Ngụy Quân: Hình như có rất nhiều chỗ không đúng (4)
Mà phía bên kia.
Thiên Khôi Tinh thần thực thụ đang ngồi đối diện với Lục Khiêm, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt thù hận, giọng nói vẫn mang vẻ không thể tin được.
"Các ngươi rốt cuộc muốn làm cái gì? Muốn tạo phản sao? Các ngươi có biết là đang chống lại ai không?"
Lục Khiêm không nói gì.
Lần này, Sửu thần trở tay tát Thiên Khôi Tinh thần một cái, không kiên nhẫn mà nói: "Câm miệng."
"Sửu thần, ngươi đang tìm cái chết đấy, có biết không hả?” Thiên Khôi Tinh thần lạnh lùng nói: "Dĩ hạ phạm thượng**, nếu không phải là đang ở đây, hiện tại ngươi đã chết rồi.”
(**): Những người có địa vị thấp hơn xung đột với những người có địa vị cao hơn.
Sửu thần cười nhạo, nói: “Ta sợ quá.”
Ngoài miệng thì nói sợ, nhưng giọng điệu rất rõ ràng không có ý sợ.
Ánh mắt Thiên Khôi Tinh thần càng thêm lạnh lùng.
"Thật sự rất tò mò, là ai cho ngươi lá gan, vậy mà lại dám đối địch với nàng ta? Là một vị chí tôn khác sao?” Thiên Khôi Tinh thần lạnh giọng hỏi: “Chẳng lẽ các ngươi không đáng, ván cờ lớn này căn bản không phải là do các ngươi đang đánh. Các ngươi phá hỏng bố cục của nàng ta, đã từng nghĩ đến hậu quả chưa?”
Lục Khiêm chậm rãi mở miệng: "Lúc các ngươi xem bọn ta là những quân cờ, đã từng nghĩ đến hậu quả chưa?”
Thiên Khôi Tinh thần nói: "Kẻ yếu vốn phải nước chảy bèo trôi, mặc cho kẻ mạnh bài bố. Cá lớn nuốt cá bé, từ xưa đã như vậy, ai bảo các ngươi xếp hạng sau như vậy, thực lực yếu như vậy.”
Lục Khiêm bình tĩnh nói: "Nhưng chính là các ngươi coi thường bọn ta, giết chết cường thần Thiên Hùng Tinh thần trong mắt các ngươi rồi, còn phế bỏ Thiên Khôi Tinh thần xếp thứ nhất như ngươi rồi, đây không phải là rất châm biếm sao?”
"Các ngươi gan lớn bằng trời, hơn nữa lấy đông thắng ít, bản lĩnh gì chứ?”
Nói đến điều này, Thiên Khôi Tinh thần liền sôi gan phẫn nộ.
Hai mươi sáu tinh thiếu nữ.
Cùng xông lên
Như vậy bảo nàng ta chống chọi thế nào?
Đừng nói là nàng ta, Thiên Khôi Tinh thần cảm thấy cho dù là Kỳ Lân Tử... hiện tại có lẽ nên gọi là Kỳ Lân Nữ. Cho dù là Kỳ Lân Nữ đến, cũng không chống chọi được sự liên thủ của hai mươi sáu tinh thiếu nữ.
Đã không phải là bốn quyền nữa.
Mà là năm mươi hai quyền.
Hơn nữa, hai mươi sáu tinh thiếu nữ này còn không bàn võ đức, lại còn đánh lén trong tình hình hoàn toàn chiếm ưu thế.
Đây không phải lỗi tại ta đánh không giỏi, Thiên Khôi Tinh thần chỉ có thể nói mình thật thuyền trong mương.
Lật đến nỗi không chút kịch tính hồi hộp.
Nhưng nàng ta không phục.
Lục Khiêm cũng không khiến nàng ta phục, chỉ bình tĩnh nói: “Thắng lợi chính là bản lĩnh lớn nhất, đại tỷ, ngươi cũng vậy, vị phía sau kia của ngươi cũng vậy, trong mắt căn bản đều không nhìn thấy bọn ta... Nếu đã như vậy, bọn ta sẽ dạy cho các ngươi một bài học. Đừng cho rằng nhỏ bé thì không có sức mạnh, đừng cho rằng hèn mọn thì không có tôn nghiêm. Những tinh thiếu nữ xếp hạng sau như bọn ta đây liên thủ lại, cũng có thể khiến những cường thần cao cao tại thượng như các ngươi phải ngã xuống từ những đám mây.”
"Các ngươi rốt cuộc muốn làm gì?"
Thiên Khôi Tinh thần đã có chút hoảng sợ.
Trước đó, Lục Khiêm đã ép nàng ta viết một bức thư cho Đổng Đại tướng quân.
Cứ như vậy, bức thư mà Đổng Đại tướng quân gửi cho nàng ta, bức thư trả lời mà nàng ta gửi cho Đổng Đại tướng quân, hiện tại đều đã bị Lục Khiêm biết, thậm chí bị Lục Khiêm giữ trong tay, lấy được bằng chứng thép.
Nếu Lục Khiêm công bố tất cả những chuyện này, mặc dù không đến mức đánh loạn toàn bộ sắp xếp của vị kia, nhưng nàng ta, bao gồm cả Đổng Đại tướng quân kia đều sẽ lật xe hoàn toàn.
Cứ như vậy, sự sắp xếp của vị kia sẽ trực tiếp thất bại gần một nửa.
Đây là gánh nặng không thể chịu đựng được.
Vì hiểu biết nội tình bên trong nhiều hơn nên Thiên Khôi Tinh thần càng thêm khủng hoảng.
Đáng tiếc, phản ứng của Lục Khiêm đã chứng minh sự khủng hoảng của nàng ta là đúng.
"Ta rất tò mò, nếu ngươi đích thân làm loạn kế hoạch của vị kia, hơn nữa bại lộ việc cấu kết với Đổng Đại tướng quân, vậy kế hoạch của các ngươi còn có thể tiến hành tiếp không?” Lục Khiêm hỏi.
Thiên Khôi Tinh thần hít sâu một hơi, cố gắng trấn tĩnh mình lại.
"Sát Thần, ngươi có lẽ biết ta đang làm việc cho ai."
"Ta biết, rồi sao?”
"Nếu ngươi thật sự làm như vậy, vị kia chắc chắn sẽ rất tức giận, thậm chí nàng ta sẽ đích thân tìm đến cửa. Sát Thần, ngươi chắc chắn rằng ngươi có thể ứng phó sao?” Thiên Khôi Tinh thần hỏi.
Lục Khiêm rất bình tĩnh lắc đầu.
"Ta đương nhiên không phải là đối thủ của nàng ta, chút tự mình biết mình này ta vẫn còn có.”
"Vậy thì ngươi đừng thử đối địch với nàng ta, tự tìm đường chết.”
"Ta chỉ nói ta không phải là đối thủ của nàng ta, nhưng ở nhân gian, nàng ta cũng không phải không có đối thủ chứ?” Lục Khiêm ung dung nói: “Các ngươi muốn giết Ngụy Quân đúng không? Bọn ta đã làm loạn kế hoạch của các ngươi, cũng tương đương với cứu được Ngụy Quân một mạng. Mà Ngụy Quân lại từng cứu mạng Ma Quân, chỉ cần Ngụy Quân mở miệng, Ma Quân nhất định sẽ nể mặt Ngụy Quân.”
Nghe Lục Khiêm nói đến đây, trong ánh mắt của Thiên Khôi Tinh thần đã xuất hiện vẻ tuyệt vọng.
"Tỷ tỷ, bọn ta quả thực không phải là đối thủ của vị kia. Nhưng nếu bọn ta có Ma Quân che chở, nàng ta còn dám động thủ với bọn ta sao? Nàng ta đến thế gian, là đối thủ của Ma Quân sao?”