Thái tử cứu không được Đại Càn (1)
Ngụy huynh không yêu cầu ta giữ bí mật cho chuyện này, nhưng ta biết ý tứ Ngụy huynh. Nếu là năm đó ở trên chiến trường đưa ra ngoài ánh sáng việc này, đối với lòng quân Đại Càn tất nhiên là đả kích nặng nề.
Cho nên, ta năm đó nhịn.
“Về sau ta bỏ chạy sang Tây đại lục, thái tử hẳn là đoán được chân tướng, vốn muốn chặn giết ta hắn lựa chọn tha ta một mạng, nhưng yêu cầu trước khi chiến tranh vệ quốc chấm dứt không thể công bố chân tướng.”
Nghe được Trần Bách Lý nói như vậy, Vương thượng thư biến sắc.
Việc Trần Bách Lý phản bội, trong Nho gia có ghi lại.
Hắn từng xem hồ sơ.
Chính mồm tiền thái tử nói, hắn lấy tính mạng cam đoan, Trần Bách Lý cuộc đời này sẽ không công bố chân tướng phản bội.
Nếu không phải như thế, Vương thượng thư cũng sẽ không cho Trần Bách Lý cơ hội hôm nay.
Thật sự là Nho gia tin tưởng tiền thái tử sẽ không lừa người.
Nhưng bây giờ, cách nói của tiền thái tử cùng Trần Bách Lý xuất hiện mâu thuẫn.
Là tiền thái tử lừa Nho gia?
Hay là Trần Bách Lý phản bội hứa hẹn với tiền thái tử?
Vương thượng thư không thể xác định.
Nhưng hắn biết, vô luận thế nào, lời của Trần Bách Lý, đều phải là giả.
“Quả thực là toàn nói bậy, tiền thái tử đã chết, Ngụy đội trưởng cũng đã chết trận. Ngươi mang mọi chuyện đều đổ lên trên đầu người chết, chết không có đối chứng, trái lại là thủ đoạn tốt.” Vương thượng thư cười lạnh nói.
Trần Bách Lý cũng đang cười, cười rất nhẹ nhàng vui vẻ: “Vương thượng thư, thật ra muốn nghiệm chứng ta nói là thật hay giả, không phải rất đơn giản sao? Thánh nhân tự tay chế tạo thánh đài —— Toàn bộ lời nói dối trong thiên hạ đều không thể gạt được thánh đài, Vương thượng thư, chúng ta cùng nhau đi thánh đàn một chuyến như thế nào? Đây chính là thánh khí Nho gia các ngươi, ngươi chung quy không thể hoài nghi ta làm giả nhỉ?”
Gậy ông đập lưng ông.
Trên đầu Vương thượng thư nháy mắt bắt đầu xuất hiện mồ hôi lạnh.
Mà ánh mắt người khác thì đặt ở trên người Trần Bách Lý.
Năm đó chân tướng sự tình cụ thể là gì, trước mắt còn không thể ra kết luận trăm phần trăm.
Nhưng trong người ở đây đều có sức phán đoán củamình.
Bọn họ cơ bản có thể đạt được đáp án, không cần thông qua thánh đài.
Cho nên, ánh mắt bọn họ nhìn về phía Trần Bách Lý cực kỳ phức tạp.
Để tay lên ngực tự hỏi, nếu bọn họ là Trần Bách Lý, đổi chỗ, bọn họ có thể nhịn nhiều năm như vậy sao?
Bọn họ không xác định.
Nhưng Trần Bách Lý đã nhịn.
Hứa với ngài một lời, nhất định giữ cả đời.
Vương thượng thư không có cảm xúc khâm phục Trần Bách Lý.
Lão nhìn Trần Bách Lý, chỉ muốn giết chết hắn.
Làm thượng thư một bộ, Đại nho của Nho gia, chỉ số thông minh của Vương thượng thư sẽ không thấp hơn Trần Bách Lý quá nhiều.
Càng quan trọng hơn là, tiền thái tử là học sinh của lão.
Năm đó tiền thái tử là lão một tay vỡ lòng, hơn nữa dốc lòng dạy.
Nói tiền thái tử là khuôn mẫu thánh quân lão một tay bồi dưỡng ra cũng không đủ.
Để Vương thượng thư chọn, lão khẳng định lựa chọn tin tưởng tiền thái tử.
Bởi vì tiền thái tử không có đạo lý sẽ đào hố Nho gia.
Nho gia lúc trước, cũng tất cả đều là ủng hộ thái tử kế vị.
Nho gia kiên trì đối với lễ pháp, so với đạo thống khác cố chấp hơn nhiều.
Cho nên Vương thượng thư ở sau khi tự hỏi liền làm ra phán đoán, Trần Bách Lý đang nói dối.
Người đời đều cho rằng Trần Bách Lý là quân tử “hứa ngài một lời tất giữ một đời”.
Nhưng mà ở trong mắt Vương thượng thư, Trần Bách Lý ngược lại là người bội bạc vi phạm hứa hẹn.
Năm đó nếu không phải xem ở trên thể diện tiền thái tử, Trần Bách Lý chưa chắc có thể sống đến hôm nay, huống chi hôm nay còn trình diễn một vở tuồng như vậy.
Chuyện Trần Bách Lý nói, Nho gia là vô luận như thế nào cũng không thể nhận.
Mà bây giờ muốn ngược gió lật ngược thế cờ, cũng chưa chắc không có cơ hội.
Nhìn Trần Bách Lý cùng một đám đệ tử Mặc gia ở trên đài đấu tướng đã hoàn toàn bất chấp mọi giá, Vương thượng thư nheo mắt lại, uy nghiêm thuộc về đứng đầu một bộ hơn nữa đồng thời kiêm chức người phát ngôn Nho gia nhất thời từ trên người lão thể hiện ra.
“Trần Bách Lý, ngươi muốn mời thánh tài?” Vương thượng thư trầm giọng hỏi.
Trần Bách Lý khẽ nhíu mày, lạnh giọng hỏi: “Ngươi không dám? Thánh nhân tự mình tạo ra thần khí giám sát nói dối, chẳng lẽ ngươi không tín nhiệm Thánh nhân?”
“Ngươi đã muốn chết, vậy ta liền tạo điều kiện cho ngươi.” Vương thượng thư cười lạnh một tiếng: “Được, mời thánh tài.”
Nhìn thấy Vương thượng thư phản ứng kiên cường như thế, người trên khán đài hơi ngẩn ra.
Ngụy Quân cũng có chút kinh ngạc.
Mà đệ tử Nho gia, bao gồm dân chúng thiên hạ, rất nhiều người lại đều hoan hô lên.
Nếu có lựa chọn, bọn họ đương nhiên không muốn tin tưởng loại chuyện này là Nho gia làm ra.
Vô luận như thế nào, Nho gia vẫn là người một nhà.
Vương thượng thư tỏ thái độ đối chọi gay gắt như thế, cho bọn họ hy vọng.
Cũng khiến đám người Ngụy Quân khó hiểu.
Minh Châu công chúa nhìn về phía Bạch Khuynh Tâm, nghi hoặc nói: “Khuynh Tâm, chuyện là thế nào? Chẳng lẽ bản cung oan uổng Nho gia?”
Nàng là có khuynh hướng tin tưởng Trần Bách Lý.
Đây không chỉ là phán đoán của nàng bây giờ, cũng là phán đoán của nàng năm đó.
Lấy thực lực cùng tâm trí của Minh Châu công chúa, bộ công phu tẩy não kia của Nho gia đương nhiên sẽ không sinh ra ảnh hưởng đối với nàng.
Nhưng thái độ của Vương thượng thư khiến nàng nghi hoặc.
Mời thánh tài là không nói dối được.
Nhưng Trần Bách Lý dám mời thánh tài, Vương thượng thư đại biểu Nho gia thế mà cũng dám thỉnh thánh tài.
Mấy ý tứ?
Hai bên nhất định có một bên đang nói dối.
Minh Châu công chúa không nghĩ ra, cho nên nàng hỏi một chút Bạch Khuynh Tâm nhân tài chuyên nghiệp phương diện này.
Nhưng Bạch Khuynh Tâm chuyên nghiệp nữa, cũng rất khó đưa ra kết luận chuẩn xác ngay bây giờ.
Bạch Khuynh Tâm nhíu chặt lông mày, châm chước nói: “Trước mắt tin tức có thể cung cấp phán đoán quá ít, Trần Bách Lý không giống đang nói dối, nhưng Vương thượng thư có tự tin thỉnh thánh tài, nói rõ Vương thượng thư không cho rằng Nho gia thỉnh thánh tài sẽ thua. Nói cách khác, Vương thượng thư nhận định Trần Bách Lý nói dối.
Trần Bách Lý vừa rồi lộ ra những tin tức quan trọng nào?
Ngụy thúc thúc? Không, sẽ không là Ngụy thúc thúc, Ngụy thúc thúc chỉ là một tiểu binh rất bình thường, không vào được pháp nhãn của những nhân vật lớn này, Trần Bách Lý cũng không cần thiết điểm tô cho đẹp Ngụy thúc thúc. Lấy địa vị Ngụy Quân bây giờ, Ngụy thúc thúc vô luận từng làm chuyện gì, đều không ảnh hưởng được Ngụy Quân.
“Trừ Ngụy thúc thúc, trong tin tức Trần Bách Lý vừa rồi lộ ra hàm lượng vàng cao nhất là —— tiền thái tử.”