Ngụy Quân online cứu người (1)
Tống Liên Thành trịnh trọng hành lễ: “Sư tôn, học sinh vốn cũng không có ý giết sư phụ, nhưng bọn họ cho thật sự quá nhiều.”
“Minh chủ liên minh tu chân giả, quả thật làm người ta động lòng, ngươi mạnh hơn sư huynh sư tỷ của ngươi. Bọn họ là làm chó săn cho thần tiên, ngươi là làm ăn với thần tiên.” Giọng điệu Ma Quân cũng không tức giận.
Ngược lại có chút vui mừng.
Tống Liên Thành cảm nhận được Ma Quân vui vẻ, vui lòng phục tùng: “Sư tôn biết ta, ta là đồ đệ của sư tôn, tự nhiên sẽ không làm tay sai cho thần tiên. Ta chỉ là làm ăn với thần tiên, trên trời thuộc về trên trời, nhân gian thuộc về ta. Sư tôn không cho ta được những thứ này, cho nên ta chỉ có thể mang sư tôn bán đi, xin sư tôn tha thứ.”
“Mấy năm nay ta để tự ngươi ngộ đạo, xem ra ngươi thật sự ngộ ra một vài thứ. Mang ta thành công bán đi, có thể khiến đạo của ngươi viên mãn sao?” Ma Quân hỏi.
Tống Liên Thành nghe vậy càng thêm bái phục: “Viên mãn không dám nói, nhân gian vô địch hẳn là có hi vọng.”
Ma Quân khen ngợi: “Không tệ, sau này ngươi có thể nói với bên ngoài là đồ đệ của Ma Quân ta, nếu ngươi còn có sau này.”
“Đồ nhi sẽ cố gắng sống sót.”
Tống Liên Thành xoay người nói: “Cơ soái, hôm nay các ngươi giúp ta giết chết sư tôn, liên minh tu chân giả cùng Đại Càn có thể ký kết hiệp định hai mươi năm không chiến tranh. Nếu làm trái hiệp định này, hồn phi phách tán.”
Đám người Cơ soái vẻ mặt chấn động.
Hai mươi năm thời gian, có lẽ đối với tu hành giả mà nói không tính là gì.
Nhưng không có liên minh tu chân giả cản tay, đối với triều đình mà nói, đã có thể bồi dưỡng ra một đời người.
Điều kiện này không thể nói là không hậu đãi.
“Các vị, hôm nay sẽ có chân thần hàng lâm, ta tin tưởng mọi người đều sẽ làm ra lựa chọn sáng suốt.”
Khí thế của Tống Liên Thành đang tăng cao.
Ma Quân thì ngửa đầu nhìn bầu trời, vẻ mặt lạnh nhạt.
“Chân thần? Ta đã từng giết rất nhiều.” Ma Quân thản nhiên nói.
Trong lòng mọi người đều phát lạnh.
Chiến tích của Ma Quân quả thật dọa người thái quá.
Mà Ma Quân tiếp tục chắp hai tay sau lưng, ngửa đầu nhìn bầu trời, vẻ mặt lạnh nhạt.
Giết người, phản bội, diệt thần... Chuyện tương tự Hắn quả thật đã từng làm rất nhiều lần.
Đơn giản chính là lặp lại một lần mà thôi.
Đương nhiên, mình bây giờ trên người có vết thương, còn vừa mới liều chết xong thái thượng trưởng lão Thiên Cơ các, cho nên trạng thái cực kỳ suy yếu, nguy hiểm rất lớn.
Nhưng không quan trọng.
Đầu có thể rơi, máu có thể chảy, tác phong không thể mất.
Cho dù đánh không chết bọn họ, cũng phải dọa chết bọn họ.
Ma Quân mặt ngoài vững như lão cẩu, trong lòng hoảng hốt.
Người ở Thiên Cơ các, nghịch đồ muốn giết sư phụ, đối phương người đông thế mạnh, lão tử bị thương nặng, chiến đấu hết sức căng thẳng. Đối mặt loại tình huống này phải làm thế nào? Anh em online, gấp lắm rồi!
Trong lòng Ma Quân hoảng hốt.
Nhưng mặt ngoài hắn thật sự ổn, mặc cho ai cũng chưa nhìn ra sơ hở.
Người có tên, cây có bóng, tên tuổi Ma Quân thật sự quá lớn.
Chỉ luận sức ảnh hưởng, Ma Quân là xa xa không bằng Nho gia thánh nhân.
Nhưng luận uy vọng, mang Ma Quân và Nho gia thánh nhân đặt cùng một chỗ so sánh, người cho rằng Ma Quân mạnh hơn nhắm chừng có tám phần.
Hôm nay trong người ở đây, hầu như càng là mỗi người đều cho rằng như thế.
Cho nên đối mặt Ma Quân ma diễm ngập trời, hãm sâu vòng vây vẫn còn nói nói cười cười, liên minh tu chân giả như đối mặt đại địch, giáo chúng ma giáo Tống Liên Thành dẫn dắt trong lòng thấp thỏm, đám người Cơ soái cũng dao động.
“Ma Quân nếu muốn đi, ai có thể ngăn lại?” Cơ soái hỏi Tống Liên Thành, cũng là đang hỏi Ma Quân.
Tống Liên Thành nói: “Chân thần tự có thủ đoạn giam cầm không gian, nhưng có thể hạn chế sư tôn hay không, ta cũng không có nắm chắc. Làm ăn không có khả năng mỗi lần đều nắm chắc chín phần mười, theo ý ta khả năng thành công vượt qua một nửa, vụ làm ăn này là có thể làm. Người không dám cược, không có tư cách thắng.”
“Lão đổ cẩu.” Cơ soái lắc đầu nói: “Loại làm ăn này, phàm là cược thua một lần, đó là táng gia bại sản, phá gia diệt môn.”
“Không cần lo lắng bổn tọa sẽ đi.” Ma Quân thản nhiên nói: “Từ trước tới giờ đều chỉ có người khác bị bổn tọa đánh chạy tán loạn, bao gồm chân thần trong miệng các ngươi. Hơn nữa hôm nay chân thần cũng chưa chắc sẽ hàng lâm, bổn tọa ở thế gian, ai dám xuống dưới chiến một trận? Đơn giản là xem các ngươi có thể mang bổn tọa ép đến trình độ nào mà thôi. Chờ các ngươi chết gần hết rồi, nếu có thể đủ mang bổn tọa ép đến sơn cùng thủy tận, lũ bò sát trên trời kia có lẽ mới dám xuống dưới nhặt tiện nghi.”
Nghe được Ma Quân nói như vậy, trong lòng mọi người càng đồng thời phát lạnh.
Bọn họ tin tưởng lời của Ma Quân.
Nhất là cao thủ liên minh tu chân giả càng thêm tin tưởng.
Bởi vì bọn họ ở trên trời phần lớn đều có tổ sư đạo thống truyền thừa, biết một ít chuyện trên trời.
Ma Quân ở trên trời, cũng là cường thế rối tinh rối mù, đồ thần diệt tiên như bổ dưa thái rau.
Chân thần đối với bọn họ mà nói là tồn tại không thể địch lại, nhưng ở trong cảm nhận của Ma Quân, cùng bọn họ cũng không có khác biệt quá lớn.
Con kiến cường tráng một chút, so sánh với voi vẫn như cũ là con kiến.
Minh chủ liên minh tu chân giả nhìn về phía Tống Liên Thành, trầm giọng hỏi: “Chân thần có nói sẽ hạ phàm khi nào hay không?”
Tống Liên Thành trầm mặc.
Lời nói dối này không có cách nào bịa đặt.
Bởi vì rất dễ dàng chọc thủng.
Hơn nữa hắn cũng không lừa được người khác.
Thần tiên hù dọa phàm nhân là có thể.
Vấn đề là hôm nay ở đây đều là cường giả đứng đầu thế gian, bọn họ đối với thần tiên cũng có kính sợ, nhưng rất cạn.
Bọn họ sẽ không cho rằng thần tiên là không gì không làm được.
Cho nên dựa vào danh hiệu thần tiên, có thể dọa bọn họ nhất thời, nhưng cũng không thể dọa được bọn họ mãi.
Tống Liên Thành trầm mặc, bản thân chính là một loại đáp án.
Thái độ phe liên minh tu chân giả càng thêm chần chờ.
“Cho dù có thể giết chết Ma Quân, chúng ta phải chết bao nhiêu người?”
“Hơn nữa chúng ta thật sự có thể giết chết Ma Quân sao?”
Chưa có ai trả lời vấn đề này.
Bởi vì trong lòng bọn họ đều không có nắm chắc.
Chỉ có Ma Quân rất có nắm chắc, Hắn biết những người này là thật sự có thể giết chết mình.
May mà mình làm màu mang tất cả bọn họ đều hù dọa.
Ba ngàn đại đạo, làm màu đứng đầu, Ma Quân rất sớm đã ngộ ra đạo lý này.
Dọa được những kẻ này một đoạn thời gian, cuối cùng là để Hắn khôi phục một ít thực lực, có sức tự bảo vệ mình nhất định.
Tốt lắm, biểu diễn tiếp tục.