Hủy diệt đi, nhanh, mệt rồi (3)
Cùng lúc đó.
Diệu Âm phường.
Một người duy nhất thật sự hiểu Ngụy Quân - tứ hoàng tử được Càn đế thả ra.
Hắn đang ở Diệu Âm phường nhằm vào Ngụy Quân nói ẩu nói tả.
Trước khi Ngụy Quân vào tù, từng cố ý bái phỏng Mộng cô nương một chuyến, mời Mộng cô nương ở bên ngoài tận khả năng khơi mào tranh luận, nói xấu danh dự của hắn, để triều đình tiện động thủ giết hắn.
Ngụy Quân an bài thật ra không có bất cứ vấn đề gì.
Mộng cô nương cũng làm theo.
Cho nên những ngày qua thanh âm bên ngoài đối với Ngụy Quân vào tù quả thật là có tranh luận, Ngụy Quân cũng không được muôn miệng một lời khen ngợi giống như trước nữa.
Thậm chí có không ít người bị thuyết phục, cho rằng bây giờ giết chết Ngụy Quân là lựa chọn tốt nhất.
Dưới tình huống như vậy, tứ hoàng tử vốn ở trong cấm túc được Càn đế thả ra.
Tứ hoàng tử hỏi thăm một chút, liền biết ý tứ Càn đế thả mình ra.
Sau đó hắn lại hỏi thăm một chút, biết kinh thành đang bôi đen Ngụy Quân là Diệu Âm phường.
Tứ hoàng tử nhất thời mừng rỡ.
Người một nhà.
Thế là hắn những ngày qua trở thành khách quen của Diệu Âm phường, thường xuyên ở Diệu Âm phường thao thao bất tuyệt, mục đích chủ yếu chính là muốn nói rõ một việc: Giết chết Ngụy Quân có lý!
Sau khi biết được liên minh tu chân giả tỏ thái độ không truy cứu trách nhiệm Ngụy Quân, tứ hoàng tử càng đặc biệt phẫn nộ.
Giờ phút này hắn tức giận sắc mặt đỏ lên, đối mặt một đám người ở Diệu Âm phường nhìn hắn biểu diễn, tứ hoàng tử cũng chưa làm bọn họ thất vọng, mở mồm chính là tung ra bom hạng nặng:
“Ta cho rằng Ngụy Quân chính là một tên ngụy quân tử mua danh chuộc tiếng.”
Ào!
Toàn trường xôn xao.
Ở đây rất nhiều người đều là fan của Ngụy Quân.
Nếu không phải kiêng kị thân phận tứ hoàng tử, những người này đã động thủ đánh hắn.
Biểu hiện của Ngụy Quân là trải qua nhiều lần chứng thực, mọi người đều không tin Ngụy Quân là ngụy quân tử.
Nhưng Ngụy Quân nếu ở hiện trường, nhất định coi tứ hoàng tử là tri kỷ.
Quá khứ lâu như thế, tứ hoàng tử vẫn như cũ là một người duy nhất trong thiên hạ này hiểu hắn.
Quá khó được rồi.
Tứ hoàng tử cũng nhìn ra người khác nghi ngờ, nhưng hắn không để trong lòng, bởi vì hắn thật sự cho rằng như vậy, hơn nữa hắn có trọn bộ lý do.
“Tất cả các ngươi đều bị Ngụy Quân lừa rồi, cẩn thận ngẫm lại, Ngụy Quân từ sau khi đỗ trạng nguyên đến bây giờ, hắn có phải luôn luôn diễn trò hay không? Vẻn vẹn một tên nho sinh mà thôi, nếu không phải đang mua danh chuộc tiếng, vậy là ai cho hắn đảm lượng?”
Tứ hoàng tử càng nói càng cảm thấy chuyện chính là như thế: “Trên thế giới này chỉ có một mình ta nhìn thấu chân tướng, Ngụy Quân ngoài miệng nói thấy chết không sờn, trên thực tế làm tất cả đều là hoạt động dối trá.
Mượn chuyện lần này mà nói, Ngụy Quân loại ngôn luận『 vô quân vô phụ 』này, rõ ràng chính là đang nâng chân thối của liên minh tu chân giả. Nếu không có Ngụy Quân, triều đình căn bản sẽ không loạn lên, chúng ta sẽ lợi dụng thời gian đình chiến với liên minh tu chân giả để tăng tốc nghỉ ngơi lấy lại sức, tích tụ lực lượng. Nhưng bởi Ngụy Quân, triều đình bây giờ đã lâm vào tranh đấu đảng phái, bọn quan viên các bộ không để tâm chính sự, chỉ mê luyến vào đấu tranh hình thái ý thức.
Cứ thế mãi, nước sẽ không còn là nước.
Các vị, đây là việc một nhân sĩ yêu nước thật sự đang làm sao? Ngụy Quân đây rõ ràng là đang giúp liên minh tu chân giả.
Ta thậm chí hoài nghi Ngụy Quân chính là người của liên minh tu chân giả, bằng không vì sao hắn làm những việc này, liên minh tu chân giả còn muốn bảo vệ hắn? Thậm chí cố ý bảo phụ hoàng ta mang Ngụy Quân vô tội thả ra?
“Nếu Ngụy Quân cùng liên minh tu chân giả không có liên quan, ta hôm nay vặn đầu xuống cho mọi người làm bóng đá.”
Tứ hoàng tử có lý lẽ có chứng cứ nghi ngờ, giọng điệu dõng dạc, thật đúng là để hắn thuyết phục được không ít người.
Dù sao tứ hoàng tử nói có chuyện là sự thật: Liên minh tu chân giả không truy cứu trách nhiệm Ngụy Quân.
Chuyện này quả thật quỷ dị.
Bởi vì không có đạo lý nha.
Trong mắt người đời, Ngụy Quân hẳn là người liên minh tu chân giả giết cho sảng khoái mới đúng.
Liên minh tu chân giả sao có thể bảo vệ hắn chứ?
Trong Diệu Âm phưng rất nhanh cũng vang lên nghị luận mồm năm miệng mười:
“Nếu Ngụy Quân là quân cờ của liên minh tu chân giả, vậy hành vi từ trước tới giờ của hắn liền có thể lý giải.”
“Nói thật, ta cũng không tin tưởng Ngụy Quân là thánh nhân gì cả, trên thế giới này nào có ai thật sự thấy chết không sờn?”
“Quả thật rất khó giải thích Ngụy Quân cũng đối với Tống Liên Thành như vậy rồi, Tống Liên Thành lại còn lấy ơn báo oán.”
“Ài, chẳng lẽ Ngụy Quân cũng không đáng tin sao?”
...
Ba người thành hổ.
Ở dưới tứ hoàng tử cùng người hữu tâm kích động, chủ yếu nhất vẫn là ở dưới liên minh tu chân giả giúp đỡ, giá trị danh dự của Ngụy Quân ở trong cảm nhận của rất nhiều người bắt đầu lung lay sắp đổ.
Nhìn thấy loại tình huống này, khóe miệng tứ hoàng tử hiện ra một nụ cười.
Lần trước hắn chính là vì muốn giết Ngụy Quân, kết quả bị Càn đế cưỡng chế cấm túc.
Lần này thật không dễ gì được thả ra, hắn cuối cùng báo thù rửa hận.
Ngay cả Càn đế lần này bị ép bởi áp lực của liên minh tu chân giả thả Ngụy Quân, hắn cũng cảm thấy đáng giá.
Cho dù giết không chết Ngụy Quân, có thể ghê tởm Ngụy Quân một phen cũng tốt.
Tứ hoàng tử đang nghĩ như vậy, bỗng nhiên nghe được một tiếng rống giận: “Câm mồm.”
Tứ hoàng tử bị dọa giật mình.
Ngẩng đầu nhìn, bị dọa dữ hơn nữa.
“Lục Nguyên Hạo, ngươi làm cái gì?”
Nhìn thấy Lục Nguyên Hạo khí thế hùng hổ hướng mình đi tới, tứ hoàng tử cảm giác chân mình có chút nhũn ra.
Ở trong cảm nhận của Ngụy Quân, Lục Nguyên Hạo là một tên nhóc mập mạp nhát không thể nhát hơn, không có sức uy hiếp.
Nhưng ở trong cảm nhận của tứ hoàng tử, Lục Nguyên Hạo đã từ sỉ nhục của Giám sát ti biến thành rồng của Giám sát ti, hơn nữa còn là người đứng đầu một thế hệ trẻ.
Đúng vậy, người đứng đầu.
Thiên kiêu bảng sắp xếp là người trẻ tuổi của tu chân giới, nhưng sự thật đã chứng minh, Trần Già thứ hai thiên kiêu bảng ngay cả phòng ngự của Lục Nguyên Hạo cũng không phá được.
Hạng nhất thiên kiêu bảng tự nhiên cũng không có khả năng là đối thủ của Lục Nguyên Hạo.
Lại càng không cần nhắc Lục Nguyên Hạo một kiếm nháy mắt giết chết ba con yêu vương, cùng với ở trong một trận chiến giết Thiên Cơ lão nhân phát huy tác dụng.
Bây giờ thanh danh Lục Nguyên Hạo ở trong thiên hạ thật ra như mặt trời giữa trời, chẳng qua chính hắn chưa cảm giác được, Ngụy Quân cùng Bạch Khuynh Tâm cũng chưa cảm giác được.