Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 642 - Chương 642. Trên Đầu Chữ Sắc Một Cây Đao (4)

Chương 642. Trên đầu chữ sắc một cây đao (4) Chương 642. Trên đầu chữ sắc một cây đao (4)

Trên đầu chữ sắc một cây đao (4)

Thần vương tính toán rất tốt.

Nhưng mà ngay sau đó, sắc mặt hắn đột nhiên biến đổi.

"Đáng chết."

Thần vương sắc mặt trắng bệch, không thể tin nổi nắm lấy cây dao trong tay thiên hậu, run giọng hỏi: "Vì cái gì?"

Chuôi chủy thủ này trong tay thiên hậu, đã đâm lút vào trong cơ thể hắn.

Hơn nữa thanh chủy thủ tuyệt đối có đủ sát thương để giết thần.

Thần vương đã cảm giác được sinh mệnh của mình đang bị xói mòn.

Nhưng hắn không muốn tin tưởng.

Nhìn thần vương không thể tin được, thiên hậu nhếch miệng cười, chỉ là nụ cười mười phần dữ tợn.

"Vì cái gì? Ngươi nói vì cái gì? Thời điểm ngươi đi ngủ nữ nhân của Thần Quân, như thế nào không nghĩ là vì cái gì?"

"Nếu không phải ngươi, chúng ta căn bản là sẽ không từ bị đuổi chạy từ trên trời xuống đây."

"Ngươi đáng chết."

Trên mặt thiên hậu mang theo hận ý điên cuồng.

"Nếu không phải do ngươi, con ta sẽ không phải chết, ngươi nên đền mạng cho con ta."

Chân thần là không thể tùy ý hạ giới.

Thần linh Tây đại lục, vốn cũng không chỉ có mười hai vị.

Nhưng mà vì chạy trốn từ trên trời, tham sống sợ chết đi vào Tây đại lục, thần linh phần thì chết phần bị thương ở Tây đại lục.

Tàn lưu lại, chỉ còn một phần ba.

Mà hài tử của thiên hậu và thần vương, cũng bị thần vương chủ động đưa ra hiến tế mà chết.

Nghe được thiên hậu là vì chuyện này mà trả thù mình, trong ánh mắt thần vương hiện lên một chút thoải mái, hắn cười khổ nói: "Sống chết trước mắt, con của chúng ta không chết, chúng ta sẽ chết, hoặc là thần linh khác sẽ tử. Chúng ta hy sinh hài tử của mình, để có thể đổi lấy sự trung thành của các thần linh khác, điều này có gì sai cơ chứ?"

"Ngươi đi địa ngục mà bồi tội cho hài tử của ta đi."

Đôi mắt của thiên hậu như muốn nứt ra, và đôi mắt nàng đầy máu và nước mắt.

Thiên hậu lúc này, rõ ràng đã muốn thiêu đốt mình.

Thực lực của nàng vốn không bằng thần vương.

Nhưng mà vì báo thù, nàng bất chấp mọi giá, đánh thần Vương một đòn không kịp trở tay.

Thần vương là kiêu hùng, vì mời chào lòng trung của các vị thần, hy sinh một hoặc hai hài tử, đối với hắn mà nói cũng không có gì ghê gớm lắm.

Nhưng hài tử là do thiên hậu mang thai mười tháng sinh hạ được.

Nàng không chấp nhận được ý tưởng dùng tính mạng hài tử đi mời chào lòng trung của thần.

Cho nên, mâu thuẫn của nàng và thần vương không thể hòa giải.

Chỉ là, mấy năm nay thiên hậu luôn luôn mạnh mẽ khống chế được mình, bản thân tự tìm kiếm cơ hội ra tay.

Công phu không phụ lòng người.

Rốt cuộc đã để cho nàng đợi được.

Nhưng đại sự của Ngụy Quân lại hỏng rồi.

Ngụy Quân vốn đã chuẩn bị tốt nghênh đón tử vong, kết quả thiên hậu biểu diễn màn phản bội giữa chốn đương trường ở trước mặt hắn.

Không chỉ có như thế.

Thiên hậu đột nhiên phản bội, hiển nhiên để cho thần linh Tây đại lục khác cũng có chút choáng váng.

Nhưng thần linh chính là thần linh.

Choáng váng ngắn ngủi qua đi, vị thần nghệ thuật rất nhanh đã muốn cứu thần vương trong cơn nước lửa.

Hắn cũng xuất ra hành động thực tế: "Thiên hậu, đao hạ lưu vương. . ."

Lời nói của vị thần nghệ thuật còn chưa kết thúc.

Bởi vì sau lưng hẵn cũng bị người ta đâm một đao.

Hầu như là cùng lúc ấy.

Ngụy Quân nghe được vài tiếng "Kêu rên" trước sau không đồng nhất .

Chờ Ngụy Quân chăm chú nhìn lại, phát hiện một chuyện tình khiến cho hắn rất muốn chửi con mẹ nó - đám tiểu thần Tây đại lục này, đại khái là đang xảy ra nội chiến.

Hơn nữa trong lúc đánh loạn xạ, ngay cả óc chó cũng bị đánh cho tan nát.

Liền ngay cả thần vương cùng thiên hậu cũng đang đánh nhau.

Đều muốn dồn đối phương vào chỗ chết.

Vốn những người này tụ tập cùng một chỗ, là vì giết hắn.

Hiện tại, mục tiêu lớn nhất của bọn họ hoàn toàn là giết đối phương.

Điều này làm cho Ngụy Quân ngửa mặt lên trời thở dài, mười phần phiền muộn.

Đúng lúc này, một thanh âm ẩn chứa vài phần mị hoặc tự nhiên vang lên bên lỗ tai hắn.

"Ngụy tiên sinh, cảm thụ như thế nào? Ta cố ý vì ngài sắp xếp một vở tuồng tự giết lẫn nhau như vậy, để cho ngài xem có đã nghiền hay không?"

Ngụy Quân: ". . . Cố ý sắp xếp cho ta?"

"Đúng vậy, cố ý sắp xếp vì ngài. Từ ngày mai, Ngụy tiên sinh hoàn toàn danh chấn Tây đại lục.

Chúng thần điện liên hợp cùng một chỗ vây giết Ngụy tiên sinh, lại bị ngụy tiên sinh lấy chiến lực vô song mạnh mẽ đuổi chạy trối chết, lại trong quá trình đó ngang nhiên giết chết thần vương ngay tại chỗ, thủ đoạn cực kỳ hung tàn.

"Ngụy tiên sinh, ngươi có cảm tưởng gì về câu chuyện này?"

Ngụy Quân nhìn nữ thần trí tuệ đột nhiên xuất hiện, trong lòng hận nghiến răng nghiến lợi.

Vừa rồi nếu không phải thiên hậu đột nhiên phản bội, vậy thần vương thật sự có khả năng giết chết hắn.

Nữ thần trí tuệ này lúc trước dùng thế thân giả chết hòng lừa dối những người khác, thực hiển nhiên đã sớm trốn ở một góc mà âm thầm thiết kế tất cả.

"Khiến cho chúng thần điện tự giết lẫn nhau, đều là chủ ý của ngươi?" Ngụy Quân cố gắng để cho giọng điệu mình bình tĩnh trở lại.

Nữ thần trí tuệ thản nhiên gật gật đầu, nói: "Không sai, đều là mưu kế của ta."

"Ngươi vì cái gì phải làm như vậy?" Ngụy Quân không rõ ràng.

Ngươi đó nha, có bệnh sao?

Cứ ngon lành mà giết ta không được sao?

Tại sao ngươi phải xuống tay đối phó với những người nhà của mình chứ?

Nhưng mà nữ thần trí tuệ đưa ra đáp án để cho Ngụy Quân không còn gì để nói: "Vị thần chiến tranh là phụ thần của ta, nhưng sau khi nương ta bị thần vương chiếm đoạt, lựa chọn tự sát mà chết.

Hiện tại, thần vương lại mang ánh mắt chuyển dời đến trên người của ta.

"Ngụy tiên sinh, ngươi nói thần vương có đáng chết hay không?"

Ngụy Quân: ". . . bên trong đám tiểu thần các ngươi đều dơ bẩn như vậy sao?"

Nữ thần Trí Tuệ cười lạnh nói: "Hoàng cung Đại Càn có thể tốt hơn được bao nhiêu hả? Từ xưa đến nay đều là như thế này, càng ở địa phương thượng tầng lại càng dơ bẩn. Chẳng qua hắn đã cho rằng ta sẽ chịu đựng, nhưng ta không phải mẫu thân của ta."

Nàng lựa chọn giết ngược lại.

Nữ thần trí tuệ, dùng trí tuệ để cho thần vương hiểu rõ, cái gì gọi là chữ sắc trên đầu một cây đao.

Ngụy Quân nhìn thần vương đang ở trên bờ vực của cái chết thê thảm, trong lòng cảm thấy khó chịu.

Thứ đồ chết tiệt, phàm là ngươi có thể quản lý huynh đệ của ngươi một chút, bản Thiên Đế hiện tại cũng đã chết.

Không thể giữ mình trong sạch một chút được sao?

Ngươi xem xem ngươi làm tra nam thế này, thực xấu hổ thay cho giới tra nam chúng ta.

"Chúng thần điện tự giết lẫn nhau, ngươi sẽ không sợ thanh danh giảm mạnh từ nay về sau hay sao?" Ngụy Quân hỏi.

Bình Luận (0)
Comment