Đâm sau lưng đến từ Trường Sinh tông (5)
“Cũng là ta và quốc sư mang bọn họ bảo hộ quá tốt rồi, những người này không trải qua rèn luyện, so với ngươi kém quá xa.” Trần Trường Sinh khẽ thở dài một hơi.
Ở vị trí nào, nghĩ cho vị trí đó.
Thân là tông chủ Trường Sinh tông, Trần Trường Sinh là rất có tâm lý trách nhiệm.
Hắn muốn dẫn dắt Trường Sinh tông sống sót ở tình thế đại tranh này, ở trên cơ sở sống sót, có thể tiến thêm một bước tự nhiên là tốt nhất.
Cho nên Trường Sinh tông cần thay đổi.
Trường Sinh tông trước mắt, quá an nhàn.
Cần Trần Già cá nheo như vậy để kích thích người khác.
Cho nên Trần Trường Sinh tuyên bố một quyết định hắn đã sớm làm ra: “Trần Già, từ nay về sau, ngươi gia nhập Bất Tử phong đi.”
Trần Già kiềm chế sự mừng như điên trong lòng mình.
Sau khi quốc sư chết, hắn ở bên trong Trường Sinh tông đã không còn chỗ dựa.
Bây giờ Trần Trường Sinh bảo hắn gia nhập Bất Tử phong tông chủ nhất mạch, tương đương giúp hắn xác nhận.
Cái này với hắn mà nói tự nhiên là một việc tốt.
Trần Già hướng Trần Trường Sinh hành một lễ đệ tử: “Đệ tử đa tạ tông chủ.”
“Nếu ngươi muốn, có thể gọi ta sư phụ.” Trần Trường Sinh nhìn Trần Già.
Trần Già do dự một phen, vẫn lựa chọn từ chối: “Tông chủ thứ lỗi, sư tôn đối với ta ân trọng như núi, thi cốt hắn chưa lạnh, Trần Già không muốn bái người khác làm sư phụ nữa.”
Trần Già muốn nắm bắt một cái mức độ.
Nằm vùng là phải ôm đùi.
Nhưng đồng thời cũng cần nghĩ cách thắng được người khác tôn trọng.
Kẻ sau thường thường so với ôm đùi càng thêm quan trọng.
Quả nhiên.
Nghe được Trần Già nói như vậy, Trần Trường Sinh càng thêm thưởng thức Trần Già: “Tốt, có tình có nghĩa, sát phạt quyết đoán. Trần Già, ngươi không khiến ta thất vọng. Vừa rồi ngươi nếu đáp ứng ta, ngươi ở Trường Sinh tông sau này sẽ chỉ là một viên đá mài đao. Bây giờ ngươi đã trải qua khảo nghiệm, ta cũng có thể giao cho ngươi nhiệm vụ càng thêm quan trọng.”
Trần Già: “...”
Trong lòng may mắn, đồng thời Trần Già giữ khắc chế: “Tông chủ nếu có chuyện muốn Trần Già đi làm, xin tông chủ cứ dặn dò.”
“Quả thật có một việc cần ngươi đi làm, nhưng ngươi phải dẫn một ít đồng môn đi cùng, bọn họ cần rèn luyện, ngươi làm dẫn đội của bọn họ.”
Nhìn Trần Già, Trần Trường Sinh dặn dò: “Việc kinh thành ngươi hiểu biết nhất, liên minh tu chân giả cùng triều đình Đại Càn tạm thời sẽ không toàn diện khai chiến, cho nên hai bên còn sẽ không hoàn toàn cắt đứt, hai bên chúng ta đều có thứ đối phương cần. Ý tứ của ta là, phái ngươi trở lại kinh thành, làm đại biểu Trường Sinh tông, phụ trách tiếp xúc với triều đình.”
Đây không phải việc gì khó.
Trần Già tỏ vẻ lý giải.
Năng lực sưu tập tài nguyên của triều đình đứng đầu thiên hạ.
Liên minh tu chân giả cần tài nguyên.
Mà triều đình cũng cần liên minh tu chân giả đan dược.
Mấy năm nay hai bên trói buộc quá sâu, thật ra rất khó hoàn toàn cắt đứt.
Ở trước khi toàn diện khai chiến, là cần tiến hành quay vần ngoại giao.
Phương diện này Trần Già cũng am hiểu.
“Đệ tử nhận lệnh.” Trần Già tự nhiên sẽ không từ chối.
Trần Trường Sinh gật đầu nói: “Bình thường mà nói, chuyện này không có nguy hiểm quá lớn. Nhưng thế cục thay đổi trong nháy mắt, một khi hai bên xé rách da mặt, tình cảnh các ngươi cũng sẽ trở nên gian nan bất cứ lúc nào, ngươi phải có chuẩn bị tâm lý.”
“Đệ tử rõ, nhưng đệ tử không có nắm chắc nhất định có thể bảo vệ tính mạng người khác, xin tông chủ thông cảm.”
Ý tưởng thật sự trong lòng Trần Già là tìm cơ hội chơi chết bọn người kia.
Bây giờ phục bút trước cho Trần Trường Sinh.
Miễn cho sau khi những người này thật sự bị chơi chết sẽ tìm mình gây phiền toái.
Trần Trường Sinh tự nhiên sẽ không nghĩ nhiều như vậy, hắn bình tĩnh nói: “Rèn luyện đương nhiên phải chết người, ngươi cố hết sức bảo vệ, nếu bọn họ không rèn luyện được, vậy cũng chỉ có thể sống chết có số.”
“Cảm ơn tông chủ hiểu cho.” Trần Già kiềm chế vui sướng trong lòng.
“Đây là nhiệm vụ bề ngoài của ngươi.” Trần Trường Sinh nói: “Ngươi chuyến này đi kinh thành, còn có một nhiệm vụ âm thầm là mấu chốt nhất.”
Trong lòng Trần Già căng thẳng.
Liên minh tu chân giả phải có hành động.
“Xin tông chủ phân phó, là nhiệm vụ âm thầm gì?”
Trần Trường Sinh nói: “Di Hồng công tử con trai thứ của Vinh quốc công là người của chúng ta, ngươi sau khi đi kinh thành, kết nối với hắn, giúp hắn giết chết Ngụy Quân!”
Trần Già đột nhiên ngẩng đầu.
Thế mà muốn giết chết Ngụy đại nhân.
Cũng đúng, Ngụy đại nhân thanh danh cao, thực lực thấp, đổi là hắn cai quản liên minh tu chân giả, khẳng định cũng muốn chọn loại quả hồng mềm này để bóp.
May mắn Ngụy đại nhân phúc tinh cao chiếu, việc này giao cho ta phụ trách.
Ngụy đại nhân, ngươi yên tâm, có ta ở đây, ngươi không có nguy hiểm, người muốn giết ngươi mới có nguy hiểm.
Trần Già nghiêm nghị nói: “Đệ tử nhận lệnh, nhất định giúp đỡ Di Hồng công tử giết chết Ngụy Quân.”
Ngụy đại nhân bây giờ khẳng định đã từ Chu tế tửu nơi đó biết thân phận của ta.
Tin tưởng sau khi chúng ta gặp mặt, hắn biết là liên minh tu chân giả để ta phụ trách giết chết hắn, khẳng định sẽ vui mừng quá đỗi.
Trần Già có chút sốt ruột không chịu nổi chờ mong mình gặp gỡ Ngụy Quân.
“Trần Già sắp trở lại rồi?”
Ngụy Quân nhìn truyền âm phù trên tay, vẻ mặt có chút bất ngờ.
Truyền âm phù này là Chu Phân Phương cho hắn, người liên hệ trực tiếp chính là Trần Già.
Ở kinh thành, bây giờ biết thân phận Trần Già, chỉ có hắn cùng Chu Phân Phương.
Chu Phân Phương trước khi rời khỏi kinh thành, đã mang truyền âm phù cho Ngụy Quân.
Nhưng ở trong truyền âm phù, Trần Già cũng chưa nói rõ hắn phải về làm cái gì.
Ngụy Quân cũng chỉ có thể đoán.
Trần Già có thể trở về, nói rõ Trần Già đã đứng vững vàng gót chân ở Trường Sinh tông.
Dưới loại tình huống này, hắn trở lại kinh thành, khẳng định có một thân phận ở bên ngoài.
Nói từ tính an toàn, hẳn là không có vấn đề.
Về phần thân phận bề ngoài này cụ thể là cái gì, Lục Nguyên Hạo giải đáp nghi hoặc cho hắn.
Dù sao cũng là cửu đương đầu của Giám sát ti, từ sau khi Lục Nguyên Hạo thể hiện thực lực của mình, địa vị hắn ở Giám sát ti cũng đã bắt đầu lên như diều gặp gió.
Tuy hắn vẫn luôn không quản chuyện gì cả.
Nhưng tin tức Lục Nguyên Hạo có thể đạt được so với trước đây đã nhiều lên rất nhiều.
“Trần Già đến kinh thành là tới làm giao dịch.” Lục Nguyên Hạo nói: “Kinh thành rất nhiều quan to quý nhân đều cần đan dược đến từ Trường Sinh tông, thậm chí ngay cả bệ hạ cũng cần.”
Ngụy Quân giật mình: “Ngoại giao? Tương đương nói Đại Càn ở phương diện khoa học kỹ thuật trung tâm bị liên minh tu chân giả bóp cổ, cho nên mặc dù hai bên trở mặt, đối phương cũng vẫn có thể qua lại tự nhiên ở kinh thành.”