Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 1849 - Chương 1849. Ngụy Quân Buộc Phải Chết (1)

Chương 1849. Ngụy Quân buộc phải chết (1) Chương 1849. Ngụy Quân buộc phải chết (1)

Ngụy Quân buộc phải chết (1)

"Quân thượng yên tâm, ta đã tìm được một ứng cử viên, chuyện này giao cho hắn ta làm là thích hợp.”

"Là Thiên Khôi sao? Hay là ‘Bi’?

"Đều không phải, là nghĩa tử mà ngài đích thân tuyển định – Trần Già. Quận thượng, ‘Bi’ và ‘Vị’ đều đã xác nhận, đứa con này thiên phú võ đạo thiên hạ vô song, có tư chất của Vũ Khúc Tinh thần. Càng được Đổng Đại tướng quân và Cửu Thiên Tuế đồng thời thu nhận làm nghĩa tử, đã hoàn toàn đổ hướng về phía ngài. Giao chuyện này cho hắn ta làm, tương đương với việc giao tương lai của đám người Cơ Trường Sinh vào trong tay hắn ta, ngài giao phó trọng trách cho hắn ta, hắn ta nhất định sẽ càng cảm thêm cảm kích đối với quân thượng ngài.”

Thần Quân gật đầu tán thành và nói: "Không tồi, có thể có được sự nhìn nhận của hai phân phân của bổn quân, xem ra đứa con này nhất định không phải là vật trong ao hồ, cứ làm theo lời ông nói đi.”

"Tuân chỉ."

Trần Già nhận được tin tức, chỉ có một suy nghĩ – Nghĩa phụ thật là thơm!

"Quân thượng, Vạn Phật Chi Chủ có chuyện thương lượng ới ngài, ngài muốn gặp hắn một chút hay không?"

Đại Tổng quản nghĩ đến một chuyện chính.

Nhưng hắn biết chuyện mà hắn có thể nghĩ đến, Thần Quân khẳng định cũng đã biết từ lâu.

Chậm chạp không thể hiện thái độ, chỉ sợ là có nguyên nhân.

Quả nhiên.

Thần Quân âm u nói: "Lão Lý, bổn Quân chính là đang đau đầu vì chuyện đấy, ngươi giúp bổn Quân đưa ra ý kiến."

Đại Tổng quản cúi người, chăm chú lắng nghe.

Thần Quân nói: "Cái lão già Phật Chủ kia, đã viết ra một vở kịch hạ thần nâng Phật lớn, muốn bổn Quân phối hợp, bổn Quân còn chưa nghĩ kỹ, có nên đáp ứng lão già này hay không."

"Hạ thần nâng Phật?"

Đại Tổng quản đã nghe ra trọng điểm.

Thần Quân gật đầu nói: "Không sai, hạ thần nâng Phật. Lão già Phật Chủ kia biết thần minh của Tây Đại Lục và bổn Quân vốn dĩ không phải là một thể, cho nên hắn muốn khuyên bảo bổn Quân chèn ép những thần minh bản thổ này, dùng Phật môn để kiểm soát bọn họ. Vì thế, hắn đã chuẩn bị rất nhiều vở kịch lớn. Ví dụ như cố ý thả ra một vài ma thú có bối cảnh thần minh ra ngoài làm điều ác, tiếp đến để cho Phật môn đi thu phục bọn họ. Thậm chí chủ động tạo ra một số thần minh sa ngã, từ đó làm nổi bật sự ngu ngốc vô năng của thần minh Tây Đại Lục, tiếp đến để Phật môn giải quyết phiền phức này thay cho người của Tây Đại Lục."

Đại Tổng quản nhíu mày nói: "Ra vẻ? Diễn trò?"

"Gần như vậy, nếu như dựa theo suy nghĩ của Phật Chủ, diễn hết tất cả các vở kịch này một lần, Phật môn quả thật có thể đâm chồi nảy lộc ở Tây Đại Lục, thậm chí áp chế những thần minh bản thổ này của Tây Đại Lục." Thần Quân nói: "Phật Chủ cũng nhận lời bổn Quân, Phật môn sẽ nguyện trung thành với bổn Quân, tùy ý bổn Quân sai khiến."

Đại Tổng quản nói: "Tất cả đều là những chiêu tàn nhẫn để tranh đoạt tín ngưỡng, không thể xem nhẹ Phật Chủ."

"Nhưng lão gia này nói đúng, so sánh với Phật môn, càng không thể tin tưởng thần minh bản địa của Tây Đại Lục." Thần Quân âm u nói: "Chủ nhân mà bọn họ thật sự trung thành, bổn Quân căn bản không biết là ai."

Cho nên, hắn căn bản không thể tin tưởng thần minh bản thổ của Tây Đại Lục.

Đại Tổng quản do dự một chút, vẫn nói: "Quân thượng, thần minh bản địa của Tây Đại Lục quả thật không đáng tin, nhưng mà Phật môn cũng không đáng tin giống như vậy. Lúc ở trên trời, Quân thượng đã có nhiều bỉ ổi với Phật môn, hiện tại tuy rằng trên danh nghĩa Phật môn đã thần phục, nhưng nhiều nhất cũng chỉ là bằng mặt không bằng lòng, không có khả năng thật sự phục vụ cho Quân thượng."

"Đây chính là điều bổn Quân đau đầu, nhân tài có thể sử dụng được quá ít." Thần Quân nói: "Nếu có một nhóm thuộc hạ có năng lực cao, bổn Quân cũng không đến mức lấy trứng chọi đá như thế này."

Nhưng đây là điều không thể.

Muốn hạ giới, không dễ dàng như vậy.

Hắn cũng vậy, Thần Hậu cũng thế, hạ giới cũng không phải là không dẫn theo người thân cận, nhưng mà đại đa số người thân cận đều đã chết.

Trở thành nguyên liệu hiến tế.

Hơn nữa thuộc hạ đắc lực thật sự của Thần Quân, ngoại trừ Đại Tổng quản ra thì đều đang ở bên phía Đại Càn.

Đại Tổng quản đương nhiên cũng biết điều này, cho nên hắn đề nghị nói: "Quân thượng, hay là buông tay để cho bọn họ đấu đá nội bộ đi."

"Buông tay thì có thể, nhúng tay vào thì khó." Thần Quân cảm khái nói: "Chuyện của thế gian, xưa nay khó có thể vẹn cả đôi đường."

"Có Quân thượng ở đây, lại nhúng tay vào cũng không có khó khăn." Đại Tổng quản nói.

Nói tới đây, Đại Tổng quản bỗng nhiên trong lòng lay động.

"Quân thượng, vừa rồi ngài còn nói hiện tại không thể rời khỏi Tây Đại Lục, không phải là ngài lừa ta chứ?"

Thần Quân bật cười: "Ta lừa ngươi làm cái gì? Có điều, hiện tại ta không rời khỏi, không có nghĩa là sau khi cơ hội thật sự xuất hiện, ta vẫn sẽ không rời khỏi. Lão Lý, ngươi biết đấy, nếu có thể giải quyết ả tiện tỳ kia trước, cho dù cục diện của Tây Đại Lục mất kiểm soát, vậy cũng là đáng giá."

Đại Tổng quản yên lặng gật đầu.

"Quân thượng, ta vẫn là đề nghị buông tay để cho bọn họ đi đấu đá. Bọn họ đấu đá càng loạn, địa vị của ngài lại càng củng cố."

"Nói cũng đúng, vậy thì để cho bọn họ đi đấu đá."

Thần Quân không tiếp tục do dự.

Căn cứ vào quan sát của hắn trước đây, Phật môn là có may mắn.

Bình Luận (0)
Comment