Nữ trang, từ nhập môn đến tinh thông (2)
Đổng Đại tướng quân lập tức nói: "Đừng đụng tới Đệ Nhị, bây giờ nếu An Toàn Tư tê liệt, không có lợi ích đối với chúng ta."
Cửu Thiên Tuế gật đầu nói: "Ta cũng nghĩ như vậy, Đông Xưởng mới thành lập, nuốt không trôi An Toàn Tư, Tô Lang Gia và Minh Châu bọn họ cũng sẽ không để cho Đông Xưởng nuốt, cho nên không cần thiết làm gây gắt mâu thuẫn. Nhưng mà ta vẫn cho rằng tên Thiên Sát Tinh thần giả mạo này không phải là người của Tây Đại Lục, tuy rằng Tây Đại Lục đã tự nhận, ta vẫn cảm thấy có uẩn khúc."
Tiễn thần trào phúng nói: "Lão Ngụy, có phải ngươi bù đắp cho mình nên mới kiên trì nhận định như vậy hay không? Tây Đại Lục người ta đều tự nhận rồi, các ngươi còn nói là giả, cái này không phải là cưỡng từ đoạt lý sao?"
Cũng giống như Trác Biệt Lâm bắt chước Đại Tái, bản thân Trác Biệt Lâm cũng đã tham gia, nhưng giám khảo cứ nhất định nói ngươi diễn không giống, chỉ có thể đạt vị trí thứ hai.
Tiễn thần cho rằng đây là đang nói vớ vẩn.
Nhưng mà Cửu Thiên Tuế vẫn giữ nguyên suy nghĩ của chính mình.
Đổng Đại tướng quân —— cho Cửu Thiên Tuế phiếu tán thành.
"Ta cũng cho rằng có chỗ nào không bình thường, nếu đã như vậy, thì bắt Lục Nguyên Hạo đến thẩm vấn ." Đổng Đại tướng quân nói: "Tạm thời đừng đụng đến Đệ Nhị, hắn phải phụ trách sự hoạt động của An Toàn Tư. Lục Nguyên Hạo biến mất một thời gian không có ảnh hưởng lớn, khoảng thời gian trước đó Lục Nguyên Hạo cũng đã đi Nam Cương, hắn hẳn là sẽ có tin tức của Lục Khiêm."
"Cái đó. . . Ta nhẹ nhàng nhắc nhở một chút." Tiễn thần lại lần nữa mở miệng: "Lục Nguyên Hạo mà các ngươi nói, là cái người trẻ tuổi có chút béo kia sao?"
"Đúng, làm sao vậy?" Cửu Thiên Tuế tò mò hỏi.
Tiễn thần nhắc nhở nói: "Tên tiểu béo kia không đơn giản, thời điểm hội nghị triều đình lần trước, từ trên người hắn ta đã cảm giác được khí tức chết chóc. Nếu muốn xuống tay với hắn ta, các ngươi phải cẩn thận một chút."
Có lẽ Tiễn thần không giỏi đùa bỡn lòng người giở trò thủ đoạn, nhưng mà ở phương diện độ nhạy cảm, Tiễn thần rất là ngầu.
Dù sao cũng là cao thủ chơi bắn cung.
Mắt nhìn và sức phán đoán đều buộc phải tương đối cao minh mới được.
Có điều lời nhắc nhở này của Tiễn thần, Cửu Thiên Tuế và Đổng Đại tướng quân không để trong lòng.
Cửu Thiên Tuế cười nói: "Yên tâm, cũng chỉ là một đứa nhỏ trẻ tuổi mà thôi. Ta đương nhiên biết hắn có chút thực lực, ta sẽ không khinh địch."
Tiễn thần ngập ngừng, nhưng lời nói đến cửa miệng lại nuốt trở vào.
Dù sao nàng cũng biết thực lực của Cửu Thiên Tuế.
Bình thường mà nói, quả thật sẽ không lật xe ở chỗ Lục Nguyên Hạo.
Cho dù trong lòng nàng vẫn luôn có một dự cảm không lành, nhưng Tiễn thần cho rằng mình có thể là đã nghĩ nhiều rồi.
Nên tin tưởng Cửu Thiên Tuế.
. . .
Lục Nguyên Hạo vốn không biết mình đã bị xem là con mồi.
Nhưng mà thật trùng hợp, hắn quả thực đang chuẩn bị để cho mình đối phó với Cửu Thiên Tuế.
Nguyên nhân cũng rất đơn giản:
An Toàn Tư và Đông Xưởng định sẵn là kẻ địch.
Vậy hắn chuẩn bị sẵn sàng từ trước để giết chết Đốc chủ Đông Xưởng, rất hợp tình hợp lý không phải sao?
Phàm sự dự tắc lập, bất dự tắc phế*.
(*) Làm bất cứ chuyện gì nếu có chuẩn bị trước sẽ có thể thành công, nếu không chuẩn bị trước thì sẽ thất bại.
Ở phương diện này Lục Nguyên Hạo vẫn luôn làm rất tốt.
Chỉ là lần này, công tác chuẩn bị của Lục Nguyên Hạo, vẫn khiến cho Kỳ Hủ Oánh - được xem là có kiến thức sâu rộng, đã ẩn nấp nhiều năm ở Tây Đại Lục - thấy kinh hoàng.
Trước đây nghe người ta nói Lục Nguyên Hạo cẩn thận từ trong xương tủy, làm công tác chuẩn bị cũng cẩn thận vượt quá sức tưởng tượng, Kỳ Hủ Oánh thật ra vẫn có chút không tin.
Dù sao lúc trước nàng xông pha chiến trường, đến ẩn nấp ở Tây Đại Lục, Lục Nguyên Hạo vẫn chưa thực sự trưởng thành.
Kỳ Hủ Oánh chỉ biết là bây giờ Lục Nguyên Hạo rất lợi hại.
Nhưng mà Lục Nguyên Hạo rốt cuộc lợi hại đến mức nào, nàng không rõ lắm.
Kỳ Hủ Oánh cảm thấy cảnh tượng gì mà mình chưa từng gặp?
Có điều sau khi nhìn thấy những công tác mà Lục Nguyên Hạo làm để đối phó Cửu Thiên Tuế, Kỳ Hủ Oánh trực tiếp quỳ.
Cảnh tượng này nàng thực sự chưa từng thấy.
"Tiểu Cửu?"
"Bát tỷ, ngươi đến rồi, xem giúp ta, ta ngụy trang có giống không?" Lục Nguyên Hạo thỉnh giáo nhiệt tình nói.
Kỳ Hủ Oánh nhìn —— người phụ nhân xinh đẹp quyến rũ trước mặt, cả người tâm trạng hỗn độn.
"Thật sự là Tiểu Cửu?"
"Là ta, bát tỷ, hiện tại ta đang dùng giọng nói vốn có, bây giờ ta dùng giọng nữ thử xem."
Ho nhẹ một tiếng, Lục Nguyên Hạo ôn nhu nói: "Bát tỷ, ta đẹp không?"
Kỳ Hủ Oánh. . . Không dám nhìn thẳng.
Có sao nói vậy, đẹp.
Nàng cảm giác còn xinh đẹp hơn cả mình.
Vấn đề đến rồi. . .
"Tiểu Cửu, sao ngươi làm được vậy?"
"Bát tỷ ngươi là hỏi cái gì?"
"Hình thể." Kỳ Hủ Oánh kỳ quái nói: "Ngươi vốn dĩ béo như thế, bây giờ sao thon thả như vậy? Ta thấy cũng không phải ảo thuật."
Lục Nguyên Hạo nhún vai nói: "《 Thu Cốt Công 》 , rất đơn giản, để trên giá sách thứ ba ở Tàng thư các Hoàng cung, cái này không phải công phu cơ bản mà hành tẩu giang hồ buộc phải học sao?"
Kỳ Hủ Oánh: ". . ."
Quên!
Công phu cơ bản này năm đó nàng từng học.
Học hết nửa năm, môn còn chưa nhập.
Sau đó đã từ bỏ rồi.
"Ngươi biết 《 Thu Cốt Công 》, vậy sao nhìn ngươi có vẻ vẫn béo như vậy?"