Ngụy Quân Tử Thấy Chết Không Sờn (Bản Dịch Full)

Chương 647 - Chương 647. Nữ Thần Thanh Tỉnh Giữa Chốn Nhân Gian (1)

Chương 647. Nữ thần thanh tỉnh giữa chốn nhân gian (1) Chương 647. Nữ thần thanh tỉnh giữa chốn nhân gian (1)

Nữ thần thanh tỉnh giữa chốn nhân gian (1)

Trước mặt Ngụy Quân, nữ thần trí tuệ đối mặt với thi thể phụ thần của mình nói: "Phụ thần, Ngụy Quân tuy là kẻ thù giết chết phụ thần, nhưng ta về công về tư, cũng không muốn tìm hắn báo thù."

Ngụy Quân: ". . ."

Ngươi này là nghịch nữ bất trung bất hiếu.

Ngươi không biết làm vậy là khiến cho vị thần chiến tranh có linh thiêng trên trời thất vọng hay sao?

Trên thực tế, thực sự xin lỗi.

Ngụy Quân nghe nữ thần trí tuệ tiếp tục nói: "Ta biết ta không tìm Ngụy Quân báo thù, vốn không có tư cách làm nữ nhi của ngài."

Nói xong câu đó, nháy mắt trong tay nữ thần trí tuệ xuất hiện một cây chủy thủ.

Sau đó nữ thần trí tuệ dùng chủy thủ cắt lấy một lọn tóc của mình. Đặt ở bên cạnh thi thể vị thần chiến tranh.

Tiếp nữa, nữ thần trí tuệ quỳ gối trước mặt thi thể vị thần chiến tranh, chân thật nói: "Hôm nay, trước mặt Ngụy Quân, thiên địa làm chứng, ta đoạn tuyệt quan hệ phụ tử với ngài. Từ giờ không còn là phụ tử, vậy thù giết phụ thần tự nhiên cũng không thể nào nhắc đến được. Vị thần chiến tranh, ngươi ngủ yên đi."

Ngụy Quân: "(⊙⊙) "

Thực, quả là hiếu tử!

Ngụy Quân hiện tại vô cùng lý giải Thiên Đế vì cái gì phải chuyển thế qua nhiều kiếp.

Làm người cũng tốt, làm Thiên Đế cũng vậy, quả thật phải bắt kịp thời đại.

Thiên Đế nếu vẫn dậm chân tại chỗ ở thiên đình, nhắm chừng thật sự lạc hậu với thời đại.

Hiện tại lối suy nghĩ của những người này, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, thật không thể tin được.

Chỉ có thể nói, không hổ là nữ thần trí tuệ.

Điều này tất nhiên cũng có thể đấy.

Nữ thần trí tuệ chỉ quỳ tượng trưng trước vị thần chiến tranh, sau đó lập tức đứng thẳng người dậy.

Không có áy náy chút nào.

Đến cuối cùng nữ thần trí tuệ thậm chí cũng không muốn gọi một câu ba ba với vị thần chiến tranh.

Ngụy Quân nhắm chừng phàm là mình dùng mỹ nam kế, nữ thần trí tuệ hẳn là sẽ rất thích thú gọi hắn ba ba.

Cũng chính là khi dễ vị thần chiến tranh đã chết, nếu không hiện tại vị thần chiến tranh nhắm chừng khẳng định giận sôi lên.

Sau khi nữ thần trí tuệ đứng dậy, nhìn Ngụy Quân trợn mắt há hốc mồm, hé miệng cười, thản nhiên nói: "Làm sao vậy? Có phải lại bị trí tuệ của bản nữ thần chấn kinh rồi hay không?"

Ngụy Quân: ". . ."

Ngươi gọi cái này là trí tuệ sao?

Cái này gọi là ngươi vô sỉ.

Lại nói, vô sỉ thật đúng là một nhánh của trí tuệ.

Hạng Vũ phàm là có một nửa vô sỉ của Lưu Bang, vậy người cười cuối cùng chính là Hạng Vũ.

Nhưng Ngụy Quân phát hiện, nữ thần trí tuệ thật có thể tự khoe khoang.

Chờ có cơ hội thì luôn tự khen mình một cách ngon lành, một chút cũng không khiêm tốn.

"Thao tác này của ngươi, có phần giống với người mà ta đã từng quen biết." Ngụy Quân nói.

Nữ thần Trí Tuệ có chút kinh ngạc: "Không phải chứ? Còn có người thông minh giống như bản nữ thần?"

Ngụy Quân trào phúng nói: "Ngươi có thể tự khen dung mạo xinh đẹp của mình nhiều hơn một chút, hoặc là nịnh bợ ta nhiều hơn một chút, đừng có tự khen mình thông minh nữa."

Nữ thần trí tuệ chỉ là cười khẽ hỏi: "Trước kia ngươi cũng chứng kiến có những người khác làm như vậy?"

"Không giống như vậy, khác với tình huống của ngươi, nhưng thời điểm lần đầu tiên ta nghe nói, cũng tạo thành rung động thật lớn cho ta." Ngụy Quân nói.

"Có thể kể cho ta nghe được không?"

"Chuyện là bên kia đất Thục chúng ta có một người giết cả nhà con rể, sau đó người thân của người chết - cũng chính là nữ nhi hung thủ đã gửi lá đơn xin tha, để miễn tử hình cho hung thủ, phán tử được hoãn lại." Ngụy Quân nói.

Lần này đến phiên nữ thần trí tuệ chấn kinh rồi.

"Nữ nhi cầu tình cho phụ thân đã giết chết cả nhà trượng phu mình, để cho quan phủ không nên phán tử hình?" Nữ thần Trí Tuệ xác nhận nói.

Ngụy Quân gật gật đầu.

Nữ thần Trí Tuệ cảm thấy rung động rất lớn: "Cao thủ ở dân gian nha."

Nàng nhiều nhất cũng chỉ buông tha chuyện báo thù cho phụ thân tiện nghi của nàng.

Hơn nữa Ngụy Quân giết phụ thân nàng cũng không liên lụy người vô tội.

Quan trọng nhất là nàng cũng chỉ buông tha việc tự báo thù.

Thiên hậu nếu muốn giết Ngụy Quân, đều không có quan hệ gì với nàng.

Thần vương muốn giết Ngụy Quân, nàng còn chủ động xin đi giết giặc cơ mà.

Đem ra so sánh kỹ càng, cao thủ dân gian ngưu bức hơn so với nàng.

Trực tiếp cầu tình với quan phủ.

"Sống đến già học đến già, có thêm nhiều tri thức." Nữ thần trí tuệ nói: "Nếu có cơ hội, ta cũng sẽ đi Đông đại lục xem một lần. Đọc vạn quyển sách, đi vạn dặm đường, đối với tu vi thực lực của ta nhất định rất hữu ích."

Nàng là nữ thần trí tuệ.

Chơi đùa chiến thuật động não.

Chém giết đao thật thương thật, ngược lại không am hiểu nhiều lắm.

Nói chung, thần chức nàng như vậy, thực sự thích hợp nhất là làm lãnh đạo.

Nếu người lãnh đạo không thích hợp, lợi thế của nàng sẽ bị mất đi rất nhiều, trừ khi người lãnh đạo đặc biệt tin tưởng nàng.

Nhưng lúc trước thần vương hiển nhiên không có.

Còn như thiên hậu. . . Phải xem biểu hiện của nàng về sau.

Nữ thần trí tuệ triệt tiêu vách chắn, vì thế chiến cuộc bên ngoài lại lọt vào tầm mắt Ngụy Quân.

Lấy nhãn lực Ngụy Quân đến xem, đám thần linh Tây đại lục lần này không có khả năng toàn quân bị diệt, nhưng mà tổn thất cũng phải bảy tám phần, hẳn là không có vấn đề gì.

"Ngươi thật sự không cho ta giúp ngươi giết chết hết bọn họ, sau đó ngươi độc bá Tây đại lục?" Ngụy Quân lại đề nghị nói.

Hắn tuyệt đối có năng lực làm được chuyện này.

Chỉ cần nữ thần trí tuệ thẳng tay giết chết hắn.

Nhưng mà nữ thần trí tuệ lại một lần nữa cự tuyệt đề nghị của hắn.

"Tất cả Tây đại lục đều nằm trong tay bản nữ thần, thật ra là ta không tiếp nhận được." Nữ thần Trí Tuệ nói: "Có người Đông phương các ngươi như hổ rình mồi, nếu chúng thần điện chỉ còn lại có một mình thần linh ta đây, vậy Tây đại lục sẽ là thịt nằm trên thớt, tùy thời chờ các ngươi tới tàn sát chém giết."

"Có lẽ không đâu, Đông đại lục bên kia cũng đã đánh nhau loạn cào cào." Ngụy Quân phổ cập kiến thức nói: "Yêu đình và liên minh người tu chân cũng giống như chúng thần điện các ngươi, nổi máu chó lên đầu đánh nhau tơi bời rồi, không có dư lực tới tìm đám Tây đại lục các ngươi gây phiền toái đâu. Vấn đề Đại Càn lại càng nhiều hơn, loạn trong giặc ngoài, không có mười năm thời gian, đừng nghĩ giải quyết vấn đề, càng đừng nói khuếch trương ra bên ngoài. Cho nên hiện tại tuyệt đối là cơ hội tốt ngàn năm một thuở của ngươi, xưng bá Tây đại lục, lại giết ta, Càn đế khẳng định nguyện ý liên minh với ngươi, kẻ muốn giết nhất của Càn đế hiện tại chính là ta."

Bình Luận (0)
Comment