Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 565 - Chương 565. Mười Năm Qua, Ân Sâu Phụ Hết, Tử Sinh Sư Hữu (4)

Chương 565. Mười năm qua, ân sâu phụ hết, tử sinh sư hữu (4) Chương 565. Mười năm qua, ân sâu phụ hết, tử sinh sư hữu (4)

Mười năm qua, ân sâu phụ hết, tử sinh sư hữu (4)

Nhưng hoàn toàn không ngờ là, khoảnh khắc những mỹ nhân ảo giác này xuất hiện, con thuyền nhỏ của Ngụy Quân liền thế như chẻ tre xông qua.

Đầu cũng không ngoảnh lại.

Cửa ải “Tề gia”, phá.

Hơn nữa Ngụy Quân còn để lại một câu nói khiến mọi người ở đây đều động dung:

“Tấm thân bảy thước, đã vì nước, khó vì nàng nữa!”

Các Đại nho nhìn nhau, đều phát hiện kính ý trong mắt nhau.

Ngay cả Vương Hải cũng chấn động nói: “Tấm thân bảy thước, đã vì nước, khó vì nàng nữa! Nam nhi tốt, chí hướng tốt. Tuy cũng thiếu niên đa tình, trời sanh phong lưu, lại có thể khống chế dục vọng của mình, mang đất nước đặt trước gia đình. Ngụy Quân thế mà đã làm tốt chuẩn bị không lập gia đình, không tồi, chí công vô tư.”

Tề gia tề gia, tên như ý nghĩa, chung quy phải có nhà trước mới có thể tề gia sau.

Nhưng Ngụy Quân ngay cả gia đình cũng không lập.

Cho nên hắn trực tiếp nhảy vọt qua “tề gia” một bộ sậu này.

Cửa ải “tề gia”, phá thế mà so với “tu thân” càng thêm thoải mái.

“Ngụy Quân, quả nhiên là tư chất Thánh nhân. Tu thân tề gia, với phẩm tính bản thân mà nói, đã không thể bắt bẻ.” Vương Hải tán thưởng.

Lão tự nhiên sẽ không biết, Ngụy Quân sở dĩ đối với tề gia căn bản không có hứng thú, là vì hắn bây giờ càng muốn chết hơn.

Sắc đẹp tất nhiên là tốt.

Nhưng hắn sau khi chết biến thành Thiên Đế, muốn cái gì có thể có cái đó.

Có giang sơn, còn sợ không có mỹ nhân sao?

Trái lại, nếu chỉ có mỹ nhân không có giang sơn, vậy phải lo lắng cho mình có thể giữ được mỹ nhân hay không.

Ngụy Quân đối với điều này vẫn là rất lý trí, cho nên hắn làm ra lựa chọn cũng rất lý trí.

Sau “tề gia”, là “trị quốc” .

Ngụy Quân có chút hiểu Học hải vì sao có thể khiến Đại nho tiến bộ rồi.

Tiến lên mỗi một mét, Học hải đều sẽ tăng thêm độ khó khảo nghiệm, chỉ có Đại nho tiến lên không ngừng đào móc tiềm lực của mình, làm ra lựa chọn chính xác, lựa chọn thánh đạo chính xác, mới có thể đủ dũng cảm tiến tới, theo gió vượt sóng.

Loại khảo nghiệm này đối với Ngụy Quân mà nói, hoàn toàn là độ khó 0.

Bởi vì hắn tiềm lực vô hạn.

Dù sao mức trần của hắn là Thiên Đế, lấy thực lực hắn bây giờ mà nói, khoảng cách đến Thiên Đế còn có cách biệt một trời một vực.

Cho nên tiềm lực Ngụy Quân có thể đào móc vô cùng lớn, căn bản không cần sợ tiềm lực hao hết khiến không thể đi tới.

Về phần lựa chọn chính xác cùng thánh đạo chính xác, đối với Ngụy Quân mà nói tương tự rất đơn giản.

Trị quốc đơn giản chính là để quốc gia giàu mạnh, dân chúng giàu mạnh.

Ngụy Quân đáy lòng vô tư, không chút nào suy xét ích lợi của mình, mang tất cả phúc lợi đều nhường cho dân chúng.

Lại thêm một ít chủ trương chính trị vượt mức của Ngụy Quân, hắn thống trị quốc gia, cường thịnh vượt xa toàn bộ Đại nho.

“Trị quốc” một cửa ải này, Ngụy Quân cũng đang nhanh chóng đi tới.

Ngụy Quân giẫm thuyền nhỏ dưới chân, ở trong Học hải vô biên, thật sự đã bắt đầu theo gió vượt sóng.

Phía trước Học hải, thanh âm mọi người dần dần nhỏ đi.

Nhưng người nghị luận chưa giảm bớt chút nào cả.

“Vì sao Ngụy Quân sẽ nhanh như vậy?”

“Hắn còn trẻ tuổi như vậy, lấy nhân phẩm của hắn mà nói, tu thân tề gia hai cửa ải qua, trị quốc cửa ải này hắn dựa vào cái gì cũng có thể nhẹ nhàng như vậy?”

“Học hải thật sự không có vấn đề sao? Tốc độ Ngụy Quân tiến lên cũng quá nhanh rồi.”

“Sau ‘trị quốc’ là ‘bình thiên hạ’, Ngụy Quân tuổi này, ‘bình thiên hạ’ chung quy sẽ không là cũng có thể qua ải chứ?”

...

Sự thật chứng minh, “bình thiên hạ” đối với Ngụy Quân mà nói, so với “trị quốc” càng thêm đơn giản.

“Trị quốc” còn cần động não một chút.

“Bình thiên hạ”, một đường đẩy ngang là được.

Đương nhiên, trên Học hải, trong cửa ải, đều có nhiều tầng ảo cảnh làm người ta bị lạc, làm loạn một trái tim Nho đạo của người vượt biển.

Nhưng Ngụy Quân một lòng vững như bàn thạch —— chỉ chết mà thôi.

Ngươi không giết chết ta, vậy ta sẽ giết chết ngươi.

Ngươi giết chết ta, ta trở tay vẫn có thể giết chết ngươi.

Vì thế —— vô địch.

Nhìn thấy trong ngập trời sóng biển, Ngụy Quân dũng mãnh đang chiến thiên đấu địa, phía trước Học hải một mảng lặng lẽ.

Bọn họ ngây dại rồi.

Chưa bao giờ thấy ai tốc độ vượt biển nhanh như vậy.

Một Đại nho nhìn về phía Vương Hải, cố to gan hỏi: “Tiền bối, năm đó ngươi qua bốn ải tu thân tề gia trị quốc bình thiên hạ, dùng bao lâu thời gian?”

Da mặt Vương Hải giật giật, đờ đẫn nói: “Bảy ngày.”

Đại nho hỏi nhìn về phía Ngụy Quân trên Học hải, nuốt một ngụm nước bọt.

Bị dọa rồi.

“Ngụy Quân bây giờ giống như đã vào cửa ải thứ năm, dùng thời gian...”

“Hai nén hương.”

“A!”

Tiếng hít khí lạnh vang lên ở trong đám người.

Toàn cầu ấm lên, sắp trở thành sự thật*.

“Hắn sao vẫn đi tới nhanh như vậy?”

“Đã vượt qua khoảng cách xa nhất của ta.”

“Học hải ngàn vạn Đại nho tranh vượt, Ngụy Quân dùng thời gian không đến nửa canh giờ, đã xông vào một trăm hạng đầu, trước đó chưa từng có.”

“Đây là thiên tư gì vậy?”

“Có thể so với Thánh nhân nhỉ?”

“Sao ta cảm giác, thiên tư Thánh nhân cũng không nghịch thiên như vậy?”

“Các vị, hắn sẽ không thật sự vượt Học hải chứ?”

“Sao có khả năng, Học hải vô nhai, vô biên vô hạn, cho tới bây giờ đều chưa từng có ai có thể đủ vượt qua Học hải, tiền bối, ngươi nói đúng không?”

Vương Hải do dự một phen, vẫn gật gật đầu, kiên định nói: “Lão phu xác định mình ở trong Học hải cũng chưa đi tới một nửa, không ai có thể đủ vượt qua Học hải, cho dù Thánh nhân ở cảnh giới Đại nho cũng không được.”

Bởi vì Học hải chính là đỉnh phong Thánh nhân sau khi chết biến thành.

Thánh nhân thời kì Đại nho, cùng Thánh nhân thời kì chí thánh, chênh lệch không biết bao nhiêu đẳng cấp.

Loại lạch trời này, là tuyệt đối không có khả năng vượt qua.

Lão năm đó tập hợp một nửa khí vận toàn bộ Nho gia, được trên dưới Nho gia công nhận là đạo chủ Nho đạo, ở trong Học hải vẫn như cũ tiếc nuối mà quay về.

Vương Hải tuyệt không tin có ai có thể vượt Học hải.

Nhưng, kỳ tích trình diễn ở trước mắt lão.

Nửa ngày sau.

Ngụy Quân từ bờ biển bên kia một lần nữa lao về.

Ánh mắt mê mang.

Sắc mặt... hổn hển.

“Sát khí trên biển đâu?” Ngụy Quân khởi binh vấn tội.

Hắn muốn mắng người.

Không phải nói Học hải sẽ chết người sao?

Vì sao hắn không chỉ chưa gặp được chút nguy hiểm nào, ngược lại cảm nhận được một lực lượng khổng lồ ấp ủ trong trong cơ thể mình.

Hắn có một loại dự cảm rất xấu—— mình có thể lại phải thăng cấp rồi.

Bình Luận (0)
Comment