Hoàng hôn của các vị thần (4)
Thượng Quan Uyển Nhi nói: “Nửa tin nửa ngờ, thật là sau khi Ma Quân ở trên trời đại náo một trận, tình huống trên trời càng ngày càng tệ, các vị thần cũng có xu thế điên cuồng. Ngay cả Ma Quân không phải đầu sỏ gây nên, nhưng nó hẳn là cũng không thoát được can hệ.”
“Không liên quan tới bổn tọa.” Ma Quân phủ nhận toàn bộ, “Quả thật có độc thủ phía sau màn, nhưng không phải ta, ta bị thương nghiêm trọng như thế, chính là nhờ độc thủ phía sau màn ban tặng.”
“Cái gì? Không phải Thần Quân đả thương ngươi?” Thượng Quan Uyển Nhi chấn động nói.
Toàn bộ thần tiên trên trời đều cho rằng Ma Quân là bị Thần Quân đánh chạy.
Ma Quân khinh thường nói: “Thần Quân tính cái chim? Cũng có thể thương tổn đến bổn tọa? Thần Mẫu cũng bị ta giết, Thần Quân cũng chỉ sàn sàn như nhau với Thần Mẫu.”
Thượng Quan Uyển Nhi cực độ chấn động.
“Thực có một độc thủ phía sau màn? Hơn nữa còn có thể thương tổn đến ngươi? Đối phương là ai?”
“Ta không biết.”
“Ngươi không phải bị độc thủ phía sau màn đả thương sao?” Thượng Quan Uyển Nhi tỏ vẻ khó hiểu.
Ma Quân thản nhiên nói: “Ai nói ta bị độc thủ phía sau màn đả thương? Ta ngay cả mặt đối phương cũng chưa từng thấy, chỉ là trong vô tình vào một chỗ cấm địa trên trời.”
“Sau đó thì sao?” Giọng Thượng Quan Uyển Nhi cũng thấp đi.
Ánh mắt của Ma Quân lúc này trở nên có chút sợ hãi: “Ta nhìn thấy một cái bồ đoàn, trên bồ đoàn có một đôi mắt. Đôi mắt đó nhìn chằm chằm ta một lát, sau đó nói ‘Người nên tới chưa tới, không nên tới trái lại tới rồi’ . Ta chỉ nghe đến đó, sau đó liền bị sức mạnh to lớn vô biên đánh cho bị thương nặng, từ đầu tới cuối, ta thậm chí cũng không biết đối phương là ra tay như thế nào. Có lẽ đối phương căn bản chưa ra tay, chỉ là khí tức tràn ra đã khiến ta không chống đỡ được.”
Thượng Quan Uyển Nhi cảm giác Ma Quân không giống như đang nói dối, sau đó cả người cũng lâm vào trong cực độ chấn động.
Chỉ có một đôi mắt, có thể làm Ma Quân bị thương nặng.
Đây là tồn tại cỡ nào?
Thần Quân khẳng định không làm được, nàng có thể xác định.
Trên trời thế mà còn cất giấu cao thủ như vậy?
“Đối phương đang đợi người? Chờ ai?”
“Ta không biết.” Ma Quân nói.
Mắt Ngụy Quân tỏa ra tia sáng kỳ dị: “Có lẽ là đang đợi ta.”
Ma Quân cười ra tiếng: “Ngụy Quân ngươi vẫn là an tâm làm nhân sủng của bổn tọa đi, loại tồn tại cường đại đó ngươi không trèo cao được.”
Khóe miệng Ngụy Quân cong lên.
Thiên Đế năm đó sau khi trấn áp Đạo Tổ, từng mang Đạo Tổ cắt thành mười tám khối, phân tán trấn áp ở chư thiên vạn giới.
Thiên Đế không cố ý lựa chọn nơi trấn áp, hắn lựa chọn là Đại Hư Không Lưu Đày Thuật, mang Đạo Tổ lưu đày vào trong vô tận hư không loạn lưu, tất cả ngẫu nhiêu.
Vị trí hắn không tính đến, Đạo Tổ cũng không tính đến.
Như vậy, mặc dù ý chí Đạo Tổ dần dần sống lại, nhưng bị cắt thành mười tám khối thi thể muốn tổ hợp hoàn thành, cũng cần thời gian dài đằng đẵng, cũng đủ Thiên Đế trấn áp Đạo Tổ một lần nữa.
Mà mắt chính là một trong các khí quan lúc trước Đạo Tổ bị Thiên Đế cố ý móc ra.
“Có lẽ thật là lão sư đang đợi ta.”
Ngụy Quân bỗng nhiên sinh ra một loại ý tưởng lên trên trời nhìn xem.
Đương nhiên, chỉ là ý tưởng.
Dù sao hắn chỉ muốn chết, đừng nói thượng thiên, nhật thiên* cũng không nói chơi.
“Loại tồn tại cường đại đó căn bản không thể kháng cự, cũng may nó rất rõ ràng bị phong ấn, sẽ không đi ra làm loạn.” Ma Quân nói: “Ta bây giờ hoài nghi đám người Thần Quân có phải bị khống chế rồi hay không? Hoặc là, đầu hàng?”
Thượng Quan Uyển N tâm tình nặng nề.
Nàng càng muốn tin tưởng tất cả cái này là Ma Quân tạo thành hơn.
Nếu Ma Quân nói là thật, vậy đối kháng loại tồn tại vô thượng đó, nàng căn bản không biết mình cần làm như thế nào.
Ngụy Quân hiến một kế cho nàng: “Thượng Quan cô nương yên tâm, ngươi ngày sau nếu gặp nguy hiểm, thì kéo ta làm đệm lưng, để ta chết ở trước ngươi, ngươi khẳng định có thể gặp dữ hóa lành.”
Đây tuyệt đối là biện pháp ổn thỏa nhất.
Ngụy Quân không phải chân thành bình thường.
Thượng Quan Uyển Nhi... Nghĩ nhiều rồi.
Sắc mặt nàng đỏ lên, thấp giọng nói: “Ngụy công tử ngươi đừng để tay lung tung nữa.”
Ngụy Quân ho khẽ một tiếng, nghiêm mặt nói: “Ta là đang cởi bỏ Thừng Trói Tiên cho ngươi, ngươi kiên nhẫn một chút, nếu có mạo phạm, xin Thượng Quan cô nương thông cảm thêm.”
“Ta... Ngươi...”
Mặt Thượng Quan Uyển Nhi càng lúc càng đỏ.
Nàng cảm giác được Thừng Trói Tiên mang tới cho nàng ma sát.
Sợi dây thừng này có chút lưu manh.
Mà thủ pháp của Ngụy Quân... Cũng đặc biệt đúng chỗ.
“Kẻ luyện chế Thừng Trói Tiên là Chiết Hoa công tử năm đó tiếng thối rõ ràng nhất.” Ma Quân phổ cập khoa học nói: “Nghe nói mục tiêu của Chiết Hoa công tử chính là dùng Thừng Trói Tiên trói chặt một thần nữ thật sự, ở thời điểm luyện chế Thừng Trói Tiên, hắn dùng thủ pháp rất đặc thù.”
Thượng Quan Uyển Nhi run giọng nói: “Người này đáng chết.”
“Đã chết, bị cắt mất chi thứ năm, chết rất thảm.” Ma Quân cố ý vô tình nhắc nhở.
Ngụy Quân nghe được ý ở ngoài lời của Ma Quân.
Nhưng hắn không chỉ không sợ, ngược lại cực kỳ hưng phấn.
Thế mà chết rồi.
Thực sự làm bản Thiên Đế hâm mộ.
Hy vọng bản Thiên Đế cũng có thể bước rập khuôn theo Chiết Hoa công tử.
Đáng tiếc, bản Thiên Đế quá đẹp trai.
Thượng Quan Uyển Nhi tỷ lệ đại khái là không hạ được quyết tâm giết hắn.
Ngụy Quân vừa cởi Thừng Trói Tiên cho Thượng Quan Uyển Nhi, vừa miên man suy nghĩ.
Thừng Trói Tiên quả thật có chút thú vị, Ngụy Quân mới cởi một nửa, Thượng Quan Uyển Nhi đã sắp mềm nhũn ở trên người Ngụy Quân.
Ngay lúc này, Lục Nguyên Hạo thế mà đi mà quay lại.
“Ngụy đại nhân, có chuyện... Các ngươi đang làm... Ta cái gì cũng chưa nhìn thấy.”
Lục Nguyên Hạo một câu liên tục bẻ lái ba lần, cũng làm khó hắn rồi.
Hơn nữa sau khi Lục Nguyên Hạo dứt lời, ngay lập tức chủ động xoay người đi.
“À... Ngụy đại nhân, quấy rầy một chút, ta có chuyện nói với ngươi.”
“Chuyện gì? Nói đi.”
“Triều đình vừa mới nhận được quốc thư của Tây đại lục, bọn họ muốn phái một sứ đoàn đến Đại Càn giao lưu thăm hỏi, chỉ rõ muốn gặp ngươi.”
“Người Tây đại lục tới?”
Ngụy Quân có chút kinh ngạc.
“Ta không quen biết người Tây đại lục nha.”
Lúc trước Ngụy Quân ngay cả kinh thành cũng chưa từng rời khỏi.
Không chút liên hệ với Tây đại lục.
Lục Nguyên Hạo nói: “Cho nên nói lai giả bất thiện, nghĩa phụ sau khi nhận được tin tức, cố ý phái ta đến thông báo ngươi một tiếng, miễn cho ngươi không chút phòng bị.”
“Phòng bị? Ta phòng bị người Tây đại lục làm cái gì?” Ngụy Quân chưa nghe hiểu.
Hắn cùng Tây đại lục không oán không thù.