Chung quy vẫn là gửi gắm nhầm chỗ rồi (1)
Chỉ là vừa đi vừa than thở nói: "Nói như vậy, Tiên đạo là sư phụ hờ tạo ra, nhưng mà Song Tu Chi Thuật hình như là do Thiên Đế bổ sung. May mà vừa rồi ta cố ý dùng lời nói để chặn đường bọn họ, ta phải bảo vệ tốt bản thân ở thế giới này, bằng không ta cách Thiên hạ vô địch thật sự không xa."
Hiện tại hắn ăn uống ngủ nghỉ cũng đều tăng tu vi.
Nếu như song tu thêm một lần nữa, Ngụy Quân nghiêm trọng hoài nghi bản thân lại lần nữa có thể nắm giữ Âm dương đại đạo ngay tại đấy.
Vậy thì oan quá.
Cho nên vừa rồi Ngụy Quân nói không sai, hắn thật sự muốn giúp bọn họ nâng cao thực lực, chính là đang hy sinh chính mình.
Hơn nữa hy sinh rất lớn.
Không được, phải nhanh chóng đi tìm cái chết một phen.
Không thể tiếp tục chờ đợi nữa.
Chờ tiếp, lỡ như đợi tới hắn thiên hạ vô địch thì phải làm sao?
Ngụy Quân quyết định phát huy tính năng động chủ quan của mình, từ chờ đợi bị động chuyển thành chủ động xuất kích.
Lần giúp đỡ này của sư phụ hờ mặc dù có Nho gia là thế lực muốn giết chết mình, nhưng mà cũng có Trần Già Cổ Anh là người của phe mình.
Hoàng thất thật ra cũng muốn giết mình, đáng tiếc là một đám phế vật, Ngụy Quân không ôm chút tin tưởng nào đối với bọn họ.
Đại Hoàng tử, nói không chừng cũng có khả năng lại thần phục dưới sự lôi cuốn của mình lẫn nữa, tồn tại khả năng lâm trận phản chiến rất lớn.
Sư phụ hờ rất nỗ lực vận chuyển, nhưng mắt nhìn người quá kém, không thể đặt toàn bộ hy vọng trên người hắn được.
Vẫn nên tự mình nắm giữ vận mệnh của mình.
Cho nên, mình cần phải đi bằng hai chân.
Phía sư phụ hờ bên kia, bình tĩnh quan sát biến đổi, âm thầm chúc phúc hắn có thể thành công.
Cùng lúc đó, đối với những người và thế lực có thể thực sự tạo thành uy hiếp chí mạng cho mình, mình cũng phải tận tâm tận lực giúp đỡ bọn họ mới được.
Ví dụ như Nho gia.
Bản thân sợ là không kìm được lần đột phá này, rất có khả năng sẽ ngay lập tức trở thành Thánh nhân.
Một loạt kinh nghiệm thăng cấp này, phải nghĩ biện pháp giả vờ vô ý để truyền cho Nho gia.
Giúp Nho gia mau chóng lớn mạnh, làm mạnh kẻ địch của mình.
Lần này còn có ba vị thần minh đến từ Tây Đại Lục.
Có lời dặn dò của sư phụ hờ và sự chú ý của mình, thật ra ba vị tiểu thần này cũng không tạo được sóng gió gì lớn, cũng không cần lo lắng bọn họ có thể đem đến tổn hại trên ý nghĩa thực chất cho Đaị Càn.
Nhưng mà có thể dẫn dắt ba vị thần minh ra tay với mình.
Quan trọng nhất là, phải nghĩ biện pháp gia tăng thực lực của ba vị thần minh này.
Với tiền đề là không làm trái với Chí Thành Chi Đạo, học hỏi sư phụ hờ Tư Địch Chi Thuật*, Vận Chuyển Chi Pháp.
(*) thuật đầu tư kẻ địch
Đây mới gọi là kính trọng sư phụ.
Kẻ địch, phải dùng sức để giúp.
Đầu tư kẻ địch, phải dùng tâm để làm.
Lấy lão sư làm chuẩn, cổ vũ cho đối thủ.
. . .
Cùng lúc Ngụy Quân đang lên kế hoạch biến thân thành đại đội trưởng Vận Chuyển, ở Tây Hải An, Will đã đến bên ngoài tòa cung điện.
Không đợi hắn gọi người truyền tin, đã nghe thấy giọng nói từ thần minh:
"Vào."
Will đi vào cung điện, đại lễ bái kiến:
"Tham kiến Nữ thần Trí Tuệ!"
…
Ngụy Quân vốn cũng không biết thân phận ba vị thần minh của Tây Đại Lục.
Chủ yếu là chính bọn họ cũng không tiết lộ.
Ba vị thần minh của Tây Đại Lục chỉ là phóng thích một chút khí thế và uy lực trên thần cảnh của mình, để cho người trần biết rằng thần đã đến đây.
Sau đó thì không có sau đó nữa.
Cũng không có phát động công kích đối với Đại Càn, Đại Càn đương nhiên cũng không thể đầu sắt đi công kích bọn họ.
Tâm tư gần đây của Ngụy Quân cũng đã ở trên người sư phụ hờ của mình, càng không có khả năng cảm thấy hứng thú đối với mấy tiểu thần.
Cho nên, Ngụy Quân cho tới bây giờ cũng không biết, trong ba vị thần minh của Tây Đại Lục, có Nữ thần Trí Tuệ.
Hơn nữa. . . Nữ thần Trí Tuệ còn là người chủ quản trong đó.
Đương nhiên, Will biết.
Hơn nữa thái độ của hắn đối với Nữ thần Trí Tuệ rất cung kính.
Dù sao, đây là nữ thần được trứ danh bởi trí tuệ.
Giở trò tâm kế ở trước mặt của Nữ thần Trí Tuệ , cũng giống như múa đao lớn ở trước mặt quan công vậy, sẽ bị người đời cười nhạo.
Will không có ý định bị người đời cười nhạo, cho nên hắn rất thành thật nói ra ý đồ đến đây của mình.
"Nữ thần có gì dặn dò, xin cứ nói đừng ngại, chúng ta nhất định tuân theo ý chỉ của thần minh, khẩn cầu thần minh che chở."
Có sao nói vậy, Will không nghĩ như vậy là thấp kém.
Thậm chí không muốn để thần minh nhúng tay vào.
Hắn cùng quan điểm với Hải Hậu về điều này.
Thần minh không tham gia, hắn sẽ có thể nắm chiến cuộc trong tay.
Nhưng một khi mà thần minh tham gia, chuyện sẽ vượt qua tầm kiểm soát của hắn.
Đến lúc đó, mặc dù hắn là thống soái quân viễn chinh của Tây Đại Lục, nhưng ở trước mặt thần minh, hắn cùng lắm chỉ là một con sâu hơi lớn một chút.
Đánh thắng, là công lao của thần minh, là đạo lý hiển nhiên, dù sao cũng là dưới sự dẫn dắt của thần minh đánh bại một quốc gia không có thần, điều này không phải rất bình thường sao?
Nhưng nếu như đánh thua, hắn phải gánh toàn bộ tội trạng.
Càng là nhân vật vai vế lớn, càng không muốn gặp phải những chuyện không thể khống chế như thế này.