Tất cả mọi người đều cảm giác phen này vững rồi (2)
Nhưng năm đó chỉ một đạo thánh chỉ của Hoàng đế, Cửu Thiên Tuế liền ngoan ngoãn nằm yên nhận thua chờ chết, nói trắng ra thì cũng chỉ như vậy, khoác da Hoàng quyền cáo mượn oai hùm.
Lục Khiêm không giống vậy.
Lục Khiêm là trực tiếp đem da Hoàng quyền dẫm dưới chân.
Hoàng quyền?
Thứ lão tử đánh chính là Hoàng quyền.
Loại hoạn quan* chân chính này, sẽ sợ một tên Thiên Sát Tinh thần vừa mới giáng thế, vẫn đang trong quá trình khôi phục sao?
(*) thái giám
Cho dù Thiên Sát Tinh thần muốn ký khế ước hắn, Lục Khiêm đều không nhất định thèm để vào mắt.
Huống hồ nếu như không có gì ngoài ý muốn, An Toàn Tư hẳn là không ai có thể ký khế ước Tinh thiếu nữ.
Đây là chuyện mà bọn hắn đã đoán được từ lâu.
Vậy thig. . .
Cái gọi là Lục Khiêm đã bị Thiên Sát Tinh thần giết, liền có nghĩa.
Người không hiểu Lục Khiêm có thể sẽ cảm thấy rất hợp lý.
Dù sao một tên thái giám chết trong tay một Tinh thần, cái này có gì không đúng?
Nhưng mà Ngụy Quân hiểu Lục Khiêm.
Hắn biết rằng rất không đúng.
Thiên Sát Tinh thần chết trong tay Lục Khiêm, cái này mới khớp logic.
Sau đó, Lục Khiêm lấy mận thay đào, giả mạo Thiên Sát Tinh thần, âm thầm giết chết toàn bộ người cản trở phía trước An Toàn Tư và Ngụy đảng?
Hình như là chuyện Lục Khiêm có thể làm ra được.
Không, khẳng định là chuyện Lục Khiêm có thể làm ra được.
Ngụy Quân biết Lục Khiêm trước nay không phải là thứ gì tốt.
Mặc dù Lục Khiêm ủng hộ mình, nhưng mà trong xương cốt Lục Khiêm tuyệt đối không tôn trọng pháp trị, cũng tuyệt đối không theo khuôn phép cũ.
Phàm như có đường tắt có thể giải quyết vấn đề, Lục Khiêm tuyệt đối không ngại đi đường tắt.
Đây chính là một tên hoạn quan, dưới tay có vô số nợ máu.
Cho nên, mặc dù hiện tại tội nghiệt giết chóc mà "Thiên Sát Tinh thần" gây ra rất lớn, nhưng Ngụy Quân vốn không cảm thấy chiêu này vượt ra khỏi phạm vi năng lực và pham vi quyết đoán của Lục Khiêm.
Thêm vào đó, Đệ Nhị đã xác thực sự tồn tại của Thiên Sát Tinh thần.
Mà Đệ Nhị là nghĩa tử của Lục Khiêm.
Ngụy Quân gần như càng thêm khẳng định suy đoán của mình.
Hắn không đi hỏi Đệ Nhị.
Bởi vì loại chuyện này, cho dù là thật sự, Đệ Nhị và cả bản thân Lục Khiêm cũng tuyệt đối sẽ không thừa nhận.
Một khi đã thừa nhận, đối với Lục Khiêm, đối với An Toàn Tư mà nói đều là họa diệt môn, bọn họ không bao giờ có khả năng tẩy trắng nữa.
Vì vậy cho dù Lục Khiêm hoàn toàn tin tưởng Ngụy Quân, cũng sẽ không nói với Ngụy Quân.
Loại thế giới siêu phàm này, cách giữ bí mật tốt nhất chính là không nói cho bất kỳ kẻ nào, chứ không phải là tin tưởng người mà mình tin tưởng.
Trước đây Ngụy Quân giữ bí mật thân phận của Trần Già, cũng là xuất phát từ nguyên nhân này.
Huống hồ với ấn tượng của Lục Khiêm đối với Ngụy Quân, hắn sẽ không cho rằng Ngụy Quân là loại người phá hoại quy tắc, càng không cảm thấy Ngụy Quân sẽ ủng hộ hỗn loạn trận doanh, cho nên hắn giữ bí mật với Ngụy Quân mới là đúng đắn.
Tuy rằng Lục Khiêm cùng chung chí hướng lớn với Ngụy Quân, nhưng mà về thủ đoạn làm thế nào để đạt được mục đích cuối cùng, Lục Khiêm trước nay đều không phải là người ủng hộ của Ngụy Quân, hắn có thủ đoạn của riêng mình.
Ngụy Quân đương nhiên cũng sẽ không đi cưỡng ép cải tạo tư tưởng người khác.
Tự mình đoán là đủ rồi.
Vậy thì vấn đề đến rồi. . .
"Tây Đại Lục nhảy ra bày tỏ chịu trách nhiệm cho Thiên Sát Tinh thần, là đang làm cái quỷ gì?"
Ngụy Quân cũng mơ hồ giống như Đổng Đại tướng quân và Cửu Thiên Tuế.
"Đang suy luận hay ho, kết quả đột nhiên nhảy ra một tên ‘thủ phạm thật sự' nói là do hắn làm, cái này không hợp lý. Nhưng mà thủ phạm thật sự đều tự nhận rồi, nếu như ta còn có ý kiến, thì càng không hợp lý."
Ngụy Quân không biết Tây Đại Lục rôt cuộc đang làm cái gì.
Nếu như suy đoán của hắn là đúng, vậy thì Thiên Sát Tinh thần chính là Lục Khiêm cải trang.
Mà Tây Đại Lục bày tỏ chịu trách nhiệm với chuyện Tư trưởng An Toàn Tư Đại Càn làm. . .
Chuyện này nói ra ngoài, đều sẽ không có người tin.
Giống như, nếu mà có người nói một người đàn ông cải trang thành phụ nữ dùng mỹ nhân kế đi đối phó thái giám, Ngụy Quân cũng sẽ không tin.
Ở đâu ra loại sa điêu này?
Cái này căn bản không theo logic.
Có điều Ngụy Quân biết tiểu thuyết mới cần theo logic, thực tế không cần thiết.
"Quên đi, không nghĩ nhiều vậy nữa, dù sao chỉ cần ta chết rồi, Lục Khiêm cho dù chết thật cũng không phải vấn đề lớn."
Ngụy Quân quyết định xuyên qua hiện tượng để xem bản chất.
Bản chất hiện tại vẫn là làm thế nào hắn mới có thể chết.
Không thể quên nguyện vọng ban đầu của mình.
Giai đoạn hiện tại xem ra, ở phương diện này có khả năng giúp được hắn nhất Đổng Đại tướng quân.
Trùng hợp, lúc này Ngụy Quân đã nhận được một tin tức khiến người khác tinh thần phấn chấn từ chỗ công chúa Minh Châu:
"Hoàng thất đã phái người liên hệ ta, là do một trưởng bối đức cao vọng trọng của ta ra mặt."
Ngụy Quân có tinh thần: "Nói thế nào?"
Giọng điệu công chúa Minh Châu có chút phức tạp: "Nàng ta nói chỉ cần ta có thể giết chết ngươi, liền ủng hộ ta tiếp tục làm Tướng quốc Đại Càn, hơn nữa bảo đảm địa vị của ta sẽ mười phần vững chắc, sẽ không bị Đổng Đại tướng quân ảnh hưởng. Dù sao ta cũng là họ Quân, bọn họ vẫn cho ta cơ hội lựa chọn."
Ngụy Quân hưng phấn: "Vậy thì ra tay đi, yên tâm, ta không phản kháng."