Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1575 - Chương 1575. Sự Truyền Thừa Và An Tâm (3)

Chương 1575. Sự truyền thừa và an tâm (3) Chương 1575. Sự truyền thừa và an tâm (3)

Sự truyền thừa và an tâm (3)

Sau đó, nhanh chóng bước đến bên cạnh Nữ thần Trí Tuệ.

Người trước bày tỏ thành ý của mình với Thượng Quan Vân.

Người sau cầu che chở.

Ở bên cạnh Nữ thần Trí Tuệ, cho dù Thương Quan Vân muốn giết hắn ta, cũng phải kiêng dè thực lực của Nữ thần Trí Tuệ.

Có thể hoàn thành một loạt thao tác này trong khoảng thời gian cực ngắn, Cổ Anh đã cho thấy trình độ mà tứ đại công tử bột nên có.

Suy cho cùng, hắn ta là người có thể khiến Thiên Đế rơi xuống hố.

Có điều, khi bước tới bên cạnh Nữ thần Trí Tuệ, Cổ Anh lại vô tình bắt gặp ánh mắt của Nữ thần Trí Tuệ.

Đón nhận ánh mắt thông tuệ như nhìn thấu tất cả kia của Nữ thần Trí Tuệ, Cổ Anh có cảm giác vô cùng xấu hổ.

Hắn ta chợt nhận ra một điều khác:

Hắn ta bị Nữ thần Trí Tuệ nhìn thấu rồi.

Điều này cũng có nghĩa là hắn ta gặp nguy hiểm rồi.

Có cần phản lại bây giờ không?

Đợi lát nữa cùng giết ra với Thượng Quan Vân?

Đại não của Cổ Anh đang tiến hành suy nghĩ kịch liệt.

Đúng lúc này, Cổ Anh lại phát hiện Nữ thần Trí Tuệ nhìn ra chỗ khác.

Hơn nữa ánh mắt của Nữ thần Trí Tuệ không biết là vô tình hay cố tình nhìn Thượng Quan Vân một cái, sau đó lại đưa mắt nhìn lên bầu trời.

Tất cả những điều này đều được Cổ Anh thu vào tầm mắt, khiến cổ Anh giật mình.

Nữ thần Trí Tuệ... như thể cố tình làm như không thấy?

Điều này là tại sao?

Hắn ta không hiểu, nhưng hắn ta cảm thấy đây có thể chính là cách phá cục diện của mình.

Cũng là chỗ hy vọng của Đại Càn.

Về phần khả năng Nữ thần Trí Tuệ căn bản không phát hiện ra điều gì, Cổ Anh trực tiếp loại trừ.

Hắn ta tôn trọng chỉ số thông minh của chính mình, cũng tôn trọng chỉ số thông minh và năng lực của Nữ thần Trí Tuệ.

Làm đà điểu** lừa mình dối người sẽ không thể thành công.

(**): đà điểu vùi đầu vào cát khi gặp nguy hiểm, ý chỉ khi gặp khó khăn co rụt lại coi như không thấy, không dám đối mặt.

Thượng Quan Vân không biết sự biến hóa nội tâm của Cổ Anh.

Ông ta cũng không chú ý tới Nữ thần Trí Tuệ.

Trên thực tế, là một thành viên của gia tộc Thượng Quan, Thượng Quan Vân hiện tại không thể mắt nhìn xung quanh, tai nghe tám hướng được.

Hiện tại, sự chú ý của ông ta đã tập trung vào các thành viên của gia tộc Thượng Quan.

Những thúc thúc bá bá, cháu trai cháu gái kia của ông ta, bọn họ đang ăn uống linh đình, tùy tiện bình luận đại chiến trên bầu trời.

Ngay cả Mạnh lão đến tập kích, cũng không khiến bọn họ thất thố.

Rõ ràng, hai vị thần linh ở Tây Đại Lục đã ra tay, theo bọn họ thấy đã tuyệt đối không xảy ra sơ hở rồi.

Khóe miệng Thượng Quan Vân cong lên một ý cười giễu cợt.

Qua nhiều năm như vậy, dường như tất cả trí tuệ của gia tộc Thượng Quan đều tập trung hết vào trên người mình.

Đám người này ... thực sự vừa ngu xuẩn vừa xấu xa.

Nhưng tình cờ là loại người có thể tạo thành sức phá hoại lớn nhất.

Vì vậy, vẫn là nên tiễn bọn họ đi chết đi.

Thượng Quan Vân không phí lời, cũng không ôn lại chuyện xưa.

Ông ta chỉ giơ một tay lên, sau đó dùng lực ấn xuống.

"Giết!"

Một giọng nói lạnh lùng nghiêm nghị được thốt ra từ miệng Thượng Quan Vân, mang theo quyết chí ngọc nát đá tan.

Với thực lực hiện tại của Thượng Quan Vân, cho dù là đối mặt với thần linh cũng đủ sức chiến đấu.

Trong hoàn cảnh Nữ thần Trí Tuệ cố tình xả nước, người của gia tộc Thượng Quan căn bản không phải là đối thủ của Thượng Quan Vân.

Bọn họ còn chưa kịp phản ứng thân thể đã bị tách rời.

Hồn bay phách tán.

Đợi sau khi Thượng Quan Vân giết sạch tất cả bọn họ, hiện trường mới có người phản ứng lại – Không phải là do bọn họ phản ứng quá chậm mà là tốc độ ra tay của Thượng Quan Vân quá nhanh, căn bản không có thời gian để bọn họ phản ứng.

Sau khi bọn họ phản ứng lại, Thương Quan Vân cũng không chơi đùa với bọn họ, càng không tiếp tục đại khai sát giới.

Ông ta biết đây là điều không thể.

Hơn nữa, giết chết người thường của Tây Đại Lục, cho dù là cấp cao của quân đội cũng không có ý nghĩa bằng giết chết thần linh đến từ Tây Đại Lục.

Binh chọi binh, tướng chọi tướng, Đại Càn chưa chắc sẽ thua.

Hôm nay ông ta và Mạnh Lão xuất hiện ở đây, ngoài mục đích ấp ủ từ lâu, mục đích chiến lược lớn hơn chính là giết thần.

Với thân phận là người phàm, giết chết thần linh sẽ phá vỡ thần thoại về sự bất khả chiến bại của thần linh, nâng cao sĩ khí Đại Càn trên diện rộng.

Cái này rất quan trọng

Mà lúc này, sau khi Thượng Quan Vân một lưới quét sạch người của gia tộc Thượng Quan và người của Tây Đại Lục cũng đều phản ứng lại, chiến cục trên trời cuối cùng cũng phát sinh biến hóa.

"Thánh nhân viết: Giết thần chứng đạo, ngay ở trước mắt!"

Mạnh lão gầm lên giận dữ, đốt hết toàn bộ tinh khí thần của mình, hội tụ toàn bộ công lực cả đời này vào kiếm thánh, sau đó đánh ra một kiếm.

Bầu trời hiện ra hai vị Đại Nhật.

Chiến trường thậm chí còn trở nên chói mắt hơn cả mặt trời.

Khí tức của Mạnh lão nhanh chóng lên đến đỉnh điểm, rồi lại nhanh chóng rơi xuống từ đỉnh cao.

Cùng lúc đó, khí tức của một thần linh của Tây Đại Lục cũng đồng thời suy giảm nhanh chóng.

Mặc dù biết tình huống lúc này không thích hợp, nhưng Thượng Quan Vân vẫn thầm bóc phốt một câu: “Thánh nhân chưa từng nói lời này.”

Bóc phốt thì bóc phốt.

Thượng Quan Vân bước ra một bước, nhận lấy kiếm thánh Nho gia từ trong tay Mạnh lão.

Bình Luận (0)
Comment