Đi con đường của kẻ địch, khiến kẻ địch không có đường nào để đi (2)
Sau đó, hắn ta lại nghe thấy Đổng Đại tướng quân tiếp tục nói: "Trung hiền công, có thể mời được Tiễn Thần cùng ra mặt không? Mặc dù Thiên Sát Tinh thần chắc chắn không phải là đối thủ của Long thần nhưng ta vẫn chưa kết khế ước thành công với Long thần, vì vậy chưa chắc có thể thuyết phục được nàng ta một trăm phần trăm. Kể cả có thể thuyết phục Long thần, Long thần cũng chưa chắc có thể hoàn toàn vây giết Thiên Sát Tinh thần được. Có điều nếu có Tiễn Thần giúp đỡ bên cạnh, vậy thì sẽ không có sơ hở tí nào, dù sao Vạn Lý Sát Thần Tiễn của Tiễn Thần bách phát bách trúng.”
Cửu Thiên Tuế gật gật đầu, nói: "Bổn quan sẽ cố gắng thuyết phục Tiễn Thần, có lẽ không phải vấn đề lớn.”
Trong số một trăm linh tám vị Tinh thần, Long thần xếp thứ tư và Tiễn Thần xếp thứ chín liên thủ lại đi đối phó với Thiên Sát Tinh thần xếp thứ hai mươi hai.
Trong mắt rất nhiều người, đây quả thực là một trận chiến không hồi hộp.
Đệ Nhị thậm chí có chút hoảng loạn.
Mặc dù hắn ta không thể hiện ra ngoài.
Nhưng hắn ta thực sự đã bắt đầu lo lắng cho sự an toàn của Lục Khiêm.
Cho đến khi hắn ta nhìn thấy Lục Nguyên Hạo.
Phát hiện Lục Nguyên Hạo vẫn bình tĩnh trước sau như một.
Thậm chí trên mặt còn mang theo nụ cười, đang trò chuyện vui vẻ với Ngụy Quân.
Trái tim của Đệ Nhị lập tức bình tĩnh lại.
Cửu đệ bình thường nhát gan như vậy mà hiện tại lại bình tĩnh như vậy, chắc chắn là đã tính trước mọi việc.
Sợ cái gì?
Cửu đệ là một tên đại biến thái.
Nghĩa phụ là một tên tiểu biến thái.
Mình nằm yên là được.
Thật ra hắn ta đã đánh giá cao Lục Nguyên Hạo rồi.
Lục Nguyên Hạo thực ra cũng nghĩ giống hắn ta.
Nhị ca còn không hoảng, ta hoảng cái gì?
Nhị ca một tên đại biến thái..
Nghĩa phụ là một lão biến thái.
Ta là em út, nằm yên là được.
Không cần lo lắng quá như vậy.
Vì vậy, sau khi triều hội kết thúc, Lục Nguyên Hạo chỉ gửi một tin tức cho Lục Khiêm, nói cho Lục Khiêm biết Long thần xếp thứ tư và Tiễn Thần xếp thứ chính có thể sẽ liên thủ lại đối phó ông ta để ông ta chuẩn bị tâm lý trước một chút.
Sau đó Lục Nguyên Hạo không quan tâm đến chuyện này nữa.
Hoàn toàn không biết tin tức này suýt chút nữa dọa Lục Khiêm sợ chết khiếp.
"Long thần? Tiễn Thần? Đều xếp hạng cao hơn Thiên Sát Tinh thần?”
Lục Khiêm nghĩ đến lúc mình giết chết Thiên Sát Tinh thần đã phí rất nhiều sức lực, lập tức toát mồ hôi lạnh.
Mặc dù những tinh thiếu nữ này vẫn chưa khôi phục lại thực lực Tinh thần ở trên người, nhưng đã không thể xem thường rồi. Chỉ lơ là một chút rất có thể sẽ lật thuyền trong mương*.
(*):Mương là nơi không có sóng hay gió nên không thể bị lật thuyền, ý chỉ việc cực kỳ xui xẻo.
Mà so với Thiên Sát Tinh thần tấm bảng trắng, cảm xúc cực kỳ không ổn định, Tiễn Thần và Long thần rõ ràng khó đối phó hơn nhiều.
Sau lưng Tiễn Thần có sự hỗ trợ của Cửu Thiên Tuế, thậm chí có thể nói là có Đại Càn ở phía sau hỗ trợ, có thể chuyên tâm khôi phục thực lực.
Long thần cũng có mối giao hảo với Đổng Đại tướng quân, hơn nữa còn là người của Long tộc, xếp hạng cao hơn Tiễn Thần, thực lực có thể còn mạnh hơn.
Ngược lại, Thiên Sát Tinh thần chính là muội muội.
Bản thân thật sự không chắc chắn có thể chống chịu được sự vây đánh của hai tinh thiếu nữ này.
Ra ta trước thì chiếm được ưu thế?
Cũng không thực tế.
Dù sao, phía sau Tiễn Thần và Long thần đều có người.
Hiện tại ông ta đắc tội không nổi.
Vậy thì, nếu đối phương đã liên thủ khai chiến trước, ông ta cũng chỉ có thể phá vỡ quy tắc.
Không phải chỉ lắc người thôi sao?
Ai sợ ai chứ?
Lục Khiên quyết tâm, trực tiếp liên lạc với đại kim chủ của ông ta, người đầu tư phía sau Thiên Sát Tinh thần - Sài Điện hạ.
Sài Điện hạ, hoàng tử của tiền tiền triều mạt đại.
Là truyền nhân chính thống của hai triều đại trước triều đại này của Đại Càn.
Có một khúc ân oán tình thù với vị Hoàng đế khai quốc của triều đại trước của Đại Càn.
Nói một cách đơn giản chính là vị Hoàng đế khai quốc triều đại trước của Đại Càn vốn là một Đại tướng của triều trước trước đó, đã từng lập lời thề nhất định phải tinh trung báo quốc, cả đời không phản bội Hoàng tộc lúc đó - cũng chính là Sài gia.
Kết quả là Hoàng đế - loại sinh vật mà mọi người đều biết, nói một đằng làm một nẻo chính là thao tác cơ bản.
Nhưng người của Hoàng tộc lúc đó lại tin...
Cũng rất ngu ngốc và rất ngây thơ.
Cuối cùng chính là giang sơn đổi chủ.
Nhưng bản thân vị Hoàng đế khai quốc này cũng cảm thấy xấu hổ, hơn nữa chủ yếu là lão thần một lòng với tiền tiền triều lúc đó cũng không ít, ông ta cũng không dám đuổi cùng giết tận huyết mạch Hoàng thất của tiền tiền triều.
Vì vậy đã giữ lại huyết mạch Sài Điện hạ này.
Hơn nữa còn ông ta còn đại gia phong thưởng, đề cao người nhà họ Sài, tỏ ý chỉ cần người nhà họ Sài không tạo phản thì chuyện gì cũng dễ nói.
Kết quả, hậu nhân của Sài gia đã tạo phản một cách rất quả quyết.
Đương nhiên, cũng có người nói hậu nhân của Sài gia là bị tạo phản.
Nói tóm lại, Sài gia đã bị diệt như vậy.
Kể từ đó, Sài Điện hạ lưu lạc trong giới tu hành.