Nhận đơn trực tuyến, ủy thác sai người (4)
Nhưng mà. . .
Trần Già mơ hồ nghe ra ý đồ của Will, hắn thăm dò hỏi: "Nguyên soái, nếu Càn quốc thật sự đang lấy Dewey làm mồi nhử thì sao?"
Trên mặt Will hiện thoáng qua một nét tàn nhẫn: "Vậy thì chỉ có thể để cho cá chết lưới rách."
Phương diện này, hắn vừa không muốn làm cá, cũng không muốn làm lưới.
Trần Già đã hiểu.
Cho nên hắn nhanh chóng sắp xếp người đi tìm hiểu.
Đồng thời trực tiếp hỏi Ngụy Quân.
Nhưng chuyện này Ngụy Quân cũng không hiểu rõ lắm.
Hắn chỉ có sao nói vậy với Trần Già: "Ta đã nhắc nhở qua Tô Lang Gia, ý kiến của Tô phó soái không quan trọng, chúng ta không có khả năng để cho Dewey nắm giữ quyền lực thực sự, cho nên cũng không cókhả năng bị Dewey kéo xuống mương ."
Trần Già hiểu rõ: "Nói cách khác, chúng ta thật sự là đang lấy Dewey làm mồi câu cá."
"Gần như là ý này."
Mặc dù Ngụy Quân không biết toàn bộ quá trình đấu đá lẫn nhau của Tứ Hoàng tử và Dewey, nhưng mà hắn từng trò chuyện cùng Tô Lang Gia, từ trong thái độ của Tô Lang Gia, Ngụy Quân cơ bản có thể đoán được thái độ của Đại Càn.
Điều này cũng không vượt ra ngoài dựa đoán của Trần Già.
Trần Già khẽ cười nói: "Xem ra thật sự đã để cho Will đoán trúng rồi, tên Will này có chút gì đó, tuyệt đối có thực tài, không dễ dàng mắc câu như vậy."
"Điều này rất bình thường, dù sao không phải toàn bộ chủ sự cao tầng của Càn đế đều phế vật như vậy."
Đã lâu rồi mới lại sỉ nhục Càn.
Thanh xuân của ta đã trở lại rồi.
Ngụy Quân cảm thấy tinh thần sảng khoái.
Trần Già cũng cười.
"Ta biết nên làm như thế nào, Ngụy huynh, bên phía Dewey, tăng thêm một chút cảnh báo cho hắn."
"Có ý gì?"
"Nếu như ta đoán không sai, Will rất có khả năng muốn giết chết Dewey trước, không muốn chơi trò chơi nguy hiểm này cùng với Dewey. Đây chính là cơ hội để chúng ta thật sự xúi giục Dewey, thân phận của Dewey rất có giá trị xúi giục, hắn khẳng định cũng biết nhiều tình báo có giá trị. Chuyện này có thể để cho An Toàn Tư hoặc Tứ Hoàng tử đi làm, bọn họ càng chuyên nghiệp."
An Toàn Tư quả thật phù hợp về phương diện này.
Tứ Hoàng tử ư. . . Hắn phù hợp với Dewey.
Suy đoán của Trần Già là đúng.
Nhưng hắn chỉ đoán đúng một nửa.
Will quả thật giống như hắn đã nghĩ, muốn giết chết Dewey trước.
Tránh bị Dewey liên lụy, cho dù là hắn tương kế tựu kế, cũng có khả năng rơi vào cạm bẫy của Đại Càn.
Ý thức cảnh giác của Will ở phương diện này rất mạnh, hơn nữa lo lắng vô cùng đúng chỗ.
Chỉ là, Will lựa chọn một biện pháp giải quyết khiến cho Trần Già không còn gì để nói.
"Trần tông chủ, lần này e rằng phải để ngươi làm người tốt đến cùng rồi."
Trần Già: ". . ."
Tâm trạng mười phần phức tạp.
Will tỏ vẻ mình có thể thấu hiểu.
"Trần tông chủ, Dewey là một quả bom hẹn giờ. Hắn có năng lực, nhưng năng lực lại không phải là đỉnh cao. Nhưng hắn xuất thân cao quý, lại được Nữ thần Trí Tuệ coi trọng, cho nên hắn đã gây ra sức uy hiếp trí mạng đối với chúng ta. Đáng sợ nhất chính là loại người thành công thì ít, bại sự có thừa này, nếu như hắn có thể học hỏi Hoàng đế tiền nhiệm của Càn quốc cứ vậy nằm yên, có lẽ sẽ có sự giúp đỡ lớn hơn đối với chúng ta. Nhưng mà hắn cứ luôn tự cho là có thể dựa vào năng lực của mình giúp được chúng ta, điều này đối với chúng ta mà nói chính là nguy hiểm cực kỳ lớn."
Trần Già: ". . ."
Nghe hiểu rồi.
Vẫn là xem thường Dewey.
Thậm chí cảm thấy Dewey còn không bằng Càn đế.
Trần Già cảm thấy Will quá sỉ nhục Dewey rồi.
Nhưng lại mơ hồ cảm thấy có đạo lý.
Càn đế phế thì phế, nhưng Càn đế biết mình phế, cho nên dễ dàng không nhúng tay vào chính sự, lúc trước cũng buông tay để cho Thượng Quan Thừa tướng Cơ Soái Lục Khiêm bọn họ đi làm, cái này quả thật là ưu điểm, biết chừng mực, không dễ dàng gây thêm phiền phức.
Gặp phải kiểu không biết chừng mực, nhất quyết muốn thể hiện, quả thực càng dễ dàng tạo ra thương tổn lớn hơn nữa.
Đừng thấy ông chồng quốc dân nào đó cầm số tiền hàng trăm triệu mà bố anh ta cho để khởi nghiệp đi mua nhà thậm chí là chơi bời trác táng, thực ra đều có lời, ít nhất sẽ không lỗ.
Nhưng mà hắn đem khởi nghiệp. . . Kết quả lại biến thành Lão Lại.
Phú nhị đại có chơi bời trác táng như thế nào đều không vấn đề, chỉ sợ có nhiệt tình, năng lực lại không đủ, như vậy thật sự quá nguy hiểm.
Dewey cũng là loại nhiệt tình như vậy.
Cho nên Will thấy rằng, nguy cơ của Dewey rất lớn.
Rất dễ dàng tự mình lao vào, còn đem bọn họ cũng liên lụy vào đó.
Sự lo lắng này có đạo lý.
Trần Già ngẫm nghĩ, đã bị thuyết phục.
"Sự lo lắng của nguyên soái từ rất nhiều ví dụ trên lịch sử mà nói đều là đúng đắn, chỉ là Dewey hiện tại trên danh nghĩa đã đầu quân cho Càn quốc, cho dù là ta muốn giúp nguyên soái, cũng không biết xuống tay từ đâu."
Will nở nụ cười: "Trần tông chủ quá khiêm nhường rồi, Dewey bắt buộc phải chết, nhưng hắn không thể chết trong tay ta, nếu không gia tộc Tulip sẽ không vui, Nữ thần Trí Tuệ sẽ không vui, truyền ra ngoài thì lòng quân của chúng ta cũng sẽ đại loạn. Cho nên phiền phức lớn này chỉ có thể nhờ Trần tông chủ giải quyết giúp, Trần tông chủ, giải quyết được Dewey, ta tất sẽ có báo đáp nồng hậu."