Đứa con này không phải là vật trong ao hồ (5)
Câu nói này của Cửu Thiên Tuế đã thuyết phục được Càn Đế.
"Có thế lực khác ra tay sao? Đây là muốn chia rẽ mối quan hệ của Đại Càn và Phật môn?”
"Không chỉ chia rẽ mối quan hệ của Đại Càn và Phật môn mà còn cả mối quan hệ giữa Đại Càn và Tây Đại Lục.”
Sau khi Cửu Thiên Tuế hồi phục sau cú sốc, ông ta đã nghĩ sâu xa hơn cả Càn Đế.
Hiện tại ông ta thậm chí đã khóa chặt hung thủ.
Dù sao, ông ta biết nhiều thông tin hơn Càn Đế.
"Bệ hạ minh giám, chuyện này không phải là do lão nô ra tay, không phải là tinh thiếu nữ ra tay, cũng chắc chắn không phải Ngụy đảng bọn họ ra tay. Hiện tại Ngụy đảng có chủ trương đàm phán hòa bình với Tây Đại Lục, trao đổi đám người Cơ Trường Sinh về, vì vậy cũng sẽ không làm loại chuyện này.”
Càn Đế khẽ gật gật đầu.
Ông ta đồng ý với cách nói này.
Ngụy đảng sẽ không làm loại chuyện như vậy.
Cho nên phản ứng đầu tiên của ông ta vừa rồi chính là nghi ngờ Cửu Thiên Tuế.
Bây giờ có vẻ như Cửu Thiên Tuế cũng không phải là hung thủ thực sự.
Như vậy...
Càn Đế giật mình trong lòng.
Cửu Ngàn Năm cũng đưa ra câu trả lời.
"Bệ hạ, hiện tại xem ra, hung thủ thực sự chỉ có một – Liên minh người tu chân lại động thủ rồi. Hơn nữa, rất có khả năng là Thần Hậu đích thân ra tay, nếu không sẽ không sạch sẽ gọn gàng như vậy.”
Cửu Ngàn Năm nói ngoài miệng là "có khả năng", nhưng trên thực tế ông ta đã xác nhận, chính là Thần Hậu ra tay.
Ngoại trừ Thần Hậu ra, không có đại thế lực nào khác có thể làm ra loại chuyện lớn như vậy, đồng lời còn có thể che giấu được bọn họ.
Sắc mặt Càn Đế tái nhợt.
" Thần Hậu?"
“Đúng vậy, nhất định là Thần Hậu.” Cửu Thiên Tuế kiên định nói: “Lão nô không nghĩ ra còn có đáp án nào khác.”
"Nếu là Thần Hậu, như vậy thì để đám người Ngụy đảng đi đối phó đi.”
Càn Đế lại khôi phục lại bản tính một lần nữa.
"Năng lực càng lớn, trách nhiệm càng lớn. Ái khanh, ngươi nhất định phải cẩn thận, thế giới hiện tại quá hỗn loạn, trẫm cũng không bảo vệ được cho ngươi."
Cửu Thiên Tuế: "..."
Con mẹ nó, quá chân thật rồi.
Lúc đầu còn tưởng rằng là ta làm, ông là một người sát phạt quyết đoán.
Bây giờ nhận ra rằng có thể là do Thần Hậu làm, rút lui cũng quyết đoán thật.
Càn Đế, không hổ là ông.
Cửu Thiên Tuế đã hoàn toàn chịu phục.
Loại này thực sự không thể gửi gắm kỳ vọng quá cao.
Trong lòng Cửu Thiên Tuế rất muốn một tay đánh chết Càn Đế nhưng ông ta đã nhẫn nhịn.
"Bệ hạ, không thể để mặc Thần Hậu kiêu ngạo như vậy.” Cửu Thiên Tuế nói: “Vì kế hoạch của Đại Càn, chúng ta nhất định phải phản kích.”
Về vấn đề đối mặt với Thần Hậu, Cửu Thiên Tuế thuộc phái chủ chiến kiên định.
Thậm chí còn tích cực hơn cả việc đối phó với Ngụy đảng.
Bởi vì mâu thuẫn giữa Thần Hậu và Thần Quân đã được định sẵn là không thể hóa giải.
Ngược lại, theo như Cửu Thiên Tuế thấy, Ngụy đảng hoàn toàn có khả năng bị Thần Quân thôn tính.
Thần Hậu thì không có.
Vì vậy, Thần Hậu nhất định phải chết.
Đáng tiếc.
Càn Đế nhanh chóng nhận rõ một hiện thực:
Ông ta không phải là đối thủ của Thần Hậu.
Vì thế...
"Ái khanh, hãy kiên nhẫn đừng nóng vội. Chúng ta đợi thêm một chút, đám người Ngụy đảng sẽ có phản ứng.” Càn Đế nói: “Dựa vào sự hiểu biết của trẫm về Ngụy đảng, bọn họ không có tính chịu thiệt, chúng ta chỉ cần đợi một chút là được. Hơn nữa, lần này vốn cũng là do Ngụy Quân làm không tốt.”
Càn Đế nói như vậy là có lý do.
Trước đó, Ngụy Quân đã ôm lấy nhiệm vụ đối phó với Liên minh người tu chân, nói sẽ dùng Thiết Huyết Cứu Quốc hội trừ bỏ Liên minh người tu chân.
Tuy nhiên, sau khi Liên minh người tu chân quy nhập về dưới trướng của Thần Hậu, lập được chiến công hiển hách cho Thần Hậu.
Công phá yêu đình.
Tàn sát Phật môn.
Quả thực còn nở mày nở mặt hơn cả thời kỳ hưng thịnh của Liên minh người tu chân.
Dưới tình huống như vậy, đương nhiên là Ngụy Quân đã không làm tròn chức trách.
Ai bảo Ngụy Quân nói rằng để Liên minh người tu chân cho hắn đối phó.
Cửu Thiên Tuế không ngờ rằng Càn Đế hiện tại vẫn khá có trí tuệ về chính trị, vậy mà lại còn nhớ chuyện này.
Ông ta lắc lắc đầu bất lực.
Về chuyện đối phó với Thần Hậu, ông ta thật sự nguyện ý giúp đỡ Ngụy Quân một phen, bởi vì trong suy nghĩ của ông ta, Ngụy Quân bao gồm cả Ngụy đảng đều không phải là đối thủ của Thần Hậu.
Nhưng Cửu Thiên Tuế không biết rằng cùng lúc ông ta được Càn Đế gọi vào cung, các cấp cao của Ngụy đảng cũng đang tổ chức một cuộc họp nhỏ để thảo luận về chuyện vừa mới xảy ra.
Mà với những người tham gia, Ngụy Quân còn mời thêm một người nữa - Nữ thần Trí Tuệ.
Lần này người bị tàn sát không chỉ là Phật giáo trong lãnh thổ Đại Càn mà còn có tù binh của Tây Đại Lục.
Đều nói giết tù binh chẳng lành.
Trước đây nếu Cơ soái đang ở đây, có thể tù binh của Tây Đại Lục sẽ không thể giữ lại.
Cơ soái là một kẻ cuồng sát kiên định.
Nhưng Cơ soái đang ở Tây Đại Lục.
Người chủ sự của quân đội Đại Càn bên này là Tô Lang Gia, ông ta không cấp tiến như Cơ soái.
Sau khi xác định thắng lợi trong cuộc chiến dịch nhằm vào quân viễn chinh Tây Đại Lục, Tô Lang Gia đã không lựa chọn đuổi cùng giết tận mà lựa chọn bắt giữ tù binh.
Hơn nữa, còn cho những tù binh quân viễn chinh của Tây Đại Lục sự đã ngộ không tồi.