Ngụy Quân tan nát cõi lòng (1)
Ông ta chấp nhận mọi kết quả.
Đến loại trình độ này của ông ta, đối với thất bại đã vô cùng bình thản, dù sao thất bại của "Sa Vị đảng" cũng không phải thất bại của ông ta.
Đương nhiên, Sa Vị vẫn rất hy vọng "Sa Vị đảng" do một tay ông ta thành lập có thể mang đến cho ông ta một ít kinh hỉ.
Đáng tiếc.
Nguyên Minh chủ không chấp nhận.
Thành viên của "Sa Vị đảng" Thượng Quan Uyển Nhi, trở thành người đầu tiên bị lật thuyền trong mương.
…
Thần Đao môn.
Khi Thượng Quan Uyển Nhi từ trong miệng lão Đao tử biết được chuyện "Sa lão tổ" đã chết, nàng ta lập tức muốn cáo từ rời đi.
Nhưng Lão Đao Bả Tử không cho nàng ta cơ hội đó.
"Âm Thần, ở lại đi." Lão Đao Bả Tử trầm giọng nói.
Thượng Quan Uyển Nhi trong lòng trầm xuống.
"Đây là đang uy hiếp hay là thuyết phục ta?" Thượng Quan Uyển Nhi hỏi.
Lão Đao Bả Tử bất đắc dĩ thở dài một hơi, nói: "Đương nhiên là ta đang thuyết phục ngươi, nhưng Âm Thần cũng có thể xem như đây uy hiếp. Âm Thần, kỳ thật ngươi đã thua, không cần phải giãy dụa nữa. Bị vây khốn ở Thần Đao môn, tối thiểu sẽ không nguy hiểm đến tính mạng. Nếu như bị nhốt ở Thiên Âm tông, đồ tử đồ tôn của ngươi, quả thật có lá gan khi sư diệt tổ đó.”
Thượng Quan Uyển Nhi tăng tu vi toàn thân lên tới đỉnh cao nhất.
Trong bí cảnh của Yêu Tộc, có lẽ người có thực lực tăng lên lớn nhất chính là Vương Hải.
Dù sao tu vi của Vương Hải cũng tăng từ Bán Thánh Nho gia tăng lên đến Thánh Nhân Nho gia.
Nhưng trên thực tế, Thượng Quan Uyển Nhi không hiển sơn bất lộ thủy, thực lực cũng đạt được tiến bộ vượt bậc.
Nàng có thể khống chế được tu vi của mình, làm cho người ngoài không nhìn ra.
Không ai biết, Thượng Quan Uyển Nhi hiện tại đã dần khôi phục thực lực Âm Thần đỉnh phong của nàng ta.
Đương nhiên, Sa Vị ở trong lòng Thượng Quan Uyển Nhi không phải là người bình thường.
Cho nên Thượng Quan Uyển Nhi tuy rằng ý thức được mình đã từ thợ săn trở thành con mồi, nhưng nàng ta cũng không cảm thấy hoảng hốt.
"Thần Đao môn lựa chọn cùng Nguyên Minh Chủ đứng chung trên một chiến tuyến?" Thượng Quan Uyển Nhi nhíu mày nói: “Ngươi có biết lựa chọn này có nghĩa là gì không?”
Lão Đao Bả Tử vẻ mặt đạm đạm, ngữ khí thậm chí mang theo ý cười: "Có ý nghĩa gì? Có nghĩa là thù địch với Thần hậu?"
Thượng Quan Uyển Nhi nghe vậy, đôi mắt khẽ khép lại.
Nàng cảm giác được, trong lời nói của Lão Đao Bả Tử tử, ông ta đối với Thần hậu không có chút kính sợ nào.
Điều này rõ ràng là không bình thường.
Bởi vì Lão Đao Bả Tử chênh lệch rất xa so với Thần Hậu.
Hơn nữa, cũng không cần thiết.
Thần Đao môn có cần thiết phải đối địch với Thần Hậu không?
Thượng Quan Uyển Nhi nghĩ không ra.
"Nguyên Minh chủ có nhân cách mị lực lớn như vậy sao? Có thể làm cho các ngươi vì hắn mà đến cả Thần hậu cũng dám đối địch?”
Lão Đao Bả Tử khẽ cười nói: "Âm Thần, ngươi xem nhẹ một chuyện.”
Chuyện gì?”
"Thần Hậu ở xa tít chân trời, còn Nguyên Minh chủ thì gần ngay trước mắt." Lão Đao buông tay nói: "Sau khi đắc tội thần, đối với chúng ta mà nói kỳ thật cũng sẽ không có trừng phạt gì, nên như thế nào vẫn là như thế. Thế nhưng đắc tội Nguyên Minh chủ, đại nạn sẽ lập tức giáng xuống.”
Đây chính là điển hình của việc nước xa không cứu được lửa gần.
Nhưng chỉ bằng lý do này, Thượng Quan Uyển Nhi vẫn không tiếp nhận.
"Nguyên Minh chủ bất quá chỉ là môn chủ Thiên Thi môn mà thôi, Thiên Thi môn cùng Thần Đao môn đều là một trong mười đại môn phái chính đạo của Liên minh Tu Chân Giả, các ngươi không cần phải sợ Nguyên Minh Chủ."
"Thật sự không cần phải sợ sao?" Lão Đao hỏi ngược lại: "Nếu thật sự không cần phải sợ, lấy địa vị Âm Thần, cần gì phải đi tự mình tìm cách đối phó với một kẻ tu hành còn chưa thành thần? Nếu thật sự không cần phải sợ, Thần Hậu vì sao lại phái Âm Thần đến lôi kéo chúng ta?”
Thượng Quan Uyển Nhi thầm nghĩ, nàng ta căn bản không phái ta đến mượn sức các ngươi.
Ta chỉ đang giả truyền thánh chỉ.
Nhưng bởi vì điều này mà nâng cao giá trị của Nguyên Minh chủ, đây quả thật là điều Thượng Quan Uyển Nhi thật không ngờ tới.
Nàng làm như vậy chỉ để nâng cao giá trị của mình, làm cho mọi người nghĩ rằng có ai đó đứng đằng sau.
Đối với Nguyên Minh chủ, Thượng Quan Uyển Nhi thật đúng là không biết Thần Hậu cụ thể là thái độ gì.
Đương nhiên, chuyện giả truyền thần dụ của Thần Hậu, nàng ta khẳng định không thể nói với Lão Đao Bả Tử.
Cho nên nàng ta hỏi: "Ngươi đã thấy Nguyên Minh chủ ra tay, cho rằng mình cùng hắn có khác biệt rất lớn sao?”
Lão Đao Bả Tử đem Tử Bộc Hộc nói: "Âm Thần, không cần thử nữa, ngươi biết rõ là vô dụng mà. Chúng ta đã sớm ra quyết định, trước khi Nguyên Minh Chủ thất bại, chúng ta sẽ không phản bội hắn ta. Mặt khác, kỳ thật từ lúc ngươi bắt đầu vạch trần chuyện Sa lão tổ là do Nguyên Minh chủ giả mạo, ngươi cũng đã bại lộ, thất bại của ngươi là chuyện đã sớm định trước.”
Thượng Quan Uyển Nhi: “...”
"Có biết tại sao cho đến tận ngày hôm nay, ngươi mới nhận ra điều này không?"
Thượng Quan Uyển Nhi nheo mắt lại.
"Các ngươi đã sắp đặt cạm bẫy từ lâu?"
"Âm Thần thông minh lắm." Lão Đao khẽ cười nói: "Cho nên phản kháng của ngươi là vô ích, Đao Thần còn chết trong tay chúng ta, ngươi cho rằng ngươi mạnh hơn so với Đao Thần sao? Hay là ngươi cho rằng mình ẩn nấp rất tốt? Một thần mới khôi phục tu vi, liền có thể quét ngang tu hành giả đương thời?”