Bảo vệ kẻ địch của ta, đả kích đồng đội của ta (8)
Làm thế nào mà vừa ở cùng hắn, liền tháo vát như vậy?
Người thì vẫn là người đó.
Chẳng lẽ Ngụy Quân hắn có khả năng kích phát khả năng tiềm ẩn của Thượng Quan Uyển Nhi ư?
Ngụy Quân chỉ có thể quy công lao cho nhân phẩm của mình quá tốt, nhân phẩm của sư phụ hờ quá kém.
Ở bên phía sư phụ hờ, tất cả đều là sư phụ không dẫn dắt được, đồng đội cba*.
(*) trình độ thấp
Ở bên phía mình, Thiên Đế phụ trách nằm yên, ô dù đem hắn bay cao bay xa.
Chênh lệch quá lớn.
Ngụy Quân chỉ có thể lẳng lặng nhìn Thượng Quan Uyển Nhi biểu diễn.
Sau đó thỉnh thoảng cho nàng một nụ cười khẳng định.
Từ đầu tới cuối, đều chưa cần hắn thực sự ra tay, Thượng Quan Uyển Nhi dường như đã lên kế hoạch xong cho toàn bộ rồi.
"Đúng rồi, Ngụy đại nhân, về Nữ thần Trí Tuệ, ngươi buộc phải đề phòng nàng ta, cũng phải nhắc nhở trên dưới Đại Càn đều đề phòng nàng ta." Thượng Quan Uyển Nhi nhắc nhở nói: "Mặc dù Tây Đại Lục đã chết hai vị thần, nhìn qua có vẻ thực lực tổn hao nhiều, nhưng mà ba thần minh đấu đá nhau gộp lại, cũng chưa chắc có sức uy hiếp lớn hơn một mình Nữ thần Trí Tuệ."
Ngụy Quân gật đầu, nói: "Ta sẽ chú ý."
"Chỉ chú ý vẫn chưa đủ, để cho trên dưới Đại Càn đề cao cảnh giác, nàng ta hôm nay có thể giết chết phụ thân ta, ngày mai có thể giết chết càng nhiều trọng thần của Đại Càn, không được phép có một chút qua loa."
Vẻ mặt của Thượng Quan Uyển Nhi mười phần nghiêm túc, thậm chí là lạnh lùng.
Ngụy Quân cảm nhận được sự nghiêm túc của Thượng Quan Uyển Nhi, hắn cũng nghiêm túc đáp lại: "Yên tâm, chuyện Nữ thần Trí Tuệ giết chết Thượng Quan Thừa tướng sẽ truyền khắp thiên hạ, ta sẽ không cho Nữ thần Trí Tuệ có một chút khả năng truyền bá tín ngưỡng nào ở Đại Càn, nàng ta sẽ bị toàn bộ dân chúng của Đại Càn ghét bỏ."
"Như vậy thì tốt."
Thượng Quan Uyển Nhi thở phào nhẹ nhõm một hơi.
"Ngụy đại nhân, thật sự may mà có ngươi."
"Không cần khách sáo, đây đều là điều ta nên làm."
Ba ngày sau là tang lễ của Thượng Quan Thừa tướng.
Cho nên Ngụy Quân cũng không ở lại Thượng Quan gia.
Ít nhất là buổi tối hôm nay, Ngụy Quân không cho rằng Thượng Quan Tinh Phong và Thượng Quan Uyển Nhi sẽ thích náo nhiệt.
Bọn họ hẳn là càng hy vọng "người một nhà đoàn viên" .
Sau khi Ngụy Quân đi, Thượng Quan Uyển Nhi cũng ra khỏi phòng, nhìn về phía bầu trời đêm đầy sao.
Suy nghĩ hồi tưởng lại cảnh tượng trên chiến trường lúc trước.
Đó là lúc trước khi Thượng Quan Thừa tướng tử trận.
Ánh mắt Thượng Quan Uyển Nhi lấp lánh.
Nàng nói với Ngụy Quân là Nữ thần Trí Tuệ từ bỏ cứu viện Hỏa Thần, lựa chọn giết chết Thượng Quan Thừa tướng trước.
Nhưng chuyện vốn dĩ không phải như những gì nàng nói.
Lúc ấy giữa bầu trời bừng sáng.
Sức mạnh của thần minh và thánh nhân lẫn lộn, thánh quang lấp lóe trên không trung, người phàm căn bản không thể nhìn trực diện, tất nhiên cũng không thấy rõ chiến cuộc.
Chỉ có nàng thấy rõ.
Lúc đó thật sự là Thượng Quan Vân lấy mạng đổi mạng, muốn gắng sức giết chết Hỏa Thần.
Nhưng lúc ấy Hỏa Thần đã tránh được chỗ hiểm.
Thượng Quan Vân muốn cá chết lưới rách.
Cá sắp chết rồi.
Lưới lại chỉ mới rách một nửa.
Lúc ấy Thượng Quan Vân hốc mắt trợn trừng, gần như chết không nhắm mắt.
Lúc ấy Thượng Quan Uyển Nhi cũng nhất thời không khống chế được, thiếu chút nữa không nhịn được muốn ra tay giúp đỡ Thượng Quan Vân.
Ngay tại lúc ngàn cân treo sợi tóc.
Nàng thấy được Nữ thần Trí Tuệ ra tay.
Gió nhẹ mây bay.
Miêu tả nhẹ nhàng.
Tả ý phong lưu.
Trong ánh lưu quang lấp lánh. . .
Một đôi tay ngọc đặt lên người Hỏa Thần từ sau lưng.
Sau đó, trực tiếp đẩy Hỏa Thần hướng về phía thánh kiếm.
Hỏa Thần tránh được công kích trực diện của Thượng Quan Vân.
Nhưng không phòng bị được Nữ thần Trí Tuệ đâm sau lưng.
Cuối cùng nàng bị thánh kiếm đâm xuyên thấu.
Thượng Quan Vân lúc ấy cả người đều ngẩn ra.
Hỏa Thần cũng ngơ ngác.
Thượng Quan Uyển Nhi cũng cảm giác da đầu phát tê.
Mà Nữ thần Trí Tuệ từ trên cao như có như không nhìn xuống Thượng Quan Uyển Nhi một cái, sau đó vung tay áo lên, thần quang thổi quét tất cả.
Lúc ấy Thượng Quan Vân đã sức cùng lực kiệt.
Thượng Quan Vân đúng là đã chết ở trong tay Nữ thần Trí Tuệ, nhưng cho dù Nữ thần Trí Tuệ không ra tay, Thượng Quan Vân chết đi cũng chỉ là vấn đề thời gian.
Cho tới bây giờ, Thượng Quan Uyển Nhi vẫn không biết Nữ thần Trí Tuệ tại sao phải làm như vậy.
Càng không biết Nữ thần Trí Tuệ rốt cuộc là địch hay là bạn.
Nhưng mà. . .
Không quan trọng.
"Ngươi để cho phụ thân ta mỉm cười nơi chín suối, tất nhiên ta cũng phải có qua có lại. Đại Càn càng thù hằn ngươi, địa vị của ngươi ở Tây Đại Lục sẽ càng củng cố. Sau đó, ta sẽ biến chúng ta thành kẻ thù không đội trời chung, bảo đảm sự an toàn của hai thần chúng ta."
Thượng Quan Uyển Nhi trong lòng mặc niệm: "Nữ thần Trí Tuệ, đây là ngầm ý và thiện ý mà ngươi muốn truyền đạt sao?"
Đến từ cảm ứng trong âm thầm giữa nữ thần với nhau.
Tất cả đều ở trong những lời không nói.
Phàm như Ngụy Quân mà biết, nhất định sẽ mười phần đau lòng.
Các người ưu tú, lúc các ngươi làm việc cho Sa Vị, nếu có thể tận tâm giống như bây giờ thì tốt biết mấy?
Các ngươi chỉ là đang diễn với sư phụ hờ của ta sao?
Các ngươi còn đang diễn với bổn Thiên Đế.