Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 206 - Chương 206. Người Tốt Đầu Tiên Đưa Ngụy Quân Đi Tìm Chết Xuất Hiện (4)

Chương 206. Người tốt đầu tiên đưa Ngụy Quân đi tìm chết xuất hiện (4) Chương 206. Người tốt đầu tiên đưa Ngụy Quân đi tìm chết xuất hiện (4)

Người tốt đầu tiên đưa Ngụy Quân đi tìm chết xuất hiện (4)

“Hôm nay người ta gọi đều là người ta có nắm chắc sẽ không phản bội Đại Càn.” Cơ soái lắc đầu nói: “Các vị đều cột chung với Đại Càn, hơn nữa cơ bản đều là huynh đệ sinh tử của Cơ mỗ, các ngươi ta vẫn là tin được. Nhưng năng lực tình báo của liên minh tu chân giả không phải thổi ra, bọn họ không cần từ trong miệng các ngươi đạt được tin tức, chỉ cần từ phương diện hành tung của các ngươi là có thể đủ làm ra phán đoán.”

“Ý tứ của Cơ soái là liên minh tu chân giả sẽ làm ra ứng đối?” Một tướng quân Ngụy Quân không biết mở miệng hỏi.

Cơ soái nói: “Các vị cho rằng liên minh tu chân giả sẽ làm thế nào? Sẽ ra sức chống đỡ Thiên Cơ các hay là sống chết mặc bây?”

“Hẳn là sẽ ra sức chống đỡ.”

“Cao tầng liên minh tu chân giả không phải ngu xuẩn, bọn họ nên biết đạo lý một nhà bị hại mọi nhà thiệt hại, một nhà thịnh vượng mọi nhà thịnh vượng.”

“Vừa mới còn ở trước mắt bao người bị triều đình làm mất mặt mũi, nếu bọn họ còn thoái nhượng, vậy lòng người của liên minh tu chân giả liền hoàn toàn tan rã. Vô luận có muốn đánh hay không, liên minh tu chân giả một trận này cũng là phải đánh.”

...

Ở đây không có ai ngu xuẩn.

Cơ bản đều là đại tướng quân thân trải trăm trận.

Nếu nói chỉ số thông minh của cao tầng liên minh tu chân giả còn trên mức bình thường, hôm nay những người này trong soái trướng là kinh nghiệm nghiền áp.

Sống sót sau trăm chiến trên sa trường, luận chinh chiến, nhóm người này chính là một đám người trâu bò nhất thiên hạ thế giới này.

Không có ai kinh nghiệm phong phú hơn bọn họ.

Bọn họ làm ra dự phán thường thường đều sẽ không sai, so sánh với bọn họ, đối thủ cơ bản chỉ có thể dùng nắm tay trấn áp bọn họ.

Nếu chơi chiến thuật... Tu tiên làm sao so với đại tướng quân sống sót từ trên sa trường?

Kẻ sau đều là chuyên gia thiên quân vạn mã thao luyện ra.

Người trước nhiều nhất xem như người đam mê nghiệp dư.

So với tuyển thủ chuyên nghiệp còn có một đoạn khoảng cách không thể vượt qua.

Ngụy Quân cũng không biết chuyện đã xảy ra trên hội nghị cao tầng liên minh tu chân giả, nếu không hắn khẳng định sẽ phát hiện, Cơ soái đám người này mang lời các đại biểu kia nói trên hội nghị cao tầng liên minh tu chân giả đều dự phán được bảy tám phần rồi.

Cơ soái gõ gõ bàn.

“Các vị, trong lòng tất cả chúng ta đều hẳn là biết. Thực lực triều đình Đại Càn là mạnh nhất, vô luận một mình đối phó một nhà nào, chúng ta đều tất thắng. Nhưng nếu liên minh tu chân giả thật sự toàn bộ liên hợp lại, vậy cũng có thể dễ dàng chiến thắng chúng ta.”

Cơ soái nhìn chung quanh, trầm giọng nói: “Cho nên, chúng ta một trận này phải đánh, nhưng chúng ta không thể cứng đối cứng với liên minh tu chân giả.”

“Cơ soái, ngươi là lão đại, bây giờ chúng ta đều nghe lời ngươi.” Trương Sam tỏ thái độ đầu tiên: “Nói đi, ngươi rốt cuộc muốn đánh ai?”

Trên mặt Cơ soái lộ ra một nụ cười.

“Ta giới thiệu cho các vị một vị cao thủ, Cổ huynh, còn xin hiện thân một kiếm.”

Cơ soái vừa dứt lời, Ngụy Quân liền thấy được một bóng người quen thuộc: Cổ Nguyệt.

Hắn giống như luôn luôn ở nơi này, lại giống như vượt qua thiên sơn vạn thủy tới.

Kiếm Thần, một nam nhân nhân gian xưng thần duy nhất.

Khoảng cách của hắn cùng chân thần đã càng ngày càng nhỏ.

Thậm chí rất nhanh có thể hoàn toàn vượt qua.

Cổ Nguyệt xuất hiện, khiến hiện trường xôn xao.

Vệ quốc mười năm, Cổ Nguyệt thân là thiên hạ đệ nhất kiếm, đại đa số chiến đấu cũng đều là xung phong ở phía trước, cũng có giao tình với không ít tướng quân ở đây.

“Lão Cổ, thì ra là ngươi.”

“Cổ huynh, đã lâu không gặp.”

“Cổ Kiếm Thần, ta còn nợ ngươi một cái mạng đó.”

“Cổ Nguyệt, có cơ hội cùng nhau uống rượu.”

Cổ Nguyệt hướng bốn phương chắp tay hành lễ, thậm chí đối với Ngụy Quân cũng gật đầu, không khí cực kỳ hòa hợp.

Nơi này đại đa số người đối với hắn mà nói, quả thật đều là người quen cũ.

Hơn nữa đều từng cùng nhau trải qua sinh tử.

Không có cảm tình nào so với cái này càng thâm hậu hơn.

Cơ soái vỗ vỗ tay, mang ánh mắt mọi người tập trung đến trên người mình.

“Các vị, mọi người đối với Cổ Nguyệt cũng không xa lạ, ta sẽ không giới thiệu quá nhiều. Nhưng hôm nay lại công khai cho mọi người một cái thân phận của Cổ Nguyệt, thành viên Thiết huyết cứu quốc hội.”

Cổ Nguyệt cười ha ha, lập tức đi qua ôm chặt Cơ Lăng Vân bên cạnh Cơ soái.

“Đại công tử, thái tử thường nhắc về ngươi với ta.”

Vành mắt Cơ Lăng Vân có chút đỏ lên: “Cổ Kiếm Thần ngươi che giấu thật tốt, ta thế mà không biết chút nào cả.”

“Trước đây còn chưa tới thời điểm để lộ ra, bây giờ trái lại không sao cả.” Cổ Nguyệt nói.

Cái chết của Thiên Cơ lão nhân không giấu được người ta.

Hơn nữa Thiên Cơ lão nhân đã sớm có phòng bị đối với Cổ Nguyệt, Cổ Nguyệt trước đó lại phản Kiếm Các, vậy bản thân Cổ Nguyệt ở chỗ liên minh tu chân giả cũng đã không được tín nhiệm nữa.

Bây giờ công khai bí mật cũng không có ảnh hưởng lớn.

“Các vị, trừ Ngụy đại nhân, người khác đều từng tham gia chiến trường vệ quốc, hẳn là còn đều nhớ, vệ quốc mười năm, trừ chúng ta nhóm người này ở sau khi chiến đấu hăng hái đẫm máu, có rất nhiều tu hành giả cũng là đi trước làm gương, bọn họ vũ dũng cũng không kém cỏi nam nhi trong quân ta.” Cơ soái trầm giọng nói: “Trong những tu hành giả này, lại đặc biệt lấy kiếm tu là nổi bật nhất. Kiếm giả, thà gãy không cong. Ngày xưa Cổ Nguyệt thống soái Kiếm Các, trong tu chân giới có không ít kiếm tu đều từng đẫm máu sa trường, bổn soái chưa bao giờ quên một điểm này.”

“Ta cũng nhớ, kiếm tu giết người là thật nhanh, hơn nữa điên cuồng.”

“Năm đó Kiếm Các vẫn là rất hào khí, ta rất thích, nhưng sau khi Cổ huynh phản khỏi Kiếm Các, Kiếm Các liền thay đổi rồi.”

“Cơ soái, ý tứ của ngài là dương đông kích tây?”

Minh Châu công chúa đoán được ý đồ chân thật của Cơ soái.

Cơ soái gật đầu: “Ta đoán liên minh tu chân giả bây giờ hẳn là đã đạt thành nhất trí, các môn các phái đều phái cao thủ tiếp viện Thiên Cơ các, chuẩn bị đánh một trận ác liệt với chúng ta.”

Nói tới đây, khóe miệng Cơ soái cong lên một nụ cười châm chọc: “Kẻ ngốc mới cứng đối cứng với bọn họ, năm đó thời điểm chúng ta đánh với Tây đại lục còn có Yêu tộc là không có cách nào lui, bởi vì phía sau chúng ta chính là quốc gia của chúng ta. Bây giờ hoàn cảnh hoàn toàn khác với lúc ấy, khi nào bắt đầu đánh? Đánh ở nơi nào? Chúng ta cần nắm giữ quyền chủ động. Thiên Cơ các bây giờ bị trọng binh liên minh tu chân giả gác, chúng ta cho dù có thể thắng cũng là thắng thảm, cần gì chứ? Các vị, ý tứ của ta là chúng ta đánh Kiếm Các.”

Bình Luận (0)
Comment