Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 388 - Chương 388. Ta Là Một Con Cáo Tu Hành Ngàn Năm (5)

Chương 388. Ta là một con cáo tu hành ngàn năm (5) Chương 388. Ta là một con cáo tu hành ngàn năm (5)

Ta là một con cáo tu hành ngàn năm (5)

Nhâm Dao Dao có chút xấu hổ, thấp giọng nói: “Cha ta cùng mẫu thân bởi vì chủng tộc khác nhau, rõ ràng yêu nhau, lại không thể quang minh chính đại bên nhau. Theo ta được biết, chuyện tương tự còn có rất nhiều. Khi tình yêu tiến đến, là chẳng phân biệt chủng tộc. Ta muốn đánh vỡ ngăn cách chủng tộc của Nhân tộc cùng Yêu tộc, để toàn bộ nam nữ chủng tộc khác nhau nhưng thật lòng yêu nhau đều có thể đủ hạnh phúc vui vẻ sống cùng nhau. Cho nên ta hóa thân bà mối, hy vọng có thể khiến người có tình trong thiên hạ sẽ thành thân thuộc, mặc dù một đôi người có tình này chủng tộc khác nhau.”

“Nguyện người có tình trong thiên hạ sẽ thành thân thuộc.” Ngụy Quân lẩm bẩm một lần, khẽ cười nói: “Ngươi còn rất có chí hướng.”

“Điều đó đương nhiên, ta là nghiêm túc.” Nhâm Dao Dao nói: “Ngươi có thể cười nhạo thực lực của ta, nhưng ngươi không thể cười nhạo giấc mộng của ta.”

“Khuynh Tâm, tình huống Nhân tộc và Yêu tộc kết hợp nhiều không?” Ngụy Quân hỏi.

Bạch Khuynh Tâm gật gật đầu: “Vẫn luôn có, hơn nữa cấm mãi không dứt. Nhâm Dao Dao có câu nói là đúng, khi tình yêu tiến đến, thật ra chẳng phân biệt chủng tộc. Bởi vì cưỡng ép chia rẽ Nhân tộc và Yêu tộc bên nhau, đã xảy ra rất nhiều sự kiện đổ máu.”

“Đúng vậy, có một số Nhân tộc cực kỳ đáng giận, nghe được Yêu tộc không phân tốt xấu liền muốn đánh giết. Có một số Yêu tộc cũng rất đáng giận, lấy Nhân tộc làm thức ăn, làm sâu sắc hai tộc hiềm khích. Gặp được người hoặc là yêu như vậy, ta đều sẽ đưa bọn họ xuống địa ngục.” Nhâm Dao Dao lạnh lùng nói.

Bạch Khuynh Tâm nhìn Nhâm Dao Dao một cái, như có chút suy nghĩ: “Cho nên trong lời đồn ngươi giết những người hoặc là động vật đó, đều là Nhân tộc hoặc là Yêu tộc kiểu đó?”

“Đúng.” Nhâm Dao Dao thản nhiên thừa nhận: “Bạch đại nhân ngươi có thể đi điều tra, ta chưa từng giết lầm một người tốt, nếu có, ngươi có thể trực tiếp đưa ta ra công lý. Ta giết những nam nhân thối kia, đều từng đùa bỡn cảm tình tỷ muội Yêu tộc, bọn họ vốn đáng chết.”

“Bọn họ mặc dù là đáng chết, cũng không nên do ngươi tới thẩm phán.” Bạch Khuynh Tâm lạnh lùng nói: “Đại Càn tự có luật pháp, còn chưa tới lượt ngươi làm phán quan.”

Nhâm Dao Dao lần này không sợ, ngược lại phản bác nói: “Dựa theo Đại Càn luật, những nam nhân thối này căn bản không cần trả giá đắt, như vậy công bằng sao?”

“Ta là Nhân tộc, không chịu trách nhiệm cho công bằng của Yêu tộc.”

Bạch Khuynh Tâm làm rất rõ.

Tranh đấu chủng tộc ở dưới rất nhiều tình huống đều là không có đúng sai, chỉ có lập trường.

Bạch Khuynh Tâm tự nhiên phải đứng ở bên Nhân tộc.

“Hơn nữa theo Đại Càn luật, ngươi giết nhiều người như thế, đã xúc phạm luật pháp.” Bạch Khuynh Tâm nói.

Nhâm Dao Dao cười lạnh: “Yên tâm, Bạch đại nhân, Đại Càn luật ta hiểu. Ta giết những người đó tất cả đều hợp tình hợp lý, ngươi tìm không thấy bất cứ chứng cứ nào. Dựa theo luật pháp, ta là vô tội. Đại Càn luật không bảo vệ Yêu tộc, nhưng bảo hộ quyền quý, ta chính là quyền quý.”

Bạch Khuynh Tâm không thể phản bác.

Chế độ luật pháp dưới đế chế phong kiến, nếu không bảo vệ quyền quý vậy mới là kỳ quái.

Nhưng cái này không đại biểu nàng không có cách nào làm gì Nhâm Dao Dao.

“Cho dù Đại Càn luật bảo hộ quyền quý, nhưng ngươi là Yêu tộc.” Bạch Khuynh Tâm thản nhiên nói: “Thân phận của ngươi một khi bạo lộ, Nhâm Thiên Hành cũng sẽ bị liên lụy. Đừng nói cứu ngươi, hắn chỉ sợ ngay cả chính mình cũng không cứu được.”

Nhâm Dao Dao cười, cười cực kỳ lớn tiếng: “Bạch đại nhân, phụ mẫu ta kết hợp, các ngươi cho rằng Đại Càn chỉ có các ngươi biết sao?”

“Ý tứ gì?”

“Bệ hạ biết, tiên đế cũng biết.” Nhâm Dao Dao không sợ hãi: “Bại lộ thân phận của ta? Chỉ sợ bệ hạ cũng sẽ không đồng ý. Quân sư Yêu tộc có một con gái Nhân tộc, đối với Đại Càn hoàng đế mà nói, đây cũng không phải là chuyện xấu gì.”

Ngược lại là lợi thế của Đại Càn.

Cho nên Nhâm Dao Dao ở Đại Càn có thể không kiêng nể gì, chỉ cần Hồ Vương ở yêu đình còn cầm quyền, Đại Càn liền vui vẻ nuôi Nhâm Dao Dao.

Nuôi phế tốt nhất.

Ngụy Quân và Bạch Khuynh Tâm đều hiểu rõ một điểm này.

Bạch Khuynh Tâm có chút chán ghét: “Ta chán ghét thỏa hiệp.”

“Nhưng chính trị chính là nghệ thuật thỏa hiệp.” Ngụy Quân trái lại rất bình tĩnh: “Đứng ở trên lập trường hoàng đế, đối với việc này mở một mắt nhắm một mắt thậm chí âm thầm trợ giúp quả thật là lựa chọn phù hợp nhất với ích lợi của hoàng đế.”

“Cho nên thật sự không có cách nào làm gì Nhâm Dao Dao?” Bạch Khuynh Tâm hỏi.

Nhâm Dao Dao bị Bạch Khuynh Tâm nhìn trong lòng phát lạnh, lập tức nói: “Bạch đại nhân, ta giết tất cả đều là người đáng giết, ngay cả bệ hạ cũng ngầm đồng ý, ngươi cần gì phải truy nguyên khí thế ép người?”

Bạch Khuynh Tâm chưa nói gì.

Ngụy Quân gõ gõ bàn: “Ta đã biết ngươi vì sao làm bà mối rồi, như vậy, vì sao phải mang mình làm mai mối cho ta?”

Ngụy Quân nhìn Nhâm Dao Dao, ánh mắt thật ra rất ôn hòa, lại khiến Nhâm Dao Dao sinh ra một loại cảm giác bị Ngụy Quân triệt để nhìn thấu, giống như mình ở trước mặt Ngụy Quân trần truồng không có bất cứ bí mật nào.

“Ngươi thích ta?”

Ba chữ này rơi ở bên tai Nhâm Dao Dao, giống như một tiếng sét, Nhâm Dao Dao lập tức kích động trả lời: “Không có, tuyệt đối không có, là ta có một người bạn Yêu tộc nàng rất thích ngươi, cho nên nhờ ta đến xem hộ một chút, tuyệt đối không có liên quan tới ta.”

Bạch Khuynh Tâm lặng lẽ nói: “Giải thích chính là che giấu, che giấu chính là sự thật.”

Tốt lắm.

Một hồ ly tinh muốn với tranh nam thần với bà.

Quả nhiên vẫn là giết chết tốt hơn.

Ngụy Quân cũng khẽ cười nói: “Phàm là lấy ta có một người bạn mở đầu, người bạn đó bình thường đều chỉ là chính nàng.”

“Ta thật sự có một người bạn Yêu tộc, các ngươi tin tưởng ta.” Sắc mặt Nhâm Dao Dao đỏ lên.

“Không quan trọng.” Ngụy Quân bình tĩnh nói: “Nói cho người bạn đó của ngươi, nàng là yêu tốt, nhưng chúng ta không thích hợp.”

Thẻ yêu tốt +1.

Nghe được Ngụy Quân nói như vậy, Nhâm Dao Dao đầu tiên là mím lại môi của mình, sau đó đột nhiên phản ứng lại.

“Ngươi muốn thả ta đi?”

Ngụy Quân bảo nàng nói cho người bạn trong truyền thuyết đó của nàng, vậy ý tứ tự nhiên muốn thả nàng rời khỏi.

Nhâm Dao Dao mong đợi nhìn Ngụy Quân, hy vọng mình chưa lý giải sai lầm.

Trên thực tế, quả thực không.

Ngụy Quân lại không cai quản hình sự, vô luận Nhâm Dao Dao có bao nhiêu vấn đề, hắn thật ra đều không có lý do tiếp tục nhúng tay.

Trọng điểm là Nhâm Dao Dao không phải muốn tới giết hắn.

Làm rõ xong trọng điểm này, Ngụy Quân đối với Nhâm Dao Dao cũng liền mất đi hứng thú.

Bình Luận (0)
Comment