Thần thông không địch lại số trời, Âu Hoàng đánh cược tính không bao giờ thua (2)
"Nguyên nhân là gì?" Triệu Vân hỏi.
Cơ Soái nhìn Triệu Vân một cái, rất nghiêm túc giải thích nói: "Bọn họ căn bản không theo kịp bước đi da rắn của ngươi."
Triệu Vân: "..."
Nàng cảm thấy mình bị sỉ nhục.
Nhưng giọng điệu của Cơ Soái rất nghiêm túc.
Đừng nói Tây Đại Lục, ngay cả hắn cũng không theo kịp bước đi của Triệu Vân.
Hắn cũng không biết Triệu Vân dẫn đường như thế nào.
Rẽ năm rẽ bảy, liền đến một hải vực thần bí một cách khó hiểu.
Binh lính truy đuổi đã biến mất, là chuyện tốt.
Bọn họ cũng đã lạc đường.
Nhưng đây không nhất định là chuyện xấu.
Cơ Soái ổn định lại cảm xúc.
"Hải vực Đại Tam Giác Ma Quỷ là khu vực cấm đối với người của Tây Đại Lục, nhưng đối với chúng ta mà nói thì chưa chắc. Nếu bị binh lính truy đuổi của Tây Đại Lục đuổi theo, tình cảnh của chúng ta vẫn rất khó khăn. Ngược lại đến hải vực Đại Tam Giác Ma Quỷ, chúng ta rất có khả năng sẽ tìm được đường sống trong chỗ chết. Mặt khác, ta có lòng tin đối với vận may của Tử Long."
Vận may của Triệu Vân, người ở bên phía Đại Càn đều chịu phục.
Yêu Vương bên phía Yêu... cũng chịu phục.
Bởi vì trong khoảng thời gian này, bọn họ lại nhớ lại thời điểm chiến tranh vệ quốc năm đó, kỳ tích thần thánh bảy vào bảy ra* của Triệu Vân.
(*) cảnh nổi tiếng trong Trận Trường Bản, Triệu Vân tấn công bảy lần vào hàng ngũ quân đội của Tào Tháo.
Đó là trận chiến thành danh của Triệu Vân.
Mà chính Yêu tộc bọn họ đã làm nền cho Triệu Vân.
Lúc ấy với thực lực của Triệu Vân, thật ra vốn dĩ không có thực lực có thể đánh bảy vào bảy ra ở trong đại quân của Yêu tộc.
Triệu Vân khi đó, thực lực cũng chỉ là cấp bậc Yêu Vương bình thường.
Căn bản không có năng lực lấy đầu của tướng quân từ trong hàng vạn quân lính.
Nhưng mà vừa hay đúng lúc, nơi mà Triệu Vân mỗi một lần ra vào, đều là điểm yếu của đại quân Yêu tộc.
Liên tục bảy lần, đều bị Triệu Vân xem thấu điểm yếu của đại quân Yêu tộc.
Đối với chuyện này, Yêu Vương của cao tầng Yêu tộc xem xét lại sau khi chuyện xảy ra, điều đáng kinh ngạc là tầm nhìn chiến thuật quân sự cao siêu của Triệu Vân, liếc mắt một cái liền nhìn thấu sơ hở trong trận pháp của bọn họ, không hổ là kỳ tài tinh tướng đứng đầu.
Cho đến cách đây không lâu Triệu Vân đích thân nói, thật ra nàng không nhìn thấu được gì.
Chính là đâm đầu tìm đại.
Tập thể các Yêu Vương đều câm lặng.
Gặp được tên có may mắn nghịch thiên như này, ngươi có thể làm gì được?
Ngươi chỉ có thể chấp nhận số phận.
Bản thân Yêu Hoàng cũng là người có may mắn nghịch thiên như vậy, cho nên càng thêm đồng cảm đối với Triệu Vân.
Nghe thấy Cơ Soái nói như vậy, Yêu Hoàng cũng chậm rãi gật đầu, nói: "Vậy thì dò đường đi, bổn Hoàng cũng muốn xem thử, ma quỷ có thể giết thần trong truyền thuyết, rốt cuộc có thể lợi hại đến đâu."
Thần minh bình thường, Yêu Hoàng không sợ.
Trước đây khi ở Yêu đình, Đao Thần thiếu chút nữa bị Yêu Hoàng đánh thành thịt băm.
Cho nên Yêu Hoàng thật lòng không để khu vực cấm thần minh gì đó ở trong lòng.
Loại hiểm cảnh này, nhốt được thần minh, chẳng lẽ còn nhất được bổn Hoàng chắc?
Yêu Hoàng là có suy nghĩ này, các Yêu Vương cũng là suy nghĩ này, cho nên tinh thần của binh sĩ Yêu đình trở nên phấn chấn.
Sau đó...
Ước chừng gần nửa canh giờ trôi qua.
Mặt Yêu Hoàng biến sắc.
Ngay sau đó Hồ Vương liền bẩm báo nói: "Bệ hạ, đã xảy ra chuyện rồi, Văn Vương đi thăm dò đường đã chết."
Nghe tháya Hồ Vương nói như vậy, mặt Cơ Soái bọn họ cũng biến sắc.
Văn Vương, thực lực không có gì nổi bật ở trong Yêu Vương, nhưng mà Văn Vương lợi hại ở chỗ nó có thể tích hầu như không thể nhìn thấy mắt thường, cùng với năng lực xuất quỷ nhập thần.
Đồng thời còn có lời đồn một khi xuất hiện ắt sẽ thấy máu.
Đơn giản mà nói, Văn Vương không thích hợp chiến đấu trực diện, nhưng mà đặc biệt sở trường về điều tra, truy tung, đánh lén cùng với làm người khác ghê tởm, hơn nữa kỹ năng bảo mạng rất mạnh.
Hiện tại, Văn Vương thế mà lại chết rồi.
Các cao tầng của quân đội bên phía Đại Càn và Yêu đình đều lần lượt đến tập hợp tại nơi Văn Vương chết.
Rất nhanh, bọn họ liền nhìn thấy thi thể của Văn Vương.
Thi thể của Văn Vương toàn thân từ trên xuống dưới, không nhìn thấy bất kỳ điều gì khác thường.
Cơ Soái nhìn về phía quân y Lưu Nhất Thủ đi cùng đội.
Lưu Nhất Thủ, biệt hiệu "Giữ một tay", trong lời đồn, bất luận hắn đấu với danh y nào, đều giữ lại một tuyệt kỹ.
Cho dù là vậy, hắn vẫn trở thành danh y đứng đầu được thiên hạ công nhận.
Trước chiến tranh vệ quốc “Giữ một tay” đã thành danh, chỉ nói về y thuật thì không kém hơn Châu Phân Phương, thậm chí trong cảm nhận của rất nhiều người, y thuật của hắn còn mạnh hơn nhiều so với Châu Phân Phương.
Chỉ là hắn là nam nhân xấu xí.
Mà Châu Phân Phương là một đại mỹ nữ.
Trong tình huống y thuật không phân cao thấp, thì đây đã biến thành một thế fhìn xnem nhan sắc.
“Giữ một tay” đã tuyệt vọng đối với thế giới nhìn nhan sắc này rồi, sau khi chiến tranh vệ quốc xảy ra, dứt khoát liền dấn thân vào quân đội, chuyên tâm ở lại nơi quân đội chỉ nhìn năng lực không nhìn nhan sắc này.
Những năm qua, địa vị của “Giữ một tay” trong quân đội Đại Càn cũng càng ngày càng cao.
Tuy rằng không có thực quyền dẫn dắt binh lính gì, nhưng mà cho dù là Cơ Soái, cũng phải đối xử tôn trọng với “Giữ một tay”.