Đứa con này không phải là vật trong ao hồ (8)
Cách thức mở ra của Yêu hoàng với Hồ Vương rõ ràng là không đúng.
Theo quan điểm của Ngụy Quân, chỉ cần ngươi làm ngược lại lời đề nghị của Hồ Vương, vậy làm sao thua được?
Tất nhiên, Hồ Vương không biết Ngụy Quân đang nghĩ gì.
Nếu biết được, bà ta nhất định sẽ liều mạng với Ngụy Quân.
Ngụy Quân không để mọi người tiếp tục cuộc thảo luận này.
Hắn cũng cảm nhận được sự không đúng của Nữ thần Trí Tuệ.
Có điều Ngụy Quân đã quen rồi.
Dù sao, sức hút nhân cách của hắn sớm đã vô thức chinh phục được rất nhiều chó liếm.
Thêm một Nữ thần Trí Tuệ cũng không nhiều.
Bị đâm sau lưng quá nhiều, Ngụy Quân đã không còn cảm giác nữa rồi.
"Mọi người thảo luận chính sự một chút.” Ngụy Quân kéo lại chủ đề: “Thần Hậu lôi đình xuất thủ, chúng ta bắt buộc phải phản kích. Nhưng các phòng ngự tốt nhất chính là tiến công, chúng ta bắt buộc phải tiến công, hơn nữa phải cố gắng một gậy đánh chết Thần Hậu. Nếu không, có một đại địch như Thần Hậu, Đại Càn sau này sẽ nguy hiểm.”
Quân Ức Thiển gật đầu, nói: "Ngụy đại nhân nói đúng, chỉ là muốn một gậy đánh chết Thần Hậu, độ khó không phải là lớn bình thường.”
"Độ khó lớn cũng phải làm.” Tô Lang Gia kiên quyết dám nghĩ dám làm: “Đại Càn không vượt qua cửa ải này sẽ không có tiền đồ. Hơn nữa, không chỉ có có chúng ta muốn diệt trừ Thần Hậu.”
Một nụ cười xuất hiện trên khuôn mặt của Ngụy Quân.
Nói chuyện với đám người này chính là bớt việc.
Hắn mở đầu, mọi người liền có thể lĩnh hội được ý tứ.
Quả nhiên, một câu nói của Tô Lang Gia cũng đã nhắc nhở những người khác.
Đôi mắt của Lâm Tướng quân lóe lên, nói: “Đúng vậy, so với chúng ta, người muốn diệt trừ Thần Hậu nhất chính là Thần Quân. Mặc dù Đại Càn chúng ta và Tây Đại Lục là kẻ thù không đội trời chung nhưng nếu chúng ta liên thủ với Thần Quân để đối phó với Thần Hậu trước thì sao?”
Tiết Tướng quân bình tĩnh phân tích: “Đầu tiên, chúng ta phải thiết lập liên hệ với Thần Quân trước... Đợi đã, chúng ta đã thiết lập liên hệ với Thần Quân rồi.”
Tô Lang Gia mỉm cười: "Cảm ơn đám người Cơ soái, chúng ta quả thực đã thiết lập liên hệ với Thần Quân rồi, hơn nữa có có tình hữu nghị kề vai tác chiến. Đến hiện tại, chúng ta và Thần Quân vẫn chưa có mâu thuẫn. Ngoài ra, những người mà trước kia Thần Quân phái về thông qua đám người Cơ soái đã mơ hồ ám chỉ muốn hợp tác với chúng ta. Vì vậy, ta cho rằng ý tưởng này là khả thi. Thần Hậu rất lợi hại, nhưng chúng ta cũng không thể để cho Thần Hậu hoàn toàn giải phóng năng lực của bà ta.”
Châu Phân Phương cũng hiểu, nàng ta cau mày và nói: "Không ngờ lão nương ta đến Tây Đại Lục lại phải phụ trách việc liên hệ với Thần Quân? Việc ta phải làm cũng quá nhiều rồi nhỉ? Nhổ lông cừu cũng không thể bắt một mình ta nhổ a. Mặc dù năng lực của ta rất mạnh nhưng ta cũng không biết thuật phân thân. Phía bên Công Đức Phật kia, ta cũng không chắc chắn có thể hoàn thành.”
“Phía bên Công Đức Phật bắt buộc phải hoàn thành.” Ngụy Quân trầm giọng nói.
Những người khác cũng nghiêm túc gật đầu.
Phật môn bị nhổ tận gốc trong một đêm ở trong lãnh thổ Đại Càn, chuyện này Đại Càn phải giải thích với Phật môn.
Nhưng vấn đề này, thực ra trên dưới Đại Càn đều không quá xem trọng.
Bởi vì Phật môn bây giờ không phải là mối đe dọa quá lớn đối với Đại Càn.
Hơn nữa, cho dù Phật môn không tới gây phiền toái cho Đại Càn, Đại Càn cũng sẽ đi gây rối với Phật môn trước.
Châu Phân Phương đến Tây Đại Lục lần này, ngoài việc hộ tống Nữ thần Trí tuệ, chuyện quan trọng nhất là giải cứu Đấu Chiến Phật.
Ban đầu, Ngụy Quân muốn tự mình ra tay.
Đấu Chiến Phật đã bị Vạn Phật Chi Chủ phong ấn, Vạn Phật Chi Chủ là một đại lão cảnh giới Bồ Đề, cùng cấp bậc với Thần Quân và Thần Hậu.
Phía bên Đại Càn này, ngoại trừ hắn ra tay, những người khác đều rất khó phá vỡ phong ấn của Vạn Phật Chi Chủ.
Nhưng cuộc chạm mặt trước đó với sư phụ hờ khiến Ngụy Quân tạm thời từ bỏ ý nghĩ đích thân ra tay cứu Đấu Chiến Phật ra.
Trước đây đã từng kích động sư phụ hờ một lần rồi, nếu lại thêm một lần nữa, sư phụ hờ cũng sẽ bắt đầu không tuân thủ quy tắc, cục diện sẽ càng loạn hơn.
Đến lúc đó, thế cục sẽ phát triển thế nào, Ngụy Quân cũng không thể nắm bắt được.
Điều quan trọng nhất là Ngụy Quân nghĩ ra cách mình không đích thân ra tay cũng có thể thả Đấu Chiến Phật ra – Không phải là trông chờ Châu Phân Phương, mặc dù Châu Phân Phương đã đạt đến cảnh giới thánh nhân Nho gia nhưng lại không phá nổi phong ấn của Vạn Phật Chi Chủ.
Trừ khi nàng ta thật sự mạnh như thánh nhân Nho gia năm đó.
Đáng tiếc, Châu Phân Phương vẫn không có.
Cách mà Ngụy Quân bàn bạc với Châu Phân Phương là để nàng ta và Công Đức Phật liên thủ.
Trước đây đã chứng minh, Hạo Nhiên Chính Khí của Nho gia có hiệu quả đối với Đấu Chiến Phật, có thể giúp được Đấu Chiến Phật.
Về phần phong ấn của Vạn Phật Chi Chủ, ngoại trừ việc dùng sức mạnh mạnh hơn để phá vỡ ra, còn có một cách – Khiến cho bên trong phong ấn của Vạn Vật Chi Chủ xuất hiện vấn đề.
Trong trường hợp Ngụy Quân không ra tay, chỉ có một cách duy nhất chính là tìm biện pháp từ trong nội bộ Phật môn.
Vì vậy, Ngụy Quân và Châu Phân Phương cùng nhau dán chặt ánh mắt vào Công Đức Phật.