, dù sao An Toàn Tư rốt cuộc là con đường gì, Ngụy Quân chính là rất rõ ràng.

Lục Khiêm = thái giám quyền lực, nhận thức này cho tới bây giờ cũng chưa từng có vấn đề gì.

Thái giám bình thường nhà ai sẽ muốn đổi hoàng đế chứ.

Chỉ có Lục Khiêm, ba ngày hai bữa lại nghĩ muốn tạo phản.

Loại thái giám này không có khả năng là người tốt gì.

Bình Luận (0)
Comment