Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1829 - Chương 1829. Chúng Ta Đều Có Tương Lai Xán Lạn (1)

Chương 1829. Chúng ta đều có tương lai xán lạn (1) Chương 1829. Chúng ta đều có tương lai xán lạn (1)

Chúng ta đều có tương lai xán lạn (1)

Tất cả những món quà do số phận ban tặng đều đã được dán giá trong âm thầm.

Mà cái giá này, Trì Dao sẽ không trả thay cho Thần Hậu.

Có điều hiện tại xem ra bản thân Thần Hậu đã ý thức được rồi.

Nàng ta không vì nắm giữ được Văn Minh Chi Khí Phong Thần Bảng này mà nảy sinh ra ảo tưởng không thực tế gì.

Thay vào đó, sau khi khởi động cuộc chiến Phong Thần, lấp tức tiến vào trạng thái bế quan.

“Thần Hậu rất thông minh, đương nhiên, đây là câu nói thừa.” Ngụy Quân nói: “Nếu như Thần Hậu không thông minh, Nguyên Minh chủ cũng sẽ không chết một cách oan ức như vậy.”

Trần Già: "Nói đến Nguyên Minh chủ, Ngụy huynh, ta có một ý tưởng táo bạo.”

Ngụy Quân: "Nói đi."

Trần Già: "Trước đây, trước khi Nguyên Minh chủ chết, ta đã từng đạt được thỏa thuận với hắn ta, kế thừa di sản của hắn ta. Ngụy huynh, thực lực của ta gần đây tiến bộ rất nhanh.”

Bọn họ đang đối thoại trên Nhất Hiệt Thư.

Mặc dù là "Nguyên vũ trụ" mà Bạch Khuynh Tâm đã tạo ra, nhưng thực lực của Ngụy Quân lúc này cũng đang tiến bộ, hắn cảm nhận được thực lực của Trần Già, nhất thời liền nở nụ cười.

"Phụng Tiên nhà ta, thiên hạ vô địch, câu nói đùa này làm không tốt có thể thành thật.” Ngụy Quân nói: "Xem ra, trong di sản của Nguyên Minh chủ thật sự có không ít thứ tốt.”

Trần Già gật mạnh đầu.

"Nguyên Minh chủ thật sự lợi hại, hiện tại ta cảm thấy thực lực tiến bộ quá nhanh, nhanh đến mức ta hoàn toàn không nắm bắt được.”

Ngụy Quân cũng đã nhìn ra.

Thực ra Trần Già không thiếu kinh nghiệm chiến đấu.

Nhưng đó là kinh nghiệm chiến đấu tích lũy ở cấp độ thấp.

Ở loại cấp độ của cao thủ hàng đầu, hắn ta chỉ có kinh nghiệm bổ đao...

Vì vậy, hiện tại Trần Già chính là một Hư Trúc Đoàn Dự phiên bản cao cấp.

Hoàn toàn dựa vào ngoại lực mà đi đến bước hiện tại, có được thực lực vốn không nên thuộc về hắn ta.

Hơn nữa cũng phát huy không được.

Nếu nói toàn bộ thực lực hiện tại của Trần Già có 100 điểm thì hiện tại Trần Già cùng lắm cũng chỉ có thể phát huy ra được 70 điểm.

Nhưng chỉ 70 điểm này, trong thiên hạ đã không tìm được bao nhiêu đối thủ rồi.

Không có cách nào, từ xa xưa, khổ tu không địch được ăn gian.

Trần Già hiện đang đi trên con đường ăn gian.

Nhưng rất thiếu kinh nghiệm thực chiến, cũng thiếu tích lũy đạo tâm tương ứng.

"Ngụy huynh, ta rất cần cơ hội rèn luyện thực chiến.” Trần Già nói.

Ngụy Quân: "Nhìn ra rồi, huynh muốn làm gì?”

Trần Già: "Trước khi Nguyên Minh chết đã giao di sản của hắn ta cho ta. Trong phần di sản này không chỉ là tài nguyên mà còn có các mối quan hệ. Nói cách khác, chỉ cần ta thể hiện ra đủ năng lực, ta có thể dùng được những mối quan hệ mà Nguyên Minh chủ để lại. Đương Nhiên, những người này không thể phục ta, nhưng nếu ta còn có một phân thân khác thì sao?”

Ngụy Quân đã hiểu.

"Thần Hậu cũng giao cho huynh nhiệm vụ quan trọng?"

Trần Già: "Đúng vậy, hiện tại ta là Tông chủ của Trường Sinh tông, mà Thần Hậu rất tin tưởng thị nữ của nàng ta, cơ bản xem ta là người đại diện phát ngôn ở nhân gian của nàng ta, hơn nữa có lòng nâng đỡ ta làm con rối bề ngoài của nàng ta. Vì vậy, ta lấy danh nghĩa của Thần Hậu, có thể ra lệnh cho những thực lực của Trường Sinh tông và nhất hệ của Thần Hậu, uy áp Liên minh người tu chân. Lại lấy danh nghĩa của Nguyên Minh chủ, có thể âm thầm thu phục những tàn dư của Liên minh người tu chân. Sau đó, ta chuẩn bị tập hợp sức mạnh của hai bên, chơi một vố mạnh với yêu đình.”

Ngụy Quân có chút suy tư: “Lấy chiến tranh để thúc đẩy hòa bình?”

Trần Già cảm khái nói: "Người sinh ra ta là cha mẹ, người hiểu ta là Ngụy huynh. Không sai, ta dùng người ngựa của Thần Hậu và Nguyên Minh chủ đi tấn công yêu đình, tốt nhất là giẫm nát yêu đình, gây thiệt hại cho Yêu hoàng. Như vậy, yêu đình sẽ phải hướng về Đại Càn chúng ta, Đại Càn cũng có thể ngồi làm ngư ông đắc lợi.”

Một nội ứng có thể làm đến mức này, Ngụy Quân cảm thấy ngoại trừ Trần Già quả thực không có ai nữa.

Nếu hắn là Trần Già, mỗi một phút đều sẽ thống nhất Trường Sinh tông, kiểm soát Liên minh người tu chân, giết chết tất cả những người biết chuyện, độc bá thiên hạ, riêng mình độc tôn...

Quên đi, việc này Ngụy Quân cũng không làm được.

Dù sao độc bá thiên hạ rồi cũng không lợi hại bằng Thiên Đế.

Trần Già tương tự cũng sẽ không làm loại chuyện này.

Bởi vì hắn ta có tín ngưỡng.

Thiết Huyết Cứu Quốc hội mà Tiền Thái tử sáng lập ra sẽ đưa ra những tôn chỉ đó, hắn ta tin.

Những tin điều mà phía sau Ngụy Quân lại đưa ra, Trần Già cũng tin.

So sánh một chút, mặc dù lợi ích có được từ phía Liên minh người tu chân và Nguyên Minh chủ Thần Hậu kia là nhiều hơn những truy cầu của bọn họ, đường đạo của bọn họ, Trần Già một chút cũng không tin.

Đạo bất đồng bất tương vi mưu*

(*): Không cùng chí hướng thì không thể cùng nhau mưu sự nghiệp được

Ngụy Quân không cảm thấy ý tưởng của Trần Già có vấn đề.

Chỉ là nếu cứ như vậy...

"Trần huynh, huynh muốn đánh yêu đình tan nát, khiến yêu đình hợp dòng với Đại Càn sao?”

"Đúng."

Ngụy Quân cau mày nói: "Như vậy, một khi Yêu Đình cùng Đại Càn hợp nhất, huynh sẽ không thể trở về nữa.”

Nếu Trần Già phát động một cuộc chiến tranh nhắm vào yêu đình như vậy, nếu sau chuyện này trở về Đại Càn, vậy đại lão của yêu đình không nghĩ cách sao?

Bình Luận (0)
Comment