Ba trong tứ đại hoàn khố kinh thành (2)
Nói từ trên góc độ này, Càn đế là đối tượng hợp tác tốt nhất của bọn họ, cực kỳ phối hợp đối với ý đồ của bọn họ.
Có người nhắc nhở minh chủ liên minh tu chân giả: “Minh chủ, Quân Thảm Chấp có lẽ là đang kéo dài thời gian, chờ đợi Đại Càn có nhiều cường giả hơn sinh ra. Cường giả triều đình so với tu hành giả chúng ta, tốc độ mạnh lên nhanh hơn rất nhiều, thời gian đứng ở bên đó của bọn họ.”
Minh chủ liên minh tu chân giả cười: “Thời gian quả thật đứng về phía Đại Càn, nhưng mà tài nguyên Đại Càn tu luyện cần, tất cả đều ở chúng ta bên này, sợ cái gì?”
“Thì ra minh chủ đòi Đại Càn tài nguyên còn có loại cách nghĩ này.”
“Minh chủ nhìn xa trông rộng.”
“Không sai, chỉ cần chúng ta khống chế được tài nguyên tu luyện của triều đình Đại Càn, mặc kệ Đại Càn có nhiều thiên tài nữa, cũng không có cơ hội trưởng thành lên.”
“Trừ Quân Thảm Chấp, quả thật cũng rất ít có hoàng đế nguyện ý cung cấp lên như thế, minh chủ nói rất đúng, vẫn là giữ hắn lại tốt nhất.”
“Quân Thảm Chấp sau khi làm hoàng đế, tài nguyên tu luyện của chúng ta so với trước đó trực tiếp dư dả gấp đôi, lão phu vẫn là rất thưởng thức hắn.”
Mọi người rất nhanh đã đạt thành chung nhận thức.
Rất hiển nhiên, bao gồm minh chủ liên minh tu chân giả ở trong, bọn họ thật ra cũng cũng chưa từng hoàn toàn tín nhiệm Càn đế.
Nhưng không quan trọng.
Bởi vì bọn họ từ trên tay Càn đế, đã cầm đi nhiều tài nguyên nhất của Đại Càn.
Trong lòng Càn đế rốt cuộc là nghĩ thế nào đối với bọn họ mà nói hoàn toàn không sao cả, bọn họ chỉ cần xem hành động thực tế của Càn đế.
Sự thật chính là sau khi Càn đế lên ngôi, Đại Càn có mạnh lên hay không bọn họ không xác định, nhưng liên minh tu chân giả lại là thật sự mạnh lên.
Hơn nữa hưởng thụ được đặc quyền cùng tài nguyên trước đây chưa từng hưởng thụ.
Loại tư vị này thật sự là quá mức tuyệt vời.
Cho nên dã tâm của bọn họ mới sẽ bành trướng đến tiến thêm một bước, hy vọng ở Đại Càn thi hành chế độ cửu phẩm tiên tông.
Một khi chế độ cửu phẩm tiên tông thi hành thành công, Đại Càn sẽ hoàn toàn biến thành hậu hoa viên của bọn họ, bọn họ cũng sẽ hưởng thụ càng nhiều đặc quyền cùng tài nguyên hơn.
Cái này quan hệ đến ích lợi thiết thân của mỗi người bọn họ.
Cho nên một lần này bọn họ cũng không có lý do sẽ lùi bước.
“Nếu hoàng đế không được, vậy thì phải hướng người khác động thủ. Lấy tình huống Đại Càn hôm nay đến xem, chúng ta muốn giết người lập uy, nhân tuyển tốt nhất là Cơ Trường Không.”
“Đúng vậy, nếu có thể giết chết Cơ Trường Không, quân đội Đại Càn sẽ thiếu một nguyên soái nhất hô bá ứng uy vọng đủ. Các đại tướng quân chiến công từng trải chênh lệch nhau không có mấy, là không trấn được đối phương, đến lúc đó quân đội Đại Càn tất sinh nội loạn.”
“Đạo lý là đạo lý này, vấn đề là Cơ Trường Không không dễ giết đâu.”
“Có thể mời chân thần ra tay hay không?”
Mọi người đều nhìn về phía minh chủ liên minh tu chân giả.
Nếu mời chân thần ra tay, tự nhiên là cần minh chủ làm ra quyết định.
Nhưng minh chủ trực tiếp phủ quyết đề án này.
“Các vị đều là nhân vật ở nhân gian xưng tôn làm tổ, cho nên bổn tọa cũng không vòng vo với các vị. Mời thần tiên trên trời ra tay, là cần trả giá thật lớn. Chúng ta nguyện ý phục vụ cho các vị thần trên trời, nhưng bổn tọa tin tưởng mọi người cũng không muốn làm một con chó vẫy đuôi mừng chủ trong mắt các vị thần.”
“Đây là tự nhiên.”
“Chúng ta một đường trải qua muôn vàn vất vả mới đi đến bây giờ, thật không dễ gì đi tới đỉnh phong nhân gian, mặc dù là đối mặt chân thần, bổn tọa cũng không muốn quá mức cúi đầu.”
“Phàm là đại tu hành giả, ai cũng đều có một thân ngạo cốt. Các vị thần trên trời cũng chỉ là dẫn trước chúng ta, có thể góp sức cho bọn họ, nhận bọn họ làm chủ thì không được.”
Minh chủ thấy các vị đang ngồi tỏ thái độ, trên mặt lộ ra nụ cười.
Đây là liên minh tu chân giả của hắn.
Mấy năm nay, liên minh tu chân giả có thể lực áp Đại Càn, tự nhiên là có nguyên nhân.
Bọn họ nắm tay đủ cứng.
Không chỉ có là đối với Đại Càn mà nói, nắm tay của bọn họ càng cứng rắn hơn.
Mặc dù là đối với thần tiên trên trời mà nói, nắm tay của bọn họ cũng rất cứng.
Thật ra liên minh tu chân giả cùng thần tiên trên trời tiếp xúc nhiều đến mức vượt xa người đời tưởng tượng.
Các vị thần là đưa ra rất nhiều yêu cầu.
Nhưng liên minh tu chân giả cũng chưa đi tận tâm hết sức làm hết.
Bởi vì bọn họ cũng muốn làm người.
Mà không phải làm chó.
Đại tu hành giả có kiêu ngạo của đại tu hành giả.
Cho dù là đối mặt thần tiên trên trời, bọn họ cũng muốn bằng năng lực của mình, lấy được một cái vị trí kẻ hợp tác trước.
Đã là hợp tác, tự nhiên không thể gặp được phiền toái liền đi xin giúp đỡ từ đối phương.
Cho nên có một số việc, cần bọn họ tự mình giải quyết.
Nhưng Cơ Trường Không thực không phải dễ giải quyết như vậy.
“Cơ Trường Không là cường giả võ đạo đỉnh phong, thêm uy của quân trận, mặc dù là lão phu đối mặt hắn, cũng chỉ có thể nói đánh một cái ngang tay.”
“Lão phu trái lại có nắm chắc một chọi một có thể giết chết hắn, nhưng Cơ Trường Không chỉ sợ sẽ không cho lão phu cơ hội một chọi một. Hơn nữa nếu lão phu lâm vào quân trận của hắn bao vây, chết chính là lão phu.”
“Yêu Hoàng luôn muốn giết Cơ Trường Không, đến bây giờ cũng chưa tìm được cơ hội, ta thấy chúng ta cũng rất khó nói.”
Nhắc tới Yêu Hoàng, mọi người đều lặng im.
Mặc dù là minh chủ liên minh tu chân giả, cũng không có nắm chắc nhất định có thể thắng được Yêu Hoàng.
Mà Cơ Trường Không từng chạy thoát ở dưới tay Yêu Hoàng.
Người như vậy đương nhiên không dễ giết.
Một lát sau, một thanh âm một lần nữa vang lên ở đây: “Giết Ngụy Quân thế nào?”
“Ngụy Quân?”
“Người chấp bút chiến tranh vệ quốc kia?”
“Hắn trái lại dễ giết, nhưng địa vị của hắn có phải quá thấp chút hay không?”
“Hắn đủ phân lượng sao?”
“Ta trái lại cảm thấy Ngụy Quân nhân tuyển này không tệ, thanh danh cao, thực lực kém, chỉ cần chúng ta dùng chút sức, thì có thể trực tiếp nghiền chết hắn.”
“Ta cũng cảm thấy có thể, bây giờ thanh danh Ngụy Quân ở Đại Càn hẳn là cao hơn so với hoàng đế, hơn nữa còn là một tên kiên định phái chủ chiến. Nếu giết chết Ngụy Quân, có thể khiến rất nhiều người đều một lần nữa khôi phục kính sợ đối với liên minh tu chân giả chúng ta, quan trọng nhất là giết chết Ngụy Quân thật sự rất dễ dàng.”
“Đồng ý.”
“Tán thành.”
Mọi người dần dần đạt thành chung nhận thức.