Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1451 - Chương 1451. Thầy Nào Trò Nấy (1)

Chương 1451. Thầy nào trò nấy (1) Chương 1451. Thầy nào trò nấy (1)

Thầy nào trò nấy (1)

"Các hạ nói Sa lão tổ là người của Nguyên Minh Chủ?"

Sa Vị thản nhiên nói: "Chuẩn xác mà nói, tên Sa lão tổ kia chính là Nguyên Minh Chủ giả dạng. Lần đầu gặp mặt, bí mật nhỏ này xem như quà gặp mặt tặng cho ngươi."

Hắn trước nay ra tay hào phóng.

Hiện tại cũng vẫn như thế.

Khả năng tiếp nhận của Thượng Quan Uyển Nhi rất mạnh.

Nhưng nàng vẫn có chút kinh ngạc ngây người.

Bởi vì huyết án trên tay Sa lão tổ thật sự rất nhiều..

"Các hạ có chứng cứ không?"

"Đương nhiên không có, nhưng đã nói kết quả cho ngươi rồi, ngươi hoàn toàn có thể tự mình bịa chứng cứ." Sa Vị nói.

Thượng Quan Uyển Nhi không còn lời nào để nói.

Nàng và Lục Khiêm không thân.

Nếu không lúc này nàng nhất định sẽ nghĩ, tên Sa Vị này và Lục Khiêm nhất định rất có tiếng nói chung.

Sa Vị tiếp tục nói: "Biết bí mật này, có lẽ ngươi có thể mượn điều này để đạt được một vài mục đích của mình, ví dụ như chia rẽ quan hệ của Nguyên Minh Chủ và những người khác, ví dụ như. . . thay thế địa vị? Đương nhiên, cái này có nguy hiểm, Nguyên Minh Chủ cũng là một nhân vật nguy hiểm. Cụ thể phải làm thế nào, ngươi phải tự mình cân nhắc mà làm."

"Mặc dù không biết chuyện mà các hạ nói đây là thật hay giả, nhưng các hạ nói cho ta biết điều này là vì cái gì?" Thượng Quan Uyển Nhi hỏi.

Sa Vị khẽ cười nói: "Ta nói rồi, lần đầu gặp mặt, đây là quà gặp mặt ta tặng cho ngươi."

"Lễ hạ vu nhân, tất hữu sở cầu."

(*)Tặng quà người khác, ắt hẳn có yêu cầu

Thượng Quan Uyển Nhi vẫn không buông lỏng cảnh giác.

Nàng không tin sẽ có bánh từ trên trời rơi xuống.

Sa lão tổ rất có khả năng là thân phận khác của Nguyên Minh Chủ, cái này quả thật là một bí mật rất hữu dụng. Nếu tận dùng tốt, cũng có thể đạt đến hiệu quả rất lớn, đối với nàng mà nói có ý nghĩa phi phàm.

Nhưng nàng vốn không quen biết Sa Vị này, đối phương dựa vào cái gì mà tặng cho mình một món quà lớn như vậy?

Bình thường mà nói, thù lao và trả giá đều ngang nhau.

Thượng Quan Uyển Nhi bắt đầu lo lắng, chỉ sợ mình không trả nổi thù lao của điều bí mật này.

Có điều lời của Sa Vị, làm cho nàng càng sửng sốt.

"Lễ hạ vu nhân, tất hữu sở cầu, những lời này thật ra cũng không sai, có điều chuyện ta muốn ngươi làm thực ra rất đơn giản.”

"Chuyện gì?" Thượng Quan Uyển Nhi hỏi.

Sa Vị không trực tiếp trả lời Thượng Quan Uyển Nhi, mà hỏi lại vấn đề trước đó: "Đoàn kết chính là sức mạnh, ngươi cho rằng câu nói này có đúng không?"

Thượng Quan Uyển Nhi trầm ngâm một lát, sau đó cân nhắc nói: "Hào phóng là đúng, có điều chuyện cụ thể phải phân tích cụ thể, không thể toàn bộ vơ đũa cả nắm."

"Ví dụ như?"

Thượng Quan Uyển Nhi tiện tay đem ra mười đôi đũa.

Ở trước mặt Sa Vị, Thượng Quan Uyển Nhi đem tất cả mười đôi đũa đều nhẹ nhàng nghiền nát.

Sau đó nàng thản nhiên nói: "Nếu thực lực chênh lệch lớn đến một mức độ nhất định, đoàn kết sẽ không là sức mạnh, mà là một loại cố gắng vô ích. Chỉ khi thực lực chênh lệch trong phạm vi nhất định, đoàn kết mới có thể trở thành sức mạnh."

"Cô nàng rất thông minh." Trong ánh mắt Sa Vị có chút tán thưởng: "Đáng tiếc, chính là thiên phú kém một chút."

Thượng Quan Uyển Nhi: ". . ."

Với tư cách là Âm Thần chuyển thế, đây là lần đầu tiên có người nói thiên phú của nàng kém.

Từ trước tới nay Thượng Quan Uyển Nhi cảm nhận được đều là thiên phú đè bẹp: Thiên phú của mình đè bẹp người khác.

Có điều ở trước mặt cường giả thần bí này, nàng cũng không tranh luận.

Bởi vì nàng cho rằng thiên phú của mình rất tốt, cho nên bị người khác nói thiên phú kém, nàng căn bản không bận tâm.

Nếu Sa Vị nói cô nàng ngươi cái gì cũng tốt, chỉ là sở thích có chút không bình thường, như vậy Thượng Quan Uyển Nhi sẽ muốn giết người diệt khẩu ngay lập tức.

"Các hạ tới tìm ta, không phải chỉ vì nói cho ta biết thiên phú của ta quá kém chứ?"

"Đương nhiên không phải, ta muốn đối phó một người, chênh lệch giữa ta và hắn hẳn là trong phạm vi nhất định, cho nên, trước tiên ta cần phải tách toàn bộ lực lượng ủng hộ bên cạnh hắn ra, còn ngươi chính là một phần tử ủng hộ hắn. Chuẩn xác mà nói, phụ thân ngươi là người ủng hộ phiền phức hơn."

"Phụ thân ta? Người mà ngươi muốn đối phó ở Đại Càn?" Thượng Quan Uyển Nhi phản ứng rất nhanh.

Sa Vị gật đầu nói: "Ta hy vọng ngươi có thể thay ta thuyết phục phụ thân ngươi, để hắn giữ trung lập. Mặc dù thực lực của hắn không mạnh, nhưng lưc lượng mà hắn có thể huy động thì không thể xem thường. Khó nhằn nhất chính là địa vị của hắn, ta không muốn xuống tay loại bỏ hắn, nhưng cũng không muốn hắn cản đường ta. Cũng không cần hắn phải làm gì, ta chỉ cần hắn không làm gì."

"Thực lưc của các hạ dường như rất mạnh."

Sa Vị ha ha cười, khiêm tốn nói: "Ta chưa từng gặp người có tư cách nói ta yếu."

"Nếu đã như vậy, các hạ cần gì phải khách khí với ta như vậy?"

Thượng Quan Uyển Nhi không hiểu.

Nàng không biết tên Sa Vị này mạnh đến mức nào.

Nhưng mà nàng có thể cảm nhận được, mình khẳng định không phải đối thủ của hắn.

Thượng Quan Thừa tướng mặc dù quyền cao chức trọng ở Đại Càn, nhưng mà cũng không thể đề phòng được những kẻ siêu mạnh đến không hình đi không vết này.

Quan trọng nhất là, đâu ra kiểu uy hiếp người như thế?

Thượng Quan Uyển Nhi nghĩ rằng nếu đổi thành mình muốn uy hiếp Thượng Quan Thừa tướng, khẳng định trước tiên sẽ bắt nàng hoặc Thượng Quan Tinh Phong treo lên quất một trận roi, sau đó lấy sự an toàn của bọn họ để uy hiếp Thượng Quan Thừa tướng, đây mới là cách làm đúng đắn.

Bình Luận (0)
Comment