Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 258 - Chương 258. Được Lắm (2)

Chương 258. Được lắm (2) Chương 258. Được lắm (2)

Được lắm (2)

Ngụy Quân lười giải thích, nói thẳng: “Ngụy đại nhân, chúng ta bình thường ban ngày cùng nhau làm công, buổi tối ngươi vẫn là về hoàng cung ngủ là được. Ta không phải nhà tư bản vạn ác, sẽ không áp bức ngươi, đến giờ ngươi đi làm tan ca bình thường.”

“Không được, nghĩa phụ nói tình cảnh ngươi bây giờ rất nguy hiểm. Từ sau khi ngươi giết chết Trương Trí Viễn, kinh thành lúc nào cũng có khả năng toát ra một mũi tên bắn lén muốn giết ngươi đoạn tuyệt hậu hoạn.” Lục Nguyên Hạo nói.

Ngụy Quân khoát tay, bình tĩnh nói: “Không quan trọng, Ngụy mỗ sớm đã mang sinh tử không để ý. Với lại ta cũng có sức tự bảo vệ mình, Lục đại nhân không cần lo lắng cho ta. Kinh thành phòng vệ nghiêm ngặt, ta cũng có truyền âm phù của ngươi, nếu ta bên này thật sự có chuyện, ngươi cũng kịp thời chạy tới.”

Thật ra là không kịp.

Lúc trước ba con đại yêu ở ngoài Dương gia phục kích bọn Ngụy Quân, Chu Phân Phương loại Bán Thánh này cũng chưa kịp phản ứng lại.

Nhưng Lục Nguyên Hạo nhìn ra thái độ không cho phép từ chối của Ngụy Quân.

Hắn có chút cảm động.

“Ngụy đại nhân, ngươi thật ra là không muốn liên lụy ta đúng không?”

Ngụy Quân: “...”

Thật ra ta là không muốn để ngươi bảo hộ ta.

Nhưng ngươi cứ muốn lý giải như thế, vậy ta cũng không có cách nào.

Ngụy Quân rất bất đắc dĩ.

Mà Lục Nguyên Hạo mang loại bất đắc dĩ này của Ngụy Quân coi là ngầm thừa nhận, càng thêm cảm động.

“Ngụy đại nhân, ta biết ngươi là người tốt. Ngươi yên tâm, Giám sát ti cũng không phải người nào cũng có thể động vào, ta không sợ.”

Ngoài miệng nói không sợ, Lục Nguyên Hạo thanh âm run run cùng thân thể run rẩy vẫn bán đứng suy nghĩ chân thật của hắn.

Ngụy Quân nhìn Lục Nguyên Hạo một cái, cũng rất khó lý giải tên kỳ cục này.

Sự cường đại của Lục Nguyên Hạo đã được công nhận, thực lực cứng của gã bây giờ thậm chí đã vượt qua Lục tổng quản.

Phóng mắt kinh thành, Lục Nguyên Hạo cũng đã được cho là chiến lực đỉnh phong, người có thể chiến một trận với hắn tuyệt đối không nhiều.

Một siêu cấp cao thủ như vậy, thế mà còn động cái là sợ hãi giống như trước đây, một chút tự tin đối với bản thân cũng không có.

Cái này cũng không phải người bình thường có thể làm được.

Đổi thành người khác, bây giờ khẳng định đã sớm bành trướng lên trời.

Nhưng Ngụy Quân không có ý tứ giúp Lục Nguyên Hạo thay đổi.

Hắn ngược lại cổ vũ Lục Nguyên Hạo sợ hơn một chút nữa.

Sợ chút càng khỏe mạnh.

“Lục đại nhân, phải biết rằng núi cao còn có núi cao hơn. Ngươi tổng cộng mới tu luyện bao nhiêu năm? Còn có thực lực bây giờ. Cần biết thế gian này không có người nào so với ngươi càng thiên tài hơn?”

Lục Nguyên Hạo nặng nề gật đầu, nghiêm túc nói: “Đúng, ta thật ra thiên phú rất kém, trên thế giới người thiên phú tốt hơn ta khẳng định rất nhiều.”

Ngụy Quân: “...”

Cái này thật đúng là không nhiều.

Căn cứ bản Thiên Đế quan sát, trên thế giới này từ trên thiên phú có thể hơn ngươi, trước mắt bản Thiên Đế cũng chỉ phát hiện một mình mình.

Thiên phú của Chu Phân Phương tựa như cũng kém Lục Nguyên Hạo một chút.

Bạch Khuynh Tâm không tính, Bạch Khuynh Tâm là hack.

Về phần mình cũng là hack... Nói giỡn, mọi người đều biết, Ngụy Quân vẫn luôn dựa vào chính mình, chưa bao giờ hack.

Ngụy Quân nhắm chừng Thiên Cơ lão nhân đo lường tính toán hẳn là không sai, Lục Nguyên Hạo không có gì bất ngờ hẳn là một trong các kiếp vận chi tử (đứa con kiếp vận).

Nếu không có hắn, Đại Càn tương lai nói không chừng ngay tại trên người Lục Nguyên Hạo.

Đương nhiên, chỉ số thông minh cùng tính cách của Lục Nguyên Hạo là vấn đề.

Có thể gánh vác trọng trách hay không, rất khó nói.

Dù sao Ngụy Quân là dùng sức mang Lục Nguyên Hạo đẩy xuống rãnh: “Cho nên Lục đại nhân ngươi đừng chỉ quan tâm ta, cũng phải quan tâm chính ngươi thêm, còn có Giám sát ti. Ngươi phải biết, Giám sát ti giám sát bách quan, thật ra ở triều đình Đại Càn là rất không được hoan nghênh. Bây giờ thương thế trên người Lục tổng quản còn chưa khỏi, Giám sát ti cũng rất cần ngươi. Loại thời điểm này ngươi phân tâm quá nhiều ở trên người ta, Giám sát ti rất có thể nguy hiểm. Hơn nữa ngươi đi lại quá gần với ta, cũng sẽ tạo dựng kẻ địch cho Giám sát ti.”

Ngụy Quân đặt hai tay ở trên vai Lục Nguyên Hạo, cùng gã thâm tình nhìn nhau, sau đó hướng Lục Nguyên Hạo miêu tả uy hiếp căn bản là không tồn tại: “Lục đại nhân, ta còn nghe Minh Châu công chúa nói, Lục tổng quản và bệ hạ bây giờ đã thầm sinh hiềm khích. Ta nếu là ngươi, bây giờ nên thu mình còn thu mình nữa, tuyệt đối không thể ra đầu sóng ngọn gió nữa. Che giấu thực lực, bảo hộ nghĩa phụ ngươi, mới là việc ngươi bây giờ nên nhất.”

Lục Nguyên Hạo tin rồi.

Dù sao thực lực của hắn cơ bản là hiến tế chỉ số thông minh đổi lấy.

“Ngụy đại nhân, thứ ngươi nói ta đều biết, nhưng nhiệm vụ nghĩa phụ dặn dò ta là bảo hộ ngươi.”

“Không cần lo lắng cho ta, bây giờ ta ở trên nơi đầu sóng ngọn gió, giết ta liên minh tu chân giả sẽ mất nhiều hơn được. Bọn họ cho dù là muốn giết ta, cũng phải chờ qua thời gian này nói sau. Bây giờ thanh danh của ta càng lớn, an toàn lại càng có bảo đảm.” Ngụy Quân nói.

Hắn chính là lấy cái này làm lý do đi lừa dối Chu Phân Phương.

Sau đó bị Chu Phân Phương khinh bỉ.

Nhưng Lục Nguyên Hạo hoàn toàn tin rồi.

“Ngụy đại nhân, ngươi nói có đạo lý.” Lục Nguyên Hạo nói.

Ngụy Quân: “...”

Vẫn là nhóc mập mạp ngu ngốc như vậy được người ta thích.

Chu Phân Phương uổng cho có một đôi gấu trúc, thế mà còn có đầu óc.

Đánh giá quá kém.

Xem Lục Nguyên Hạo thật dễ lừa.

Bạch Khuynh Tâm đang bế quan, Chu Phân Phương đã rời kinh, Lục Nguyên Hạo lại bị hắn điều đi.

Người khác cũng đều có công việc, ai cũng bận rộn.

Ngụy Quân đã mang lực lượng bảo hộ bên người mình giảm đến thấp nhất.

Hy vọng người liên minh tu chân giả nếu thật là muốn giết hắn, có thể nắm chắc cơ hội ngàn năm một thuở này.

Đương nhiên, cùng lúc cầu nguyện cho người giết mình, Ngụy Quân cũng chưa quên việc chính của mình.

“Lục đại nhân, ta muốn đi Vinh quốc công phủ một chuyến, ngươi đi cùng không?” Ngụy Quân hỏi.

Lục Nguyên Hạo chấn động: “Ngụy đại nhân, ngươi bây giờ đã muốn bắt đầu động thủ sao?”

Ngụy Quân nghi hoặc nhìn về phía Lục Nguyên Hạo.

Lục Nguyên Hạo cũng phản ứng lại: “Ngụy đại nhân ngươi không phải đi tính sổ? Những ngày qua trong triều đình vẫn luôn có đồn đãi, nói muốn bãi miễn chức quan người chấp bút của ngươi, miễn cho dẫn tới triều đình phân liệt, những đồn đãi này Giám sát ti chúng ta từng điều tra, rất nhiều đều là từ Vinh quốc công phủ truyền ra.”

Ngụy Quân như có chút suy nghĩ: “Bãi miễn chức vụ người chấp bút của ta? Không phải không ai dám tiếp sao? Bằng không nhiệm vụ tìm chết này cũng không tới lượt trên người ta.”

Bình Luận (0)
Comment