Đổng đại tướng quân. . . bệnh nặng bị sốc đến bật dậy (1)
Vì vậy Will đã đẩy nhanh tiến độ.
Trần Già và Ưng Vương, một người một yêu, trong cảm nhận của Will, sẽ trở thành trợ thủ đắc lực nhất của mình trong tương lai ba tháng tới.
Mượn sức bọn họ, bình định Đại Càn.
Sau đó, bình tĩnh chờ đợi chư thần hạ phàm.
Định lại trật tự, tái tạo Càn Khôn!
Ánh mắt của Will có chút xa xăm.
Hắn đã nghĩ tới được trận đấu với thần.
Có lẽ, đó mới là chiến trường của hắn.
Nhân gian, đã không còn gì phải lo lắng.
. . .
Will đang tham vọng lên đến trời.
Trên trời.
Thần Hậu lại kinh hoàng nhìn về phía tẩm cung trống không.
"Thần Quân đâu?"
Thần nữ quỳ kín trong tẩm cung.
Một lát sau.
Một thần nữ nơm nớp lo sợ trả lời: "Thần Quân, có khả năng đã hạ giới."
Thần Hậu tức giận: "Không có khả năng, với thực lực dũng mãnh của Thần Quân, hiện tại căn bản không có thông đạo có thể tiếp dẫn hắn hạ giới."
Lúc trước nàng hạ giới đều chỉ là một đạo hư ảnh.
Bản thể căn bản không thể thực sự hạ giới.
Thần tiên càng mạnh, chịu hạn chế càng lớn.
Đây là quy tắc Thiên Đế định ra, không phải là thứ mà loại tiểu thần như bọn họ có thể thay đổi.
Đương nhiên, quy tắc này cũng không phải là không có lỗ hổng.
Bất kỳ chuyện gì đều là trên có chính sách, dưới có đối sách.
Thần nữ trả lời mang theo giọng điệu run rẩy: "Thần Quân hình như là hạ giới từ ma quỷ thông đạo."
Thần quang trong mắt Thần Hậu bùng phát, sát khí tận trời.
"Ma quỷ thông đạo, bảy phần khả năng sẽ ngã xuống, chỉ có ba phần khả năng thành công hạ giới. Dù cho như vậy, sau khi hạ giới cũng sẽ rơi vào hải vực của Đại tam giác ma quỷ, vẫn sẽ có nguy cơ bị lạc. Tên họ Đổng kia, vì để chiếm đoạt tiên cơ, ngươi liền nóng lòng như vậy sao?"
...
Trên trời đã xảy ra chuyện gì, phàm giới không biết.
Nhưng phàm giới cũng loạn rồi.
Đại loạn.
Chính tại ngày tổ chức tang lễ cho Thượng Quan Vân và Mạnh lão, toàn bộ kinh thành hầu như mọi người đều mặc quần áo màu đen, đứng ở trên đường lớn, cầm hoa nhỏ màu trắng, đưa tiễn Thượng Quan Vân cùng Mạnh lão.
Thượng Quan Vân và Mạnh lão không chỉ đơn giản là tử trận.
Bọn họ còn kéo theo hai vị thần Tây Đại Lục ngọc nát đá tàn.
Điều này đối với khắp cả Đại Càn mà nói, là sự cổ vũ lớn nhất.
Thời chiến tranh vệ quốc, Đại Càn cũng từng giết thần, hơn nữa khi ấy giết vị thần đó, thật ra lợi hại hơn nhiều so với vị thần mà Thượng Quan Vân Mạnh lão giết lần này.
Nhưng mà dân chúng Đại Càn không biết.
Bao gồm cao tầng của Đại Càn, bọn họ cũng cũng không biết.
Bọn họ chỉ nghĩ rằng thần chính là thần.
Sau đó, khi chiến tranh vệ quốc giết thần, Đại Càn trả cái giá cực kỳ lớn. Mặc dù sau cùng đã giết thần thành công, nhưng mà so sánh với cái giá phải trả, bọn họ vẫn không thể chấp nhận, sự lớn mạnh của thần minh đã ăn sâu vào lòng người, gần như không thể chống lại.
Cho tới bây giờ. . .
Thượng Quan Vân cùng Mạnh lão cơ bản chính là một đổi một với thần minh.
Một đổi một. . .
Đại Càn nhiều người.
Thần minh có nhiều tới đâu, có thể nhiều bằng người của Đại Càn?
Chiến tích này vừa đưa ra, trên dưới Đại Càn vui mừng khôn xiết, bỗng chốc liền tự tin hơn rất nhiều đối với thắng lợi.
Cho nên Thượng Quan Vân và Mạnh lão đương nhiên chiếm được hầu như toàn bộ sự kính yêu của dân chúng Đại Càn.
Sĩ khí của Đại Càn bởi vậy mà đã nhận được sự cổ vũ rất lớn.
Sau đó, chính vào ngày này, Tây Đại Lục đã xuất chiêu.
Will cố ý tính sẵn thời gian.
Tin tức Cơ Soái và đại quân cùng nhau mất liên lạc, truyền khắp trên dưới Đại Càn.
Kiểu tin tức này không kiểm soát được.
Huống hồ Tây Đại Lục còn có rất nhiều 50 vạn biết đi* đang giúp đỡ.
(*)gián điệp ẩn nấp trong quốc gia
Vì thế, gần như trong nháy mắt, sĩ khí vừa mới dâng lên đã bị dập tắt.
Khắp Đại Càn cũng đang thảo luận chuyện này:
"Nghe nói chưa?"
"Chuyện của Cơ Soái?"
"Biểu đệ của nhà cô hai của ta ở trong quân đội, quả thật đã rất lâu rồi không có tin tức."
"Biểu tỷ của nhà dì cả của ta là thân vệ của Triệu Vân tướng quân, ta cũng từng liên lạc với nàng, không hồi âm."
"Trời ạ, chẳng lẽ thật sự đã bị một lưới bắt gọn rồi?"
"Nếu như Cơ Soái đã xảy ra chuyện, chúng ta lấy gì để đối kháng Tây Đại Lục?"
"Không chỉ là Cơ Soái, ngay cả Yêu Hoàng cũng xảy ra chuyện rồi."
"Yêu đình hiện tại chính là minh hữu của chúng ta, hiện tại Yêu Hoàng gặp chuyện, chủ sự sẽ biến thành Ưng Vương, Ưng Vương và Đại Càn chúng ta là tử địch."
"Thượng Quan Thừa tướng nếu còn sống, khả năng còn có thể chống đỡ một chút, nhưng mà Thượng Quan Thừa tướng hiện tại cũng đã chết."
"Loạn trong giặc ngoài, chẳng lẽ Đại Càn chúng ta thật sự đã bị trời phạt sao?"
"Đừng nói nữa, càng nói càng tuyệt vọng."
. . .
Trong nhất thời, khắp nơi Đại Càn đều bắt đầu lòng người không vững.
Đây là điều khó tránh khỏi.
Uy danh của Cơ Trường Không là thật, là tay đao phủ trong mắt kẻ địch, chính là thần hộ mệnh trong mắt người cùng phe.
Tô Lang Gia muốn đuổi kịp Cơ Soái, cần phải có chiến công tiến thêm một bậc, uy danh và lý lịch.
Trước mắt, hắn có lẽ có thể gánh vác ở trong quân đội, nhưng mà uy danh và lý lịch trong triều đình và dân chúng, vẫn còn kém rất xa.