Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 314 - Chương 314. Mặt Ngoài Vững Như Lão Cẩu, Trong Lòng Hoảng Hốt (5)

Chương 314. Mặt ngoài vững như lão cẩu, trong lòng hoảng hốt (5) Chương 314. Mặt ngoài vững như lão cẩu, trong lòng hoảng hốt (5)

Mặt ngoài vững như lão cẩu, trong lòng hoảng hốt (5)

Một đám phần tử khủng bố, đều là trận doanh hỗn loạn tà ác, ngươi giết không chết bọn họ, bọn họ có thể uy hiếp ngươi mãi, uy hiếp không được ngươi cũng có thể ghê tởm ngươi mãi.

“Chỗ Lục Khiêm đã điều tra rõ, người ủng hộ phía sau Cực Lạc thần giáo đã có Tống Liên Thành, cái này ý nghĩa Cực Lạc thần giáo cũng là một chi nhánh ma giáo.” Càn đế lại lộ ra cho Thượng Quan thừa tướng một tin tức: “Ngươi mang việc này báo cho Thượng Quan Uyển Nhi, Thiên Âm tông liền không có lý do khoanh tay đứng nhìn, phải sống chết với ma giáo.”

“Cực Lạc thần giáo quả nhiên là chi nhánh ma giáo.” Thượng Quan thừa tướng gật gật đầu, trái lại không thấy bất ngờ: “Trừ ma giáo, cũng không ai có thể làm ra được loại chuyện đó. Bệ hạ, có chứng cớ chứng minh việc này không?”

“Có, ngươi lát nữa đi Giám sát ti đi một chuyến, Lục Khiêm sẽ mang chứng cớ giao cho ngươi.”

“Vậy thì không có vấn đề nữa.” Thượng Quan thừa tướng nói: “Chỉ cần có chứng cớ, lộ ra việc này, liên minh tu chân giả nếu không động thủ với ma giáo, nội bộ cũng sẽ xuất hiện vấn đề.”

Cực Lạc thần giáo, chính là tổ chức bí ẩn kia chỗ Diệp Tam Nương.

Về phần Diệp Tam Nương, là tổ chức buôn bán phụ nữ Cơ Đãng Thiên giết chết nha hoàn giả trang Hầu Biên Tiên kia.

Cực Lạc thần giáo khác với tổ chức buôn người bình thường, nó làm ăn rất cao cấp, chuyên môn buôn bán phu nhân trong hào môn cự phú hoặc là công tử tuấn tú.

Cái này còn không phải tài nguyên cao cấp nhất của Cực Lạc thần giáo.

Tài nguyên buôn bán cao cấp nhất của Cực Lạc thần giáo là tiên tử hoặc thiếu hiệp của môn phái tu hành, càng nhiều hơn vẫn là tiên tử.

Người có cái sở thích này rất nhiều.

Đương nhiên, dám mua người ở trên bề ngoài rất ít.

Cho nên Cực Lạc thần giáo tuy làm tất cả đều là hoạt động tội ác chồng chất, nhưng tiếng tăm trước giờ không lớn, chỉ giao dịch trong giới riêng.

Người thường ngay cả tư cách nghe nói cũng không có.

Nhưng cái này tự nhiên không thể giấu được Càn đế cùng Thượng Quan thừa tướng, càng không thể giấu được môn phái các tiên tử đó xuất thân.

Thiên Âm tông từng bị Cực Lạc thần giáo bắt đi nội môn đệ tử, môn phái tu hành khác cũng có nhiều tổn thất, thậm chí ngay cả trong môn phái bọn họ bây giờ có cơ sở ngầm của Cực Lạc thần giáo hay không cũng không có ai biết.

Dù sao Cực Lạc thần giáo còn có một loại phương thức âm thầm buôn bán, đi phương thức dòng chảy nhỏ mà kéo dài, cũng không bại lộ thân phận buôn người của mình, chỉ là lặng lẽ khống chế đối phương, ở dưới điều kiện tiên quyết không ảnh hưởng thân phận mặt ngoài của đối phương, ở trong bóng tối lợi dụng người này giành tiền lời thật lớn cho Cực Lạc thần giáo.

Có thể nói liên minh tu chân giả khổ bởi Cực Lạc thần giáo lâu rồi, cũng luôn luôn bắt bớ người của Cực Lạc thần giáo, nhưng mãi chưa bắt được cao tầng trung tâm của Cực Lạc thần giáo.

Mang quan hệ của Cực Lạc thần giáo và ma giáo bại lộ ra ngoài, chỉ cần ma giáo công khai lộ mặt, hai bên liền tất nhiên phải thế như nước lửa.

Đây là điều không thể tránh khỏi.

Dù sao liên minh quan trọng nhất chính là đoàn kết cùng lòng người, nếu lòng người không đoàn kết nữa, liên minh cường đại sẽ sụp đổ.

Lần này Càn đế chuẩn bị quả thật rất đầy đủ, Thượng Quan thừa tướng ở trong lòng nhẩm qua một lần, cũng chưa phát hiện sơ hở gì.

Tuy trong lòng vẫn có bất an, nhưng biến cố lớn sắp tới, bất an cũng thuộc loại bình thường.

Thượng Quan thừa tướng lại hỏi Càn đế về chi tiết một lần, sau đó liền đứng dậy cáo từ.

Việc hắn cần làm còn có rất nhiều.

...

Hai ngày sau.

Ngụy Quân bị Triệu Thiết Trụ mời đến Giám sát ti.

“Ngụy đại nhân, đã điều tra xấp xỉ rồi, chỉ có một chút chi tiết còn chưa hoàn thiện, nhưng đại bộ phận đều đã thẩm tra.” Triệu Thiết Trụ đưa cho Ngụy Quân một phần hồ sơ: “Đây là hồ sơ điều tra, ngươi xem một lần.”

Một khắc đồng hồ sau, Ngụy Quân xem xong hồ sơ, mặt trầm như nước: “Nhìn mà ghê người, tội lỗi chồng chất, ta nghĩ bây giờ giết luôn Tống Liên Thành, lại mang toàn bộ người liên lụy vào việc này tất cả đều xử cực hình.”

“Độ khó rất lớn.” Triệu Thiết Trụ nói thẳng: “Nếu toàn bộ người liên lụy vào việc này tất cả đều thiên đao vạn quả, vậy ngoài chợ sẽ đầu người lăn lông lốc, triều đình chưa chắc chịu được phần rung chuyển này. Ý tứ của bệ hạ là đầu đảng tội ác phải giết, người khác xử lý nhẹ đi.”

“Đầu đảng tội ác phải giết?” Ngụy Quân có chút bất ngờ: “Bệ hạ cứng rắn lên rồi? Thế mà có quyết đoán động thủ với Tống Liên Thành? Được nha, lần này là ta xem nhẹ bệ hạ rồi, lỗi của ta.”

Sắc mặt Triệu Thiết Trụ có chút xấu hổ, ho nhẹ một tiếng giải thích: “Ngụy đại nhân, ngươi hiểu lầm ý tứ bệ hạ rồi, đầu đảng tội ác trong miệng bệ hạ là Cổ Thu Hác.”

Sắc mặt Ngụy Quân trực tiếp trầm xuống.

“Cổ Thu Hác đã chết.”

“Cho nên bệ hạ nói đầu đảng tội ác phải giết.” Triệu Thiết Trụ nhỏ giọng nói.

Ngụy Quân trực tiếp bị Càn đế chọc tức cười lên: “Thật đúng là chó không đổi được tính ăn cứt, chỉ biết tìm người chết bắt nạt, Tống Liên Thành thế nào?”

“Tống Liên Thành đã rời kinh, ngay vừa rồi.” Tiếng Triệu Thiết Trụ càng lúc càng thấp.

Nhưng lấy thực lực bây giờ của Ngụy Quân, tự nhiên không thể không nghe thấy lời của Triệu Thiết Trụ.

Dù là lấy định lực của Ngụy Quân, ở sau khi nghe được Triệu Thiết Trụ nói Tống Liên Thành đã rời kinh, cũng theo bản năng sửng sốt.

Sau đó liền nổi lên bi ai thật lớn.

Ngụy Quân không phải đang cảm thấy bi ai cho mình, hắn cũng không tổn thất gì.

Ngụy Quân là đang cảm thấy bi ai cho những người vô tội chết đi.

Cảm thấy bi ai cho quốc gia này.

“Mặt mũi cũng không cần nữa.” Ngụy Quân châm chọc nói: “Vẻn vẹn một thương nhân, liền mang triều đình đùa bỡn trong lòng bàn tay. Quốc gia như vậy, chậc chậc.”

“Tống Liên Thành cũng không chỉ là một thương nhân, Ngụy đại nhân, ngươi xem nhẹ Tống Liên Thành rồi.” Triệu Thiết Trụ biết một ít tin tức: “Tống Liên Thành rời kinh là bệ hạ, Thượng Quan thừa tướng, Cơ soái bao gồm nghĩa phụ đều đồng ý, triều đình bây giờ có hợp tác với Tống Liên Thành. Ngụy đại nhân, ngươi đừng quá kích động, nghe ta từ từ nói với ngươi.”

Triệu Thiết Trụ mang tin tức mình biết liên quan Tống Liên Thành báo hết cho biết Ngụy Quân.

Ngụy Quân sau khi nghe xong, im lặng thật lâu, sau đó chậm rãi nói: “Tống Liên Thành xét đến cùng vẫn là một thương nhân, triều đình muốn làm ăn với hắn, rất khó chơi nổi hắn. Lần này bảo hổ lột da, hậu quả chỉ sợ sẽ không quá tốt.”

“Ngụy đại nhân quá lo nghĩ rồi, bệ hạ cân nhắc đã rất toàn diện, các phương diện đều đã cân nhắc đến, sẽ không ra vấn đề.” Triệu Thiết Trụ nói.

Bình Luận (0)
Comment