Lời không kinh người chết cũng không nghỉ (2)
Ngụy Quân không biết năng lực liên tưởng của Ma Quân phong phú như thế, hắn nghe được Minh Châu công chúa hỏi như vậy, rất tùy ý gật gật đầu: “Quả thật theo Chu lão sư học tập một ít da lông y thuật. Công chúa, thân thể của ngươi tựa như vấn đề rất nghiêm trọng, như là phản ứng sau khi trúng độc.”
Ngụy Quân vừa rồi nói thân thể Minh Châu công chúa không tốt, đã khiến Minh Châu công chúa cùng Độc Nương Tử chấn kinh.
Bây giờ Ngụy Quân trực tiếp chỉ ra Minh Châu công chúa là phản ứng sau trúng độc, làm Minh Châu công chúa cùng Độc Nương Tử quả thực kinh vì người trời.
Độc Nương Tử thậm chí theo bản năng mở miệng nói: “Ngụy đại nhân, ngươi có biện pháp giúp công chúa điều dưỡng thân thể hay không? Công chúa thân thể này không thể kéo dài nữa.”
Ngụy Quân nhìn thoáng qua Độc Nương Tử, chưa nhìn ra vẻ mặt lo lắng của Độc Nương Tử có thành phần diễn trò.
Nhưng điều này rất bình thường.
Ai còn không phải diễn viên lâu năm?
Ma Quân chính là ngôi sao biểu diễn, đồ tử đồ tôn của Ma Quân thích diễn trò rất bình thường.
Ngụy Quân chưa phối hợp Độc Nương Tử biểu diễn, mà là bình tĩnh nói: “Biện pháp đương nhiên là có, nhưng không mang ngươi từ bên cạnh Minh Châu công chúa điều đi, cho dù ta có thể mang thân thể Minh Châu công chúa điều dưỡng tốt cũng vô dụng, ngươi vẫn sẽ tiếp tục hướng công chúa hạ độc.”
Độc Nương Tử ngạc nhiên.
Minh Châu công chúa ngạc nhiên.
Ngụy Quân sau khi nhìn thấy phản ứng của hai người, cơ trí cười, nói với Minh Châu công chúa: “Công chúa, độc của ngươi hẳn chính là cô ta hạ, tin tưởng ta, phán đoán của ta bình thường không có sai.”
Minh Châu công chúa khẽ hé miệng, không biết nên nói cái gì mới tốt.
Ngụy Quân quả thật nói đúng.
Độc của nàng quả thật là Độc Nương Tử hạ.
Nhưng là nàng chủ động yêu cầu Độc Nương Tử hạ.
Độc Nương Tử cũng có chút dở khóc dở cười, nàng hành lễ với Minh Châu công chúa, lựa chọn cáo từ.
“Công chúa, vẫn là ngài tự mình hướng Ngụy đại nhân giải thích đi, ta lui xuống trước, miễn cho Ngụy đại nhân hiểu lầm.”
“Được, ngươi đi xuống trước đi.”
Sau khi Độc Nương Tử lui ra, Minh Châu công chúa mang chuyện Độc Nương Tử phối hợp nàng độc giết sư tôn nàng báo cho Ngụy Quân.
Ngụy Quân đỏ mặt già: “Thì ra là thế, là ta hiểu lầm Độc Nương Tử rồi, công chúa ngươi thật đúng là một nhân vật khó chơi.”
Minh Châu công chúa thổn thức nói: “Không có cách nào, thực lực không bằng người ta, chỉ có thể tìm lối tắt khác, ta cũng không muốn mạo hiểm như vậy, nhưng chỉ có làm như vậy hy vọng thành công mới lớn nhất.”
“Ác với người khác, đối với mình cũng ác, công chúa ngươi vẫn là hiểu biết với hành động thống nhất, trách không được năm đó ngươi mang thân binh của mình bán còn có người nguyện ý trung thành với ngươi.”
Ngụy Quân nói chuyện tương đối trực tiếp, Minh Châu công chúa chỉ có thể cười khổ.
Lời này nếu đổi người khác nói nàng khẳng định tức giận.
Nhưng Ngụy Quân có thể có ý xấu gì đâu?
Ngụy đại nhân trời quang trăng sáng, tấm lòng chân thành, đối mặt loại người này chỉ cần lấy lòng thành đối đãi là được rồi.
“Ngụy đại nhân, ngươi rốt cuộc là làm sao nhìn ra thân thể ta có vấn đề?” Minh Châu công chúa hỏi.
Ngụy Quân chụp mũ ở trên đầu Chu Phân Phương: “Chu lão sư từng dạy ta một ít thủ pháp vọng, văn, vấn, thiết*.”
Hắn chung quy không thể nói ta nhìn một cái, trên người ngươi liền không có bất cứ bí mật gì.
Nếu là nói như vậy có thể bị đánh chết, Ngụy Quân cũng tiếp nhận.
Nhưng Ngụy Quân cảm giác nói như vậy sẽ chỉ bị đeo bám ngược lại.
Đến từ sự tự tin của một người đẹp trai.
Minh Châu công chúa giống với Ma Quân đã tin rồi.
Dù sao nàng ngụy trang thật sự rất tốt, lúc trận chiến Kiếm Các nàng cũng tham gia, từ đầu tới cuối đều chưa ai nhìn ra thân thể nàng khác thường.
Ngụy Quân lại liếc một cái đã nhìn thấu.
Loại y thuật này đương nhiên đáng giá tín nhiệm.
Minh Châu công chúa có chút vui sướng: “Ngụy đại nhân, lần này ta cũng là nguyên khí tổn thương nhiều, ngươi đã có được chân truyền của Chu tỷ tỷ, có thể mau chóng chữa khỏi cho ta hay không?”
“Được chứ, nhưng ta lo công chúa không đồng ý.” Ngụy Quân đáp ứng rất sảng khoái.
Minh Châu công chúa hỏi: “Ta vì sao sẽ không đồng ý?”
Ngụy Quân nhún vai nói: “Âm dương điều hòa, đây là đại đạo. Thương thế này của công chúa muốn chữa khỏi, một biện pháp là dựa vào thời gian từ từ, một biện pháp khác chính là cần song tu bù lại thiếu sót. Nhưng công chúa rõ ràng lòng mang chí lớn, hẳn là chưa từng nghĩ lập gia đình nhỉ.”
Minh Châu công chúa: “... Bản cung quả thật không thể lập gia đình.”
Muốn tranh ngôi vị hoàng đế, khẳng định cần trả giá đắt.
Hơn nữa Minh Châu công chúa còn muốn làm nữ hoàng đầu tiên từ xưa đến nay.
Nàng muốn trở thành một lá cờ của phụ nữ trong thiên hạ, muốn làm được chuyện rất nhiều người phụ nữ không làm được.
Không gả cho ai, không sinh con, vì sự nghiệp phụ nữ phấn đấu cả đời, là thiết lập nhân vật của nàng, cũng là tuyên ngôn trước đây của nàng, đương nhiên không thể bị dễ dàng đánh vỡ.
Nếu không nàng sẽ mất đi rất nhiều ủng hộ đến từ nữ giới.
Đường tự mình chọn, đương nhiên cần kiên trì đi về phía trước, không có lỗi lầm gì.
Cho nên Ngụy Quân nói: “Vậy từ từ chịu đựng đi, chờ sau khi Chu lão sư về kinh, có thể mời ngài ấy xem cho, Chu lão sư y thuật tốt hơn ta, biện pháp của nàng ấy hẳn là nhiều hơn ta.”
Ngụy Quân không phải cố ý muốn chiếm tiện nghi Minh Châu công chúa, mà là hắn người này căn bản không hiểu y thuật nếu muốn cứu người hắn quả thật biết một cái song tu đại pháp.
Thiên Đế từng học cái này...
Đừng hỏi Thiên Đế vì sao từng học cái này, hỏi chính là quên mình vì người anh dũng hiến thân.
Minh Châu công chúa nhìn Ngụy Quân một lần, bỗng nhiên nói: “Ngụy đại nhân, nam nhân năng lực xuất sắc tài hoa hơn người như ngươi, thật ra cũng không muốn thượng* công chúa nhỉ.”
“Ta đối với quyền lực không có quá nhiều hứng thú, không sao cả.” Ngụy Quân ăn ngay nói thật: “Ta càng để ý công chúa này có xinh đẹp hay không.”
“Ngụy đại nhân rất biết nói chuyện.” Minh Châu công chúa cười rất vui vẻ: “Tuy biết Ngụy đại nhân là lừa bản cung, nhưng bản cung vẫn rất vui.”
Ngụy Quân: “...”
Ta không lừa ngươi.
Nữ nhân nghĩ ngợi đúng là nhiều.
Bản Thiên Đế để ý quyền lực một cái triều đình nho nhỏ rách nát sao?
Hơn nữa, ai nói làm phò mã thì không thể cầm quyền?
Bản Thiên Đế nếu thật sự muốn, nháy mắt kéo cờ tạo phản cho ngươi xem.
Chuyện có lớn là bao.
“Ngụy đại nhân, nếu bản cung muốn làm hoàng đế, ngươi sẽ ủng hộ ta không?” Minh Châu công chúa nhìn chằm chằm Ngụy Quân, hiển nhiên có chút khẩn trương.
Ngụy Quân rất bình tĩnh, trả lời cũng rất quyết đoán: “Sẽ không.”