Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 497 - Chương 497. Hoàng Hôn Của Các Vị Thần (1)

Chương 497. Hoàng hôn của các vị thần (1) Chương 497. Hoàng hôn của các vị thần (1)

Hoàng hôn của các vị thần (1)

Thượng Quan Uyển Nhi không tin chút nào đối với Ngụy Quân uy hiếp, tương đối bình tĩnh.

“Ngụy Quân ngươi là một người tốt, bảo ta thổi tiêu cho ngươi không thành vấn đề, nhưng ta cùng Ma Quân không đội trời chung, ngươi để nó ra ngoài, ta chỉ thổi cho một mình ngươi.”

Ngụy Quân chớp chớp mắt, nhìn về phía Ma Quân trong lòng mình.

“Các ngươi có thù gì oán gì?”

Ma Quân hướng trong lòng Ngụy Quân rụt lại, thấp giọng nói: “Thật ra không có gì.”

“Thực không có gì?” Ngụy Quân không tin lắm.

Ma Quân bất đắc dĩ nói: “Thực không có gì, ta chỉ là mang mẹ trên trời của nàng giết chết mà thôi.”

Ngụy Quân: “...”

“Thực không có gì, ta chính là mang mẹ trên trời của nàng giết mà thôi.”

Nghe một câu nhẹ nhàng bâng quơ như vậy của Ma Quân, Ngụy Quân trực tiếp khen được lắm.

Thế này nếu còn gọi là không có gì, vậy ngươi thật ra phiên dịch cho ta một chút cái gì mới gọi là có cái gì.

Ngụy Quân mang Ma Quân ném về phía trước mặt Thượng Quan Uyển Nhi, chủ động nói: “Thượng Quan tiểu thư, ngươi có thể động thủ giết nó, ta tuyệt không ngăn trở.”

Thù giết mẹ, không ngăn trở được.

Ngụy Quân vẫn giảng đạo lý.

Thượng Quan Uyển Nhi nhìn thoáng qua Ma Quân lạnh nhạt tự nhiên, sau đó lại nhìn về phía Ngụy Quân.

“Ngụy đại nhân, ngươi quả thật là một người tốt, rất giảng đạo lý.”

Ngụy Quân khiêm tốn nói: “Thượng Quan tiểu thư quá khen rồi.”

“Ngươi đã bảo ta giết chết Ma Quân, vậy ngươi có thể cởi bỏ dây thừng cho ta trước hay không?” Thượng Quan Uyển Nhi bất đắc dĩ nói.

Nàng cúi đầu nhìn nhìn bộ dáng bị trói của mình.

Ưu điểm nổi lên tương đối rõ ràng.

Chính nàng nhìn cũng động lòng.

Thượng Quan Uyển Nhi vẫn là lần đầu tiên biết trói người còn có thể trói như vậy.

Tăng thêm tư thế rồi.

Nàng muốn giãy dụa cũng không giãy dụa được.

Ngụy đại nhân tuy là người tốt, nhưng thủ pháp vì sao thành thạo như vậy?

Đây là một vấn đề đáng giá tự hỏi.

Ngụy Quân: “...”

Chưa đợi Ngụy Quân có phản ứng, Ma Quân trực tiếp mở miệng: “Mang ngươi thả ra ngươi cũng không giết được ta, hơn nữa pháp trận nhà Ngụy Quân ta đã khởi động toàn bộ, động tĩnh cũng sẽ không truyền ra ngoài, ngươi từ bỏ hy vọng đi.”

Ma Quân mang móng vuốt mèo đặt ở trên đầu Thượng Quan Uyển Nhi, bình tĩnh nói: “Mẹ ngươi chết cũng không phải ngươi chết, đừng vội vàng báo thù cho cô ta như vậy, ta vẫn là mang ký ức của ngươi xóa trước đi.”

“Không được, Ma Quân, ngươi đừng động vào ta.” Thượng Quan Uyển Nhi dùng sức giãy dụa.

Đáng tiếc Ngụy Quân trói quá tốt rồi, nàng không giãy dụa được.

Nàng chỉ có thể xin giúp đỡ từ Ngụy Quân: “Ngụy đại nhân, ngươi cứu ta.”

Ngụy Quân ho nhẹ một tiếng, an ủi: “Thượng Quan cô nương yên tâm, con mèo này không háo sắc.”

Thượng Quan Uyển Nhi: “...”

Nàng cảm giác sắp điên rồi.

Trọng điểm là Ma Quân háo sắc hay không sao?

Hơn nữa ai nói nó không háo sắc?

“Ngụy đại nhân, ngươi bị nó lừa rồi, nó từng muốn phi lễ mẫu thân ta.” Thượng Quan Uyển Nhi tức giận nói.

Ma Quân cũng nổi giận, nâng móng vuốt mèo cho Thượng Quan Uyển Nhi một đòn: “Nói hươu nói vượn, rõ ràng là mẫu thân hờ đó của ngươi cưỡng ép muốn phi lễ ta, sau đó bị phụ thân hờ của ngươi thấy được, cho nên hắn mới muốn đuổi giết ta.”

“Đợi chút.” Ngụy Quân cảm giác mình bắt được một câu chuyện hóng hớt lớn: “Mẫu thân nàng ấy phi lễ ngươi, phụ thân đuổi giết ngươi? Chuyện là sao? Âm thần không phải từ thế giới này của chúng ta phi thăng sao? Cha mẹ nàng ấy cũng phi thăng?”

“Ma Quân, ngươi đừng nói hươu nói vượn.”

Thượng Quan Uyển Nhi bị lời của Ma Quân chọc tức cả người phát run.

Ma Quân nâng lên móng vuốt mèo lại cho Thượng Quan Uyển Nhi một phát ký đầu.

“Bổn tọa nếu muốn giết ngươi ngươi bây giờ đã chết, ta có cần thiết lừa ngươi sao?”

Khinh bỉ xong Thượng Quan Uyển Nhi, Ma Quân lại nói với Ngụy Quân: “Không phải mẹ đẻ cô ta, mẹ nuôi.”

“Mẫu thân có ân cứu mạng đối với ta.” Thượng Quan Uyển Nhi cường điệu nói: “Lúc ta vừa mới phi thăng lên, nếu không phải mẫu thân cứu ta, ta đã chết. Phía sau người cũng nhiều lần chiếu cố ta, nếu không ta chưa chắc có thể có chỗ đứng ở trên trời.”

“Chiếu cố ngươi?” Ma Quân cười ha ha: “Ngươi đối với giá trị của chính ngươi hoàn toàn không biết gì cả, bọn họ đó là chiếu cố ngươi sao? Bọn họ đó là tham ngươi... Thôi, ta nói với ngươi những thứ này làm gì. Chỉ chút thực lực ấy của ngươi, biết càng nhiều chết càng nhanh.”

Nghe được Ma Quân nói lấp lửng, lần này Ngụy Quân cho Ma Quân một phát ký đầu.

Gõ một phát ở trên đầu Ma Quân, sau đó khi Ma Quân đang chuẩn bị tức giận, Ngụy Quân tận dụng mọi thứ tìm đúng thời cơ rót vào năng lượng chính diện màu trắng cho Ma Quân.

Ma Quân nháy mắt được trấn an.

“Coi như ngươi thức thời.” Ma Quân hừ hừ nói: “Nhưng Ngụy Quân ta cảnh cáo ngươi, về sau không cho phép gõ đầu ta.”

“Được.”

Dù sao ngươi nói cái gì ta cũng đáp ứng.

Sau đó nói một đàng làm một nẻo là được.

Cái này ta am hiểu.

Hạo nhiên chính khí trong tay, ngươi có thể làm gì ta?

Nắm giữ sức cạnh tranh trung tâm, chính là không sợ gì cả.

Ngụy Quân không sợ hãi trào phúng nói: “Phiền nhất các ngươi những kẻ nói lấp lửng này, nếu không thì giấu diếm đến cùng, nếu không thì tất cả đều nói ra. Nói một nửa có ý tứ gì? Mang người ta treo ở giữa không trung nửa vời, rất thiếu đạo đức đúng không?”

Ma Quân khinh bỉ nói: “Ngươi không hiểu, bổn tọa từng nói, không cho các ngươi biết là tốt cho các ngươi, biết càng nhiều chết càng nhanh.”

Ngụy Quân mắt sáng ngời.

Còn có loại chuyện tốt này.

“Vậy ngươi nói mau đi, ngươi không nói về sau cũng đừng nghĩ hưởng thụ hạo nhiên chính khí nữa.” Ngụy Quân uy hiếp nói.

Ma Quân giận dữ: “Ngụy Quân, ngươi đang uy hiếp ta? Bổn tọa xưa nay ăn mềm không ăn cứng.”

Ngụy Quân cười ha ha, bàn tay ngưng tụ một quầng hạo nhiên chính khí màu trắng, sau đó liền lắc lư trước mặt Ma Quân.

Ma Quân theo bản năng bắt đầu liếm khóe miệng.

“Đáng giận, miêu nô thế mà dám tạo phản.” Ma Quân giận dữ: “Bổn tọa sẽ không khuất phục ngươi.”

Ngụy Quân có chút kinh ngạc.

Hôm nay Tiểu Miêu có cốt khí như vậy?

Thượng Quan Uyển Nhi đã bị dọa ngây ngốc rồi.

Nàng lúc ban đầu còn tưởng Ma Quân là vì tránh né Đao Thần đuổi giết cố ý biến thành con mèo nhỏ.

Nhưng xem Ma Quân bị Ngụy Quân treo loại bộ dáng nửa vời này, không lẽ Ma Quân nàng trước kia nhìn thấy là hàng giả?

Thật sự là rất khó mang Ma Quân này bây giờ cùng Ma Quân ở trên trời đại sát bốn phương khiến các vị thần điêu linh liên hệ lại.

Thế giới quan của nàng chịu chấn động thật lớn.

Ngụy Quân không thể cộng tình với suy nghĩ của Thượng Quan Uyển Nhi bây giờ, dù sao Ngụy Quân quả thật chính là nuôi Ma Quân như sủng vật.

Bình Luận (0)
Comment