Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 490 - Chương 490. Cố Ý Cắm Hoa Hoa Không Nở, Vô Tâm Cắm Liễu Liễu Xanh Rờn (3)

Chương 490. Cố ý cắm hoa hoa không nở, vô tâm cắm liễu liễu xanh rờn (3) Chương 490. Cố ý cắm hoa hoa không nở, vô tâm cắm liễu liễu xanh rờn (3)

Cố ý cắm hoa hoa không nở, vô tâm cắm liễu liễu xanh rờn (3)

“Vì sao?”

“Hỏi dễ dàng ảnh hưởng tâm tình của ngươi.” Mạnh lão cười nói.

Thánh đạo của lão là ở sau lần đó bị quốc sư bắt đi lĩnh ngộ.

Chu Phân Phương từng nói, Đại nho dựa vào là biến báo, Mạnh lão lúc trước cũng đủ biến báo, cho nên lão có thể không hề cố kỵ lựa chọn giả chết thoát thân, ngoài tuân theo trong chống lại, che trời qua biển.

Nhưng Thánh nhân cần không chỉ có biến báo, còn cần đủ kiên trì cùng tín ngưỡng, cần thủ vững thánh đạo của mình.

Thánh đạo của Thánh nhân là “Nhân” .

Cho nên Thánh nhân cả đời đều đang hành “nhân từ” .

Giáo hóa thiên hạ.

Tiêu trừ chiến tranh.

Xúc tiến hai tộc nhân yêu hòa bình.

Cả đời Thánh nhân đều đang thực tiễn thánh đạo của mình.

Mà thánh đạo Mạnh lão lĩnh ngộ —— là “thủ nghĩa*” .

Sống, ta cũng muốn; nghĩa, ta cũng muốn. Hai thứ không thể đồng thời có, bỏ sống mà giữ nghĩa.

Đương nhiên, “thủ nghĩa” là cách nói trí tuệ cảm xúc cao.

Cách nói trí tuệ cảm xúc thấp chính là: Mạnh lão vị Bán Thánh này, là chuẩn bị chết bất cứ lúc nào.

Tuy lão không cần giống Ngụy Quân cả ngày nghĩ tìm chết như vậy.

Nhưng thời điểm sống cùng chết hai loại lựa chọn bày ở trước mặt lão, lão phải hy sinh vì nghĩa.

Nếu không thánh đạo của lão liền xong đời.

Cũng may Mạnh lão lĩnh ngộ “thủ nghĩa”, đã hoàn toàn nhìn ra sống chết, không mang cái chết coi là mãnh thú nước lũ nữa.

Nhưng Mạnh lão chưa nói cho người thân của mình, cũng chưa nói cho Ngụy Quân.

Miễn cho bọn họ lo lắng cho mình.

“Ngụy Quân, mặc kệ nói như thế nào, ta là ủng hộ ngươi.” Mạnh lão nghiêm túc nói: “Ngươi muốn làm cái gì, cứ buông tay đi làm. Còn có ta, chỉ cần ta sống một ngày, sẽ bảo hộ ngươi một ngày, sẽ không để ngươi gặp chuyện ở trước ta.”

Ngụy Quân: “...”

Lão già này quá không biết nói chuyện rồi.

Bản Thiên Đế tốt bụng giúp ngươi, ngươi thế mà lấy oán trả ơn.

Quá phận.

Ngụy Quân không muốn quan tâm lão nữa, trực tiếp phất tay áo rời khỏi.

Trước khi rời đi Ngụy Quân còn phẫn nộ nói: “Mạnh lão, ta tự mình lựa chọn, bản thân sẽ gánh vác tất cả hậu quả. Nếu ngươi vì ta đi mạo hiểm tính mạng, ta sẽ chết không nhắm mắt, cũng mời ngươi đừng cậy già lên mặt, đừng làm ta có áp lực tâm lý.”

Ngụy Quân nói trắng ra như thế.

Nhưng nhìn bóng lưng phẫn nộ của Ngụy Quân, Mạnh lão cảm khái nói: “Ngụy Quân luôn nghĩ cho người khác như vậy, thật sự là một người tốt.”

Mạnh Giai từ trong góc vụng trộm thò ra gật đầu nói: “Tâm địa Ngụy đại nhân thật sự là quá thiện lương, hắn khẳng định là lo lắng ông nội gặp chuyện.”

Mạnh Giai hôm nay vẫn luôn ở cùng một chỗ với Mạnh lão, vừa rồi Mạnh lão và Ngụy Quân nói chuyện, Mạnh Giai không quấy nhiễu, chỉ yên lặng trốn vào trong góc.

Tuy nàng cũng rất muốn nói chuyện với Ngụy Quân một chút.

Ngụy đảng +1.

Tuy còn rất không bắt mắt.

“Giai Giai, cháu là ủng hộ chủ trương của Ngụy Quân, hay là phản đối chủ trương của Ngụy Quân?” Mạnh lão hỏi.

Mạnh Giai trả lời không chút do dự: “Đương nhiên ủng hộ, có thể làm người vì sao làm chó?”

Lý do rất mộc mạc.

Thế giới Ngụy Quân miêu tả là một thế giới ít nhất ở mặt ngoài mọi người đều có thể bình đẳng, không có hoàng quyền cùng đế vương cao cao tại thượng, thừa tướng cũng chỉ là chính trị gia phục vụ cho người dân, cũng không nắm quyền sanh sát trong tay đối với người khác.

Làm người ủng hộ kiên định của Ngụy Quân, Mạnh Giai ủng hộ một vạn cái.

Mạnh lão gật gật đầu, cảm khái nói: “Đây là lòng người.”

“Nhưng lòng người ở thế giới này của chúng ta chưa chắc hữu dụng bao nhiêu.” Mạnh Giai lo lắng nói: “Thế giới này của chúng ta, cường giả quá mạnh rồi.”

“Vậy nếu cường giả cũng đều đứng về phía Ngụy đại nhân?” Mạnh lão hỏi.

Mạnh Giai lắc đầu nói: “Rất khó, Ngụy đại nhân rõ ràng là muốn huỷ bỏ đặc quyền của cường giả, hắn nhằm vào không chỉ là hoàng thất, còn có rất nhiều cường giả.”

“Đúng vậy, rất khó, nhưng Ngụy Quân nhất định sẽ kiên trì tiếp, hơn nữa người ủng hộ hắn cũng nhất định sẽ càng ngày càng nhiều.” Mạnh lão trầm giọng nói: “Đây là đại thế, đại thế có thể bị ngăn trở, nhưng sẽ không vĩnh viễn bị ngăn trở.”

“Cháu cũng nghĩ như vậy.” Mạnh Giai nói.

“Giai Giai, cho dù cháu ủng hộ Ngụy Quân, cũng đừng đứng ra công khai tỏ thái độ.” Mạnh lão dặn dò: “Ngụy Quân thiếu không phải người ủng hộ trên bề ngoài, hắn thiếu là lực lượng âm thầm bảo vệ hắn. Dân chúng thiên hạ đều sẽ đứng về phía Ngụy Quân một bên đó, nhưng bọn họ không bảo vệ được Ngụy Quân, cho nên chúng ta cần gánh vác trách nhiệm này.”

“Cháu biết.”

Hai ông cháu vui vẻ đạt thành nhận thức chung.

Mà Ngụy Quân đối với điều này hoàn toàn không biết gì cả.

Hắn bị đâm sau lưng quá nhiều lần rồi, nhắm chừng dù đã biết, cũng không có phản ứng gì lớn.

Ngụy Quân lúc này gặp được một người.

Một thiếu nữ anh tuấn đóng giả nam.

Bên cạnh còn có một người Ngụy Quân rất quen thuộc—— Thượng Quan Tinh Phong.

Hai người cản đường hắn về nhà.

Ngụy Quân chủ động hỏi: “Thượng Quan công tử, ngươi đây lại là diễn vở tuồng gì vậy? Da lại ngứa rồi? Không bị đánh một trận không thoải mái?”

Lúc trước Ngụy Quân ở trường hợp công khai từng đánh Thượng Quan Tinh Phong, trước mắt bao người, việc này rất nhiều người biết đến.

Về sau Thượng Quan thừa tướng khiêu phản*, Thượng Quan Tinh Phong cũng liền đi theo khiêu phản.

Nhưng thiết lập nhân vật tứ đại hoàn khố của hắn đã xâm nhập lòng người.

Không bao nhiêu người tin tưởng hắn là người tốt thật sự.

Ngược lại rất nhiều người đều càng nguyện ý tin tưởng Thượng Quan Tinh Phong vẫn luôn rất thù ghét Ngụy Quân, hắn đang tìm cơ hội trả thù.

Ngụy Quân muốn làm sáng tỏ thay Thượng Quan Tinh Phong, nhưng bị Thượng Quan Tinh Phong từ chối.

Dùng lời của Thượng Quan Tinh Phong nói, hắn thích mình bị ác ý giải đọc cùng nguyền rủa, bị người mắng thoải mái hơn so với được khen.

Ngụy Quân có thể làm sao bây giờ?

Hắn chỉ có thể cố phối hợp Thượng Quan Tinh Phong biểu diễn.

Sau đó ở trong lòng mắng y biến thái.

Sở thích này cũng khác hẳn với người thường.

Ngụy Quân không biết nữ nhân đóng giả nam này là ai, cho nên hắn lựa chọn tiếp tục trước mặt người khác phối hợp Thượng Quan Tinh Phong diễn trò, để Thượng Quan Tinh Phong tiếp tục quán triệt thiết lập nhân vật hoàn khố của mình.

Nhưng lần này Thượng Quan Tinh Phong chưa phối hợp.

Hắn chủ động giới thiệu cho Ngụy Quân một phen thiếu nữ anh tuấn đóng giả nam bên cạnh: “Ngụy huynh, ta giới thiệu cho ngươi một lần, đây là muội muội ta Thượng Quan Uyển Nhi, muội ấy hôm nay là cố ý hướng ngươi nói lời cảm tạ.”

Bình Luận (0)
Comment