Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 480 - Chương 480. Đức Lý Không Tha Người (2)

Chương 480. Đức lý không tha người (2) Chương 480. Đức lý không tha người (2)

Đức lý không tha người (2)

Ở trong lòng hắn, muốn giết hắn đều là người tốt.

Cho nên Ngụy Quân đối với những người tốt này cực kỳ khoan dung.

Lý thám hoa cười khổ nói: “Ngụy huynh ngươi luôn nghĩ cho người khác như vậy, nhưng cha ta không không nghĩ cho ngươi chút nào, ông một lòng chỉ muốn giết ngươi. Đều là Đại nho, cha ta so với ngươi chênh lệch thật sự là quá lớn.”

“Muốn giết ta cũng không phải dễ như vậy, nhưng lần này xem ra ta quả thật chọc vào tổ ong vò vẽ rồi. Một khi đã như vậy, các ngươi đừng ở lại bên người ta chịu ta liên lụy.” Ngụy Quân bắt đầu hạ lệnh trục khách: “Tiết tướng quân, Lâm tướng quân, các ngươi đều có việc công trong người, không phải hộ vệ của Ngụy Quân ta, ta cũng không thể bỏ việc công dùng vào việc riêng, các ngươi đã tới lúc về quân doanh thay ca rồi. Về phần Lý huynh, đừng quên ngươi cũng có chức quan trong người. Thi từ văn chương đều chỉ là đường nhỏ, tác dụng đối với trị quốc bình thiên hạ không lớn, đừng ở trên đó chậm trễ quá nhiều thời gian, làm cho tốt công việc chính của mình trước.”

“Ngụy huynh.”

“Ngụy đại nhân ×2.”

Ngụy Quân nâng tay ngăn cản ba người khuyên bảo.

“Tương đối là được rồi, ta còn sống đây, đừng có cái bộ dáng lưu luyến chia tay. Các ngươi đối với Đại nho cũng có chút tín nhiệm, tốt xấu cũng là người tu đến Đại nho, bọn họ vẫn cần thể diện, lần này tình cảnh của ta không hung hiểm như các ngươi nghĩ.”

Ngụy Quân thề với trời, hắn chính là thuận miệng nói, mục đích chủ yếu là mang ba kẻ muốn bảo vệ mình đuổi đi.

Tuyệt đối không có ý tứ muốn làm nhà tiên đoán.

Trên thực tế Lâm Tiết hai vị tướng quân cùng Lý thám hoa cũng đều không tin tưởng đoạn lời này của Ngụy Quân.

Lý thám hoa cảm khái nói: “Ngụy huynh, ngươi luôn mang người ta nghĩ thiện lương như vậy.”

Tiết tướng quân lắc đầu nói: “Ngụy đại nhân thật ra trong lòng đều rõ, hắn chẳng qua là trấn an chúng ta mà thôi.”

Lâm tướng quân: “Ngụy đại nhân chỉ sợ đã làm tốt chuẩn bị khẳng khái chịu chết, thật buồn cười, ta cho rằng Ngụy đại nhân Thánh nhân như vậy ít nhất cũng phải chết ở trong tay kẻ địch, không ngờ bị người một nhà chúng ta bóp chết.”

Bọn họ đều không có cách nào với Ngụy Quân.

Ngụy Quân chưa từng kết bè kết cánh, thậm chí từ chối bọn họ giúp đỡ. Bọn họ nếu cố hỗ trợ, ngược lại sẽ làm Ngụy Quân ghét, cũng trái với ước nguyện ban đầu của Ngụy Quân.

Ngụy Quân biết mình trêu vào phiền toái lớn, cho nên không muốn liên lụy bọn họ.

Đối mặt đại thế trước mắt, bọn họ cũng quả thật không thể giúp Ngụy Quân được gì nhiều.

Nghĩ đến đây, ba người đều có chút ảm đạm.

Mà cùng lúc đó, chuyện các Đại nho muốn ngồi mà luận đạo với Ngụy Quân cũng theo đó truyền khắp thiên hạ.

Ngày xưa Thánh nhân thường ngồi mà luận đạo với người khác.

Mỗi lần đều là Thánh nhân thắng, hơn nữa thắng đối phương á khẩu không trả lời được.

Thánh nhân trong cuộc đời duy nhất một lần luận đạo thua, là gặp một đối thủ tài ăn nói so với hắn tốt hơn tài học cũng quả thật có thể nói nghịch thiên, ở trong quá trình luận đạo Thánh nhân cơ bản không có biện pháp nào làm gì đối phương, mà đối phương cũng hầu như tất cả đều bác bỏ Thánh nhân.

Một lần luận đạo đó, là Thánh nhân đã thua.

Nhưng sau luận đạo, Thánh nhân liền lấy danh nghĩa “yêu ngôn hoặc chúng”, trực tiếp xử tử đối phương.

Từ đó về sau Thánh nhân luận đạo chưa từng thua nữa.

Mà truyền thống ngồi mà luận đạo của Nho gia cũng theo đó truyền lưu xuống.

Chân lý càng biện càng rõ, phàm là Đại nho, cơ bản không sợ hãi luận đạo, mồm mép mỗi người đều rất trơn tru.

So với những Đại nho này, Ngụy Quân tự nhiên là ở thế yếu tuyệt đối.

Huống chi đối phương còn mời ra thánh kiếm.

Đây là uy hiếp không che giấu.

Sau khi tin tức truyền ra, Nhâm Dao Dao khẩn cấp liên lạc Hồ Vương, muốn mời Hồ Vương cứu Ngụy Quân.

Nhưng Hồ Vương tỏ vẻ mình lực bất tòng tâm.

“Cứu không được, đám Đại nho này của Nho gia xem ra là quyết tâm muốn giết chết Ngụy Quân.”

“Mẫu thân, vì sao nói như vậy?”

“Nếu thật là luận đạo, không cần mời thánh kiếm. Một lần trước ở hiện trường luận đạo xuất hiện thánh kiếm, chính là lúc có người mang Thánh nhân phản bác á khẩu không trả lời được. Vì thế sau đó Thánh nhân dùng thánh kiếm giết đối phương, lần này các Đại nho rõ ràng là muốn noi theo Thánh nhân, hơn nữa bọn họ so với Thánh nhân nghĩ càng nhiều hơn. Trước mang Ngụy Quân hoàn toàn bác bỏ, sau đó lại giết Ngụy Quân để tạ thiên hạ, sửa đổi tận gốc.” Hồ Vương phân tích.

Nhâm Dao Dao có chút nghi ngờ: “Mẹ, đám hủ nho này có thể bác bỏ Ngụy Quân? Sao con thấy Ngụy Quân so với bọn hắn có tài hoa hơn nhiều?”

Hồ Vương cười: “Con gái ngốc của ta, tài hoa có ích gì? Ở trước mặt lực lượng tuyệt đối, tài hoa giống như là bình hoa dễ vỡ, không chịu nổi một đòn. Năm đó Thánh nhân luận đạo vì sao mỗi lần đều là Thánh nhân thắng? Con cho rằng Thánh nhân tài ăn nói thật là số một thiên hạ sao?”

Nhâm Dao Dao ngây ngốc gật đầu.

Thiết lập nhân vật con gái ngốc hoàn toàn khẳng định rồi.

Hồ Vương cười phổ cập khoa học nói: “Thực là con gái ngốc của ta, Dao Dao, con cái gì cũng tốt, chỉ là nghĩ vấn đề quá đơn giản.”

Đốc chủ Giám sát ti nào đó không muốn lộ ra tên họ tỏ vẻ rất tán đồng.

Hồ Vương tiếp tục nói: “Tài ăn nói của Thánh nhân quả thực rất tốt, nhưng muốn nói hắn là số một thiên hạ, vậy quá đề cao Thánh nhân rồi. Thánh nhân sở dĩ có thể luận đạo vô địch, dựa vào càng nhiều vẫn là thực lực của hắn áp chế. Thời điểm khí tràng Thánh nhân khai hỏa toàn bộ, sinh linh thực lực hơi yếu một chút ngay cả mở miệng cũng sẽ cực kỳ khó khăn, huống chi trả lời vấn đề của Thánh nhân? Chính bởi vì thực lực tuyệt đối áp chế, Thánh nhân mới có thể luận đạo vô địch.”

Nhâm Dao Dao: “... Mẹ, trên sách con học tập từ nhỏ không phải viết như vậy.”

Trên sách viết rõ ràng là một Thánh nhân vĩ đại chính nghĩa.

Hồ Vương thản nhiên nói: “Sách vở thứ này, đều là người sống viết. Trừ phi là Ngụy Quân viết sách sử, nếu không tin hết vào sách không bằng không có sách.”

Nhìn con gái ngốc của mình, Hồ Vương có chút lo lắng.

Con gái ngốc như vậy, sẽ không bị người ta lừa còn giúp người ta đếm tiền chứ?

Mình hồ ly thông minh như vậy, sao lại sinh ra con gái đơn thuần như vậy chứ?

“Tóm lại, Ngụy Quân lần này sợ là chết chắc rồi. Ta cũng cho rằng Ngụy Quân so với kia những Đại nho già nua thối nát không chịu nổi kia có tài hoa hơn rất nhiều, nếu công bằng luận đạo, vậy Ngụy Quân thắng chắc rồi. Đáng tiếc, luận đạo từ trước tới giờ đều không công bằng. Đệ tử Thánh nhân sở trường nhất chính là dùng thực lực áp chế đối phương, sau đó mang đối phương cãi á khẩu không trả lời được.” Hồ Vương phân tích.

Bình Luận (0)
Comment