Giết Thiên Vương (8)
“Đúng là như vậy.” Kỳ Hủ Oánh gật đầu nói: “Nhưng mà Cửu Thiên Tuế đã ‘chết’ lâu như vậy rồi, đột nhiên sống lại, không phải chủ để xây dựng lại Đông Xưởng thôi đấy chứ? Hơn nữa mặc dù Đông Xưởng hiện tại có danh tiếng không tồi nhưng đều đã bị hủy diệt rất lâu rồi, nội tình hoàn toàn không có, thực lực của Hoàng thất cũng đã bị đánh áp mấy lần, Đông Xưởng lấy gì để có chỗ đứng trong triều đình? Dựa vào mồm sao? Tiểu Cửu, đệ cho rằng Cửu Thiên Tuế và Đông Xưởng sẽ gây ra trò cười sao?”
Sắc mặt của Lục Nguyên Hạo trở nên nghiêm túc.
Hắn ta nghe ra được sự ám chỉ của Kỳ Hủ Oánh.
"Bát tỷ, tỷ cho rằng Đông Xưởng nhất định có động thái lớn sao?”
"Nếu ta là Cửu Thiên Tuế, ta muốn xây dựng lại Đông Xưởng, chắc chắn sẽ lập một đại công, khiến bất cứ ai cũng đều không thể nghi ngờ tính tất yếu và tính quan trọng của việc xây dựng lại Đông Xưởng, đồng thời cũng chặn đứng những nghi vấn như của Ngụy đại nhân.” Kỳ Hủ Oánh nói.
"Bát tỷ, tỷ nói có lý, vậy tỷ nói xem Cửu Thiên Tuế và Đông Xưởng có thể lập được đại công gì? Bên phía Will đã bị Đổng Đại tướng quân cướp rồi.”
“Nam Tân Cương thì sao?” Kỳ Hủ Oánh hỏi.
Lục Nguyên Hạo: "..."
“Tiểu Cửu, đệ đừng vội vàng, nếu ta đoán không nhầm, sắp tới đây Nam Tân Cương sẽ xảy ra đại biến.” Kỳ Hủ Oánh nói với vẻ chắc chắn: “Nếu không, sự sống lại của Đông Xưởng và Cửu Thiên Tuế quả thực là một trò cười, ngay cả sự chất vấn của Ngụy Quân Ngụy đại nhân mà bọn họ cũng không thể giải thích, ta không tin bọn họ ngu ngốc như vậy.”
Sự thật chứng minh, bọn họ quả thực không ngu ngốc như vậy.
Kỳ Hủ Oánh có thể ẩn nấp bên cạnh Hải Hậu nhiều năm như vậy, khả năng phán đoán và tâm trí cũng quả thực rất mạnh.
Cùng lúc nàng đang nói chuyện với Lục Nguyên Hạo, một tin tức từ Nam Tân Cương truyền về kinh thành, sau đó lan truyền khắp thiên hạ với tốc độ nhanh nhất:
Cửu Thiên Tuế bị tập kích ở kinh thành là một vở kịch lớn để bưng tai bịt mắt người khác.
Người bị tập kích cũng chỉ là thế thân của Cửu Thiên Tuế.
Mà thân thể thực của Cửu Thiên Tuế - ở Nam Tân Cương.
Giữa vạn quân, dưới ánh mắt bao người, Cửu Thiên Tuế dẫn mười tám vị hảo hán của Đông Xưởng, xông thẳng vào đại bản doanh của phản tặc – Lương Sơn, ở trên đỉnh Lương Sơn đã lấy đầu của Thác Tháp Thiên Vương, một trận kinh ngạc thiên hạ.
Lương Sơn đại loạn.
Cửu Thiên Tuế và mười tám vị hảo hán Đông Xưởng mười bước giết một người, cho nên không đi xa ngàn dặm*, chiến đấu liên lục vạn dặm, quay lại kinh thành.
(*) Trích từ bài thơ Hiệp Khách Hành của Lý Bạch.
Mang theo đầu của Thác Tháp Thiên Vương.
Kỳ công cái thế!
Cửu Thiên Tuế đã dùng hành động thực tế của mình, đánh trả lại những câu chất vấn trên báo của Ngụy Quân.
Mà Đông Xưởng thì dùng chiến công, chứng minh ý nghĩa của việc tái thiết.
Sau khi nhận được tin tức, Lục Nguyên Hạo và Kỳ Hủ Oánh nhìn nhau.
Lục Nguyên Hạo đột ngột nói: "Bát tỷ, tên Thác Tháp Thiên Vương này không phải là người của Hoàng thất đúng không?”
Kỳ Hủ Oánh híp mắt: "Hình như.”
“Cái gì hình như?” Lục Nguyên Hạo nói với vẻ nghi hoặc.
Kỳ Hủ Oánh nói nhỏ: "Cửu Thiên Tuế và Đổng Đại tướng quân... hình như bọn họ cầm cùng một kịch bản.”
Lục Nguyên Hạo kinh ngạc sợ hãi.
Quả thực vậy.
Đều xuất thế ngang trời.
Đều lập được đại công.
Sau đó đều sắp tiếp quản quyền lực trung tâm của Đại Càn.
“Hiện tại ta rất hy vọng Cửu Thiên Tuế và Đổng Đại tướng quân đều là quân cờ của Hoàng thất.” Kỳ Hủ Oánh nói: “Nếu không, phiền phức sẽ rất lớn.”
"Bát tỷ, tỷ đang hoài nghi chuyện gì?”
"Xem xem đã, xem xem đã.”
Kỳ Hủ Oánh không nói ra sự hoài nghi của bản thân mình.
...
Cùng lúc đó.
Ngụy gia.
Ngụy Quân cũng đang phân tích thông tin trong tay mình.
Bút tích của sư phụ hờ?
Không quá giống.
Sư phụ hờ không thích đích thân xuất trận, chỉ thích chỉ huy từ xa.
Hơn nữa cho dù là Đổng Đại tướng quân hay là Cửu Thiên Tuế, dường như đều không trực tiếp nhắm vào hắn, mà là làm việc cho Đại Càn.
Sư phụ hờ sẽ không đi hộ giá hộ tống vì Đại Càn.
Đó thực sự là bút tích của Hoàng thất sao?
Ngụy Quân nhíu mày, tự lẩm bẩm: "Hoàng thất có loại năng lượng này? Trước đây ta lại không nhìn ra.”
Cho dù là Đổng Đại tướng quân hay là Cửu Thiên Tuế đều khiến Ngụy Quân có chút không dám nhìn chính diện.
Thật sự không cảm thấy trước đây Hoàng thất mạnh như vậy, có thể khuất phục được loại mãnh nhân như vậy.
Hơn nữa, chuyện Kỳ Hủ Oánh chú ý tời, Ngụy Quân cũng chú ý tới rồi.
Kịch bản mà Cửu Thiên Tuế và của Đổng Đại tướng quân lấy được rất giống nhau.
Quả thực không có sai biệt.
Chẳng lẽ...
Ngụy Quân phúc chí tâm linh**: “Căn bản không phải là Bảo Hoàng đảng đang phát lực? Phía sau Đổng Đại tướng quân và Cửu Thiên Tuế còn có người khác sao?"
(**): Khi vận may đến, thì người ta linh hoạt khôn ngoan hơn.
Ngụy Quân trước đây luôn cho rằng Cửu Thiên Tuế là người Hoàng thất thả ra.
Bao gồm cả Đổng Đại tướng quân, rất rõ ràng cũng đã đạt được sự đồng thuận với Hoàng thất.
Điều này cũng không phải suy đoán của Ngụy Quân, trên thực tế cũng là như vậy.
Nhưng sau khi nhìn thấy việc làm vĩ đại của Đổng Đại tướng quân và Cửu Thiên Tuế, Ngụy Quân đã suy nghĩ nhiều hơn một chút:
Có lẽ bề ngoài hai kẻ này quả thực là người do Hoàng thất thả ra.
Nhưng trên thực tế, bọn họ không phải là người của Hoàng thất?