Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 577 - Chương 577. Ngụy Đảng Vs Đế Đảng (2)

Chương 577. Ngụy đảng VS Đế đảng (2) Chương 577. Ngụy đảng VS Đế đảng (2)

Ngụy đảng VS Đế đảng (2)

Đây là điển hình chủ nghĩa duy vật lịch sử.

Nhưng ở thế giới này, người theo chủ nghĩa anh hùng chiếm đại đa số.

Bọn họ không tán đồng quan điểm này của Ngụy Quân.

Nhưng Ngụy Quân là tốt cho bọn họ, bọn họ là biết đến.

Cho nên các Đại nho chỉ có thể một lần nữa hướng Ngụy Quân làm một đại lễ.

Ngụy Quân không cho bọn họ cơ hội tiếp tục nói lời cảm tạ.

Nếu để đám Đại nho này tiếp tục cảm tạ, Ngụy Quân rất lo lắng mình có thể mang nhân tình thu đến mức vĩnh viễn sánh cùng thiên địa.

Hắn không cần nhân tình, Ngụy Quân chỉ muốn chết.

Cho nên Ngụy Quân lựa chọn rút lui.

Lúc rút lui, mang Chu Phân Phương theo.

“Mọi người đều giải tán đi, đừng luôn nghĩ cảm tạ ta, nên làm gì thì làm cái đó. Mang một thân sở học của mình dùng ở trên tế thế an dân, Ngụy mỗ nơi này rất an toàn, không cần các ngươi quan tâm.”

Ngụy Quân trước khi đi để lại một câu, khiến các Đại nho càng thêm cảm động.

Nhìn bóng người Ngụy Quân và Chu Phân Phương rời khỏi, Phục Văn Tuyên cảm khái nói: “Dựa theo điển tịch ghi lại, lúc trước Thánh nhân ở trên đời, ba ngàn đệ tử đều là Đại nho. Ta lúc đọc được đoạn ghi lại này còn có chút không tin, Thánh nhân cho dù đức cao vọng trọng nữa, lại nào có thể khiến ba ngàn Đại nho đoàn kết cùng một chỗ? Nhưng hôm nay nhìn thấy lời nói hành động của Ngụy Quân, lão phu tin rồi.”

“Ta trái lại cho rằng Ngụy Quân so với Thánh nhân càng đáng giá kính nể hơn, Thánh nhân năm đó lúc lấy lý phục người, số lần dựa vào nắm tay vẫn là rất nhiều. Nhưng Ngụy Quân lấy lý phục người, lại là thật sự lấy lý phục người, các vị đang ngồi có ai là bị Ngụy Quân đánh phục không?”

“Các vị, Ngụy Quân tự nhận giống với chúng ta, cho rằng tương lai Nho gia ở trong tay tất cả chúng ta, nhưng bản thân chúng ta cũng không thể tự cao tự đại. Cần biết chúng ta cộng lại, tăng lên đối với Nho gia cũng không lớn bằng Ngụy Quân. Ngụy Quân coi trọng chúng ta, chúng ta cũng cần thề sống chết bảo hộ Ngụy Quân an toàn mới được.”

“Văn Khang huynh nói rất đúng, chúng ta nhất định phải bảo vệ tốt Ngụy Quân an toàn, hơn nữa cần toàn lực giúp Ngụy Quân tăng lên địa vị ở trong Nho gia. Ngụy Quân tuyệt đối là tương lai của Nho gia, tuyệt đối đúng.”

“Hải Vương tiền bối từ trước đến nay có liên hệ với hoàng thất Đại Càn, muốn bất lợi với Ngụy Quân, chúng ta phải giúp Ngụy Quân mang phiền toái này giải quyết mới được.”

“Có lý, Đại Càn là hậu thuẫn của Ngụy Quân, chúng ta phải tạo ra cho Ngụy Quân một cái hậu thuẫn kiên cố. Nói không chừng, lần này cần cứng đối cứng Đế đảng một phen.”

...

Ngụy Quân không biết đám Đại nho Nho gia này đã nghĩ giúp hắn cứng rắn lay chuyển Đế đảng.

Hắn lúc này đang giới thiệu Ma Quân cho Chu Phân Phương.

“Lão sư, đây là một con mèo lưu lạc ta cơ duyên xảo hợp nhận nuôi, có chút thần dị, trên người cũng có bệnh mãn tính, ngài xem một chút đi.”

Chu Phân Phương không từ chối, trực tiếp mang Ma Quân ôm lấy cẩn thận kiểm tra.

Từng làm thiên hạ đệ nhất danh y, y thuật của Chu Phân Phương là không thể nghi ngờ.

Nhưng nếu chỉ là quan sát, Chu Phân Phương quả thật không nhìn ra Ma Quân có bệnh gì.

“Con miêu yêu này thực lực không kém, nhìn qua bệnh mãn tính của nó cũng không ảnh hưởng cuộc sống hằng ngày của nó, đây là một chuyện tốt. Nhưng bệnh mãn tính của nó che giấu có hơi sâu, ta còn cần cẩn thận sờ xương chút nữa.”

Chu Phân Phương ở trên người Ma Quân sờ soạng hai lần.

Ma Quân cũng bị Chu Phân Phương làm cho khẩn trương.

Nó đối với Chu Phân Phương vẫn luôn gửi gắm kỳ vọng cao.

Từ khi phát hiện hạo nhiên chính khí của Ngụy Quân có thể thong thả chữa khỏi thương thế của nó, Ma Quân liền quyết định chủ ý đi theo Ngụy Quân lăn lộn.

Mà Ngụy Quân nói một thân sở học của hắn đều đến từ Chu Phân Phương, Chu Phân Phương càng là Nho gia Bán Thánh cả thế gian đều biết, lại thêm Chu Phân Phương còn là thiên hạ đệ nhất danh y trước đây. Nếu hạo nhiên chính khí hữu dụng, vậy Chu Phân Phương thật có khả năng mang thương thế của nó chữa khỏi.

Ở dưới cái nhìn chăm chú chờ mong của Ma Quân, hàng mày ngài của Chu Phân Phương lại càng nhíu càng chặt.

“Ta chưa bao giờ gặp thương thế cổ quái như vậy, hơn nữa tràn ngập điềm xấu.”

“Ngụy Quân, con miêu yêu này ngươi từ nơi nào tìm được?” Chu Phân Phương hỏi.

Ngụy Quân nói: “Trên trời rơi xuống.”

Chu Phân Phương yên lặng trợn mắt, trào phúng nói: “Không muốn nói thì thôi, bịa lời nói dối giả như vậy lừa gạt ta, ngươi coi ta là ngu ngốc sao?”

Ngụy Quân: “...”

Bản Thiên Đế một chữ cũng không lừa ngươi.

Lần này thật đúng là ngươi ngu ngốc.

Chu Phân Phương tiếp tục nói: “Con miêu yêu này của ngươi thương thế kỳ quái, quá kỳ quái rồi, nó đây không phải bệnh.”

“Không phải bệnh?” Ngụy Quân kinh ngạc nói.

Chu Phân Phương gật gật đầu, nói: “Bệnh của nó đã dưỡng khỏi rồi, thương thế trong cơ thể trước mắt càng nhiều là đến từ một loại điềm xấu, con miêu yêu này hẳn là từng đụng tới một số thứ rất khó lường. Một khi không khống chế được, chỉ có một con đường chết có thể đi.”

Ngụy Quân vừa nghe Chu Phân Phương nói như vậy nhất thời hâm mộ mắt cũng đỏ rồi.

“Lão sư, có thể mang thương thế này chuyển dời đến trong cơ thể ta hay không?” Ngụy Quân hỏi.

Cái này nếu có thể thành công, vậy thì quá sung sướng rồi.

Nghe được vấn đề bất thình lình này của Ngụy Quân, Chu Phân Phương rõ ràng ngẩn ra.

Mà trong lòng Ma Quân lại chợt trào ra một dòng nước ấm.

“Ngay cả ta cũng không làm gì được loại thương thế này, Ngụy Quân thế mà muốn chuyển dời đến trong cơ thể hắn.”

“Nam nhân này cũng quá tốt rồi nhỉ.”

“Hắn thế mà mang ta đặt ở trước tính mạng.”

Ma Quân giờ khắc này, mơ hồ sinh ra một ít đặc thù nữ tính hóa.

Thật sự mấy câu nói đó của Ngụy Quân quá đả động Ma Quân.

Thế gian này tiểu nhân ruồng bỏ hứa hẹn gặp lợi quên nghĩa rất nhiều, Ma Quân cũng từng gặp rất nhiều.

Nhưng gặp được Ngụy Quân loại người này nguyện ý vì nó hiến thân, Ma Quân vẫn rất cảm động.

“Công tử, không cần, đừng hại ngươi.” Ma Quân chủ động nói.

Lúc trước Ngụy Quân ở chỗ nó đã là thân phận miêu nô.

Kết quả vừa mới phản công một giây, biến thành công tử.

Chu Phân Phương không biết cảm xúc Ma Quân biến hóa, nàng chỉ lắc đầu nói: “Ngụy Quân, ngươi xem trọng ta rồi, con mèo nhỏ này bị thương này bắt nguồn từ cấp bậc cao hơn ta nhiều. Lấy năng lực của ta, thật sự là không biết nên làm thế nào mới tốt.

Núi cao còn có núi cao hơn, hôm nay Chu Phân Phương ta cũng tăng kiến thức rồi. Hơn nữa có một điểm con miêu yêu nhỏ này nói là đúng, ngươi nếu mang thương thế này chuyển dời đến trên người mình, thật sự sẽ hại ngươi.

Bình Luận (0)
Comment