Giờ phút này, cũng giống như lúc đó (1)
Nói thẳng ra, hắn ta cũng không biết sức mạnh này từ đâu có thể cường đại được đến trình độ này…
Nhãn giới giam cầm trí tưởng tượng của hắn ta.
Cho nên đến thật lâu sau, Đại Hoàng tử mới phục hồi tinh thần lại.
Sau đó khi chỉ số thông minh của hắn ta online hỏi một câu: "Ma Quân chắc chắn sẽ không mạnh như vậy, vì sao ngài không chủ động đi giết Ma Quân?”
Đại Hoàng tử không biết Ma Quân mạnh cỡ nào.
Nhưng hắn ta tuyệt đối không tin Ma Quân có thể mạnh đến mức thay đổi thế giới như này.
Trực giác của hắn đã đúng.
Nhưng người đứng đối diện hắn ta chỉ cười nhạt một tiếng.
"Sức mạnh lúc trước của ta cũng không có hồi phục đến trình độ này, nói ra ngươi có thể không tin, lần trước nhìn thấy Ma Quân, ta còn không giết được nàng."
Vào thời điểm đó, ông ta vẫn đang bị phong ấn.
Chỉ Ma Quân từ xa một cái.
Vì thế, dù có Ngụy Quân tưới sức mạnh nhưng thương thế của Ma Quân đến bây giờ vẫn chưa hoàn toàn khỏi hẳn.
Loại cường đại này, kỳ thật vẫn ngoài mong đợi của Đại Hoàng tử.
Chỉ là Đại Hoàng tử căn bản không biết chuyện xưa sau lưng này.
Nhưng não Đại Hoàng tử hiện tại cũng đang vận chuyển với tốc độ cao, tiêu hóa tin tức người này mang đến cho mình.
Chỉ là lượng tin tức quá lớn, trong lúc nhất thời hắn ta không thể hoàn toàn hiểu hết được.
Cho nên Đại Hoàng tử hỏi một câu nghe có vẻ ngốc: "Ngươi là người sao?”
Đối phương lại cười cười, thản nhiên nói: "Bây giờ ngươi có thể coi ta là người”
“Vậy là ngươi không phải là người?"
Đối phương trầm mặc một lát, sau đó sâu kín nói: "Nhân loại không đủ để định nghĩa ta, chủng tộc không đủ hạn chế ta. Có một số việc nói với ngươi ngươi cũng không hiểu, tóm lại, ngươi có thể xem ta là một vị cao nhân tiền bối, siêu cấp cao thủ trong mắt ngươi.”
Đại Hoàng tử cố gắng tiêu hóa tin tức này, sau đó hỏi tiếp: "Lúc ấy tiền bối giết không chết Ma Quân, lấy thực lực hiện tại của tiền bối, muốn giết chết Ma Quân hẳn là không thành vấn đề lớn chứ?”
"Chính xác là như vậy?"
“Vậy vì sao ngài không đi giết Ma Quân?”
"Thứ ta muốn không phải là tính mạng của Ma Quân, hơn nữa một khi ta ra tay, hậu quả sẽ rất khủng bố."
"Có thể khủng bố đến mức nào?"
Đối phương cười như không cười nhìn Đại Hoàng tử một cái, giọng điệu có chút từ trên cao nhìn xuống: "Khủng bố đến mức thế giới này không thể thừa nhận nổi, các ngươi hẳn là may mắn, may mắn hắn không thích trạng thái hỗn loạn rối loạn, may mắn ta khinh thường đi lạm sát vô tội. Nếu không, thiên hạ tuy lớn, nhưng chỉ có ta cùng hắn mà thôi.”
Đại Hoàng tử không biết "hắn" trong miệng đối phương là ai.
Nhưng hắn ta nghe ra, trong mắt siêu cấp cao thủ, có một đối thủ khiến hắn cực kỳ kiêng kỵ.
Cho nên mới hình thành chiến lược uy hiếp cân bằng, để cho hai bên không thể dễ dàng động thủ.
Sau khi suy đoán ra logic này, trong lòng Đại Hoàng tử thở phào nhẹ nhõm.
Bởi vì mạnh đến cấp độ này, nếu như hắn ta hoặc là Đại Càn chống lại địch nhân như vậy, hắn cảm giác ngay cả một chút lực phản kháng cũng không có.
Đối thủ như vậy, sẽ làm cho người ta tuyệt vọng.
Ngay cả khi ông ta đứng về phía hắn.
Điều này vẫn không thể làm cho người ta yên tâm như cũ.
Nhưng ông ta có một đối thủ kiêng kỵ, đó là tin tốt.
“Tiền bối hy vọng ta ra tay với Ma Quân, điều này có thể giúp tiền bối hoàn thành mưu đồ của ngài?”
"Cũng có thể nói như vậy."
"Ta có thể biết một số chi tiết sao?"
"Không thể, với lại ta nói ngươi cũng sẽ không tin."
“Tiền bối không nói làm sao biết ta không tin?”
"Vậy nếu ta nói ta bảo ngươi đi giết Ma Quân, chỉ là vì để Ngụy Quân bên cạnh Ma Quân chịu ra mặt, ngươi có tin không?"
Đại Hoàng tử nở nụ cười: "Tiền bối giỡn chơi gì vậy, Ngụy Quân tuy rằng trời quang trăng sáng, nhưng thực lực thua xa, không thể bằng Ma Quân.”
Đối phương sắc mặt vẫn như thường, cũng không có bởi vì thái độ của Đại Hoàng tử mà sinh ra tâm tình dao động gì.
Có một số chuyện vốn không thể giải thích được.
Hơn nữa ông ta cũng không cần quân cờ này hiểu toàn bộ ý đồ của ông ta.
Chỉ cần đi theo con đường ông ta đã đặt ra, làm theo từng bước cụ thể.
Thiên hạ là một ván cờ, đối thủ trong mắt hắn chỉ có một người.
Hiện tại điều ông ta làm, chỉ là đem những lực lượng hộ vệ bên cạnh đối phương từng người một cắt ra.
Cuối cùng - Đồ Long, Tướng quân!
Ma Quân là người đầu tiên.
Nhưng không phải là người cuối cùng.
Trong mắt ông ta, Ma Quân là người tương đối dễ đối phó
“Truyền thừa xa của Nhân Hoàng chỉ có Hoàng thất Đại Càn các ngươi kế thừa mấy thứ này, nhưng các ngươi khai phá quá nông cạn. Dưới hố vạn nhân, có dấu tích của Nhân Hoàng, còn có một cọc đối với Hoàng thất các ngươi mà nói là tám ngày đại tạo hóa. Không phải huyết mạch Nhân Hoàng không thể tiến vào, ngươi để cho người Hoàng thất đi thử vận may đi, hẳn là thu hoạch không tệ đâu.
Đại Hoàng tử chấn động: "Còn có chỗ như vậy? Tại sao ta không biết?”
“"Không cần ngạc nhiên, thế giới này đối với ta mà nói không có bí mật nào, nhưng đối với các ngươi vẫn tràn ngập rất nhiều ẩn số. Mỗi thế giới hoàn chỉnh có rất nhiều bí ẩn để khám phá, các ngươi vẫn chưa đi tới giới hạn của thế giới.”
Nếu ai đó đi đến giới hạn của thế giới, không cần ông ta phải nâng cấp cho thế giới này.
"Nâng cấp thực lực của mình, sau đó đi xử lý Ma Quân, ngươi có thắc mắc gì nữa không?"