Mũ ảo thuật (1)
Đương nhiên, còn có một bộ phận nguyên nhân là đến từ thành viên Yêu tộc trong Chính Khí minh nhắc nhở.
Có không ít thành viên Yêu tộc đều lén tìm nàng, bảo nàng bảo vệ tốt Ngụy Quân, ngăn chặn uy hiếp đối với Ngụy Quân đến từ phương diện Liên Minh Tu Chân Giả.
Chu Phân Phương còn chưa làm rõ là chuyện gì.
Yêu tộc vì so phải quan tâm Ngụy Quân an toàn?
Cảm giác so với nàng còn quan tâm hơn.
Vấn đề này, Ngụy Quân có thể nói cho nàng đáp án.
Nửa ngày sau.
Ngụy Quân vừa mới biết được tin tức tiền tuyến truyền đến.
Chu Phân Phương cường thế vô cùng, Liên Minh Tu Chân Giả nằm thẳng mặc cho trào phúng, đẩy ra một kẻ gánh tội thay lâm thời.
Thao tác thường quy, triều đình thường xuyên làm loại chuyện này, Liên Minh Tu Chân Giả cũng đã làm, có thể thấy được thiên hạ không có chuyện gì tươi mới.
Nhưng Chu Phân Phương đại phát thần uy thì thôi, phút cuối cùng, vì sao lại đột nhiên ra mặt cho hắn?
Biết được tin tức này, Ngụy Quân rất muốn chết.
Hắn còn đang tính khi sư diệt tổ đây.
Kết quả sư phụ hời của hắn liền nói cho hắn sư phụ ngươi vĩnh viễn là sư phụ ngươi.
Dự phán hắn dự phán, cũng đâm sau lưng hắn trước.
Thế này khó chịu quá rồi.
Mà ngay lúc này, Nhâm Dao Dao chạy tới khoe thành tích cho mẫu thân nàng.
“Ngụy đại nhân, ngươi có phải thu được tin tức rồi hay không?” Nhâm Dao Dao hỏi.
Ngụy Quân trả lời uể oải: “Ngươi chỉ là lão sư ở tổng bộ Liên Minh Tu Chân Giả ra mặt cho ta?”
“Đúng, có câu nói kia của Chu tế tửu lúc rời khỏi, ở trước khi sức uy hiếp của Chính Khí minh tiêu trừ, bên trong Liên Minh Tu Chân Giả hẳn là không có ai dám bất lợi đối với ngươi.” Nhâm Dao Dao vui vẻ nói: “Đây là chuyện tốt bằng trời đó, bằng không Ngụy đại nhân ngươi vốn sẽ trở thành cái đinh trong mắt cái gai trong thịt Liên Minh Tu Chân Giả.”
Ngụy Quân: “...”
Không, đây không phải chuyện tốt.
Đây là ác mộng.
Ta thích làm cái đinh trong mắt cái gai trong thịt.
Nhâm Dao Dao hoàn toàn không hiểu hắn, dù sao người bình thường cũng sẽ không cho rằng Ngụy Quân muốn chết.
“Ngụy đại nhân, ngươi biết Chu tế tửu vì sao sẽ ra mặt cho ngươi không?” Nhâm Dao Dao chủ động hỏi.
Nghe được Nhâm Dao Dao hỏi như vậy, vẻ mặt Ngụy Quân đột nhiên biến đổi: “Ngươi đừng nói cho ta, là Hồ Vương bảo lão sư làm như vậy?”
Nhâm Dao Dao búng vang ngón tay một cái, ca ngợi: “Ngụy đại nhân đúng là thông minh, vừa điểm liền thấu. Không sai, mẹ ta thông qua thành viên Yêu tộc của Chính Khí minh nhắc nhở Chu tế tửu. Nếu không phải mẹ ta, Chu tế tửu còn không biết ngươi có nguy hiểm đâu. Minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng, mẹ ta cũng là lo lắng ngươi sẽ chết non giữa đường ở trong tay Liên Minh Tu Chân Giả, vì bảo vệ ngươi an toàn, mẹ ta đã nhọc lòng.”
Nhâm Dao Dao lời ngầm là mẹ vợ như vậy ngươi biết đi đâu mà tìm?
Ở bên nhau với bổn cô nương, không có chướng ngại đến từ phương diện gia đình, ngươi động lòng chưa?
Ngụy Quân không động lòng, hắn động nộ.
“Hồ Vương...” Giọng điệu Ngụy Quân cực kỳ phức tạp, “Thay ta chuyển lời Hồ Vương, ta cảm ơn nàng, cảm ơn cả nhà nàng.”
Nhâm Dao Dao hài lòng nói: “Không cần cảm tạ, ngươi vui là được rồi, mẹ ta thật ra cũng không cầu ngươi hồi báo.”
Ngụy Quân: “...”
Làm một nam nhân tri ân báo đáp, Ngụy Quân bây giờ rất muốn hồi báo Hồ Vương, để Hồ Vương thể nghiệm một phen một vạn lẻ chín loại biện pháp mang hồ ly hoàn toàn chơi hỏng.
Chờ đó, Thiên Đế báo thù, mười năm không muộn.
Ngụy Quân rất bận rộn.
Ở thời điểm hắn còn nghĩ một vạn lẻ chín loại biện pháp mang Hồ Vương hoàn toàn chơi hỏng, nhóm bạn của hắn có người liên hệ hắn.
Tuy bây giờ nhóm bạn của Ngụy Quân rõ ràng còn chưa khủng bố bằng Chu Phân Phương, dù sao Chu Phân Phương một cuộc “điện thoại” đã gọi tới Chính Khí minh, khiến Liên Minh Tu Chân Giả cũng không thể không đẩy ra một công nhân lâm thời vạn năng gánh tội thay.
Nhưng nhóm bạn của Ngụy Quân ở trong người một thế hệ này của hắn đã có thể tính là không ai có thể làm vậy.
Chu Phân Phương dựa vào y thuật cùng ân cứu mạng thật sự tạo ra nhóm bạn siêu xa hoa của mình.
Ngụy Quân trâu bò hơn Chu Phân Phương, thuần dựa vào sức cuốn hút nhân cách của mình, trong vô tình đã mang nhóm bạn hoa lệ của mình tạo ra.
Một lần này người liên hệ hắn là Thượng Quan Tinh Phong.
Thượng Quan Tinh Phong và Ngụy Quân hẹn gặp ở Diệu Âm phường.
Từ sau lần trước Mộng cô nương giúp hắn một phen, Ngụy Quân từ đó liền chưa từng đi Diệu Âm phường nữa.
Chứng nhận trai hư.
Cho nên khi Ngụy Quân lại lần nữa đặt chân Diệu Âm phường, nghênh đón hắn là ánh mắt u oán của Mộng cô nương.
“Thì ra Ngụy công tử còn biết kinh thành có một tòa Diệu Âm phường cơ.” Giọng điệu Mộng cô nương đầy nhịp điệu, âm dương quái khí tương đối rõ ràng.
Lần trước Ngụy Quân nhờ mình bôi nhọ hắn một phen, Mộng cô nương sau khi trải qua đấu tranh tư tưởng kịch liệt, đã nghe theo.
Kết quả sau khi Ngụy Quân bình an vô sự, ngay cả câu cảm ơn cũng không có.
Hơn nữa chưa từng tới cửa Diệu Âm phường nữa.
Mộng cô nương rất tức giận.
Dùng xong bổn cô nương liền ném, coi bổn cô nương là cái gì?
Hơn nữa, chó liếm không xứng được đáp lại sao?
Mộng cô nương quyết định, hôm nay nhất định không hoà nhã với Ngụy Quân.
Cho dù Ngụy Quân xin lỗi nàng cũng không được.
Ngụy Quân nhìn thoáng qua Mộng cô nương, lập tức biết Mộng cô nương đang tức giận vì cái gì.
Mộng cô nương quả thật là giúp hắn một phen, tuy chưa giúp được.
Nhưng đó không phải lỗi của Mộng cô nương.
Thao tác của hắn tuyệt đối không thành vấn đề.
Vấn đề nằm ở người thế giới này đều có độc, hoàn toàn không dựa theo lộ số ra bài.
Ngụy Quân khẽ thở dài một hơi, hướng Mộng cô nương chắp tay, thản nhiên nói: “Mộng cô nương, cách ta xa một chút có lợi đối với ngươi, ta người như vậy dễ dàng mang đến nguy hiểm cho người bên cạnh.”
Tuy bản Thiên Đế có nắm chắc có thể hồi sinh ngươi, nhưng không cần thiết phải vậy.
Hơn nữa, ngươi cũng là một trong đám chó liếm của bản Thiên Đế, bản Thiên Đế khẳng định không thể đi lại quá gần gũi với ngươi.
Ai biết ngươi có thể lần sau đột nhiên nhảy ra ngăn trở một đao trí mạng cho ta hay không?
Kiên quyết ngăn chặn loại trường hợp này xảy ra.
Cho nên Ngụy Quân biểu hiện từ chối người ta ngoài ngàn dặm.
Nhưng Mộng cô nương vừa rồi còn khí thế hùng hổ nháy mắt tiêu tan hết lửa giận, trong lòng phẫn nộ cũng bị Ngụy Quân “khuyên giải an ủi” hòa tan.
Thì ra hắn không phải cố ý xa cách ta, mà là lo lắng sẽ mang đến nguy hiểm cho ta.
Ngụy Công Tử Chân là quá nghĩ cho người khác rồi.
Mộng cô nương có chút xấu hổ: “Ngụy công tử, là ta hiểu lầm ngươi rồi, ta còn tưởng ngươi không muốn để ý ta nữa.”