Nữ thần thanh tỉnh giữa chốn nhân gian (3)
"Nếu mỗi người bọn họ đều giống như ngươi đã nói là làm, mỗi người đều có thể dùng sinh mệnh để duy trì chủ trương của mình, vậy bọn họ xác thực sẽ thành công, liền ngay cả ta cũng suy xét hợp tác với bọn họ, nhưng bọn họ không có làm được, vậy không xứng thành công."
Ngụy Quân không thể phản bác.
Chính xác.
Cách mạng là không cho phép phản bội và thỏa hiệp.
Kiếp trước hắn biết đến những người kia có thể thành công, đó thật sự là một thế hệ dùng máu tươi của chính mình, trả giá thật lớn, có vô số người kẻ trước ngã xuống, người sau vẫn như trước tiến lên, quyết chí thề không lùi bước.
Cho nên cuối cùng mới có thể thay trời đổi đất, tái tạo Càn Khôn.
Công xã Văn Minh. . . Mới thành lập không bao lâu, cũng đã bắt đầu bán đứng đồng chí để tranh thủ lợi ích.
Hơn nữa lại là Ngụy Quân đối với bọn họ có công lớn như vậy cũng có ý nghĩa lãnh tụ danh dự tượng trưng.
"Thế giới này rất công bằng, để làm được một số điều vĩ đại, cần một số con người vĩ đại, sự hy sinh và đổ máu rất nhiều. Dù thiếu một mắt xích nào thì cũng sẽ không thành công.
Công xã Văn Minh – khi ngươi đi rồi khẳng định sẽ kết thúc, nó sẽ trở thành một án lệ thất bại điển hình có ý nghĩa tham khảo.
Đương nhiên, ta cũng rất mong đợi bọn họ có thể thành công. Ta là nữ thần trí tuệ, ta cũng không ngại con dân tín ngưỡng ta được hưởng thụ một cuộc sống mới, cũng sẽ không cố ý đi chèn ép dân trí. Trên thực tế, dân trí càng phát triển, thực lực của ta sẽ càng mạnh.
"Ta chỉ không chấp nhận vì bọn họ chưa xứng đáng với chờ mong của ta, dù sao, ngươi không phải xã trưởng chân chính của Công xã Văn Minh. Loại chuyện này chỉ có ngươi tới làm, ta mới tin tưởng bọn họ có thể thành công."
Ngụy Quân cười cười với Nữ thần Trí Tuệ, nói: "Ánh mắt Của ngươi thật ra rất tốt."
"Lẽ đương nhiên." Nữ thần trí tuệ ngạo nghễ nói.
"Ngươi nói rất đúng, bọn họ muốn cuộc sống, chung quy vẫn là cần chính bọn họ đi tranh thủ. Nếu bọn họ làm không được, vậy không xứng thành công. Nhưng trước mắt Tây đại lục cũng gặp mâu thuẫn trùng trùng, nếu ta là ngươi, ta sẽ không lại kéo dài cách thống trị thần vương trước kia như vậy.
Tây đại lục và Đại Càn giống nhau, đều đã đến một điểm quan trọng cần phải thay đổi.
"Ta đề nghị thần linh Tây đại lục các ngươi vẫn nên đối tốt một chút với con dân Tây đại lục, dù sao khi sói ăn sạch thịt cừu, sói chính là cừu.."
Những lời này của Ngụy Quân để cho nữ thần trí tuệ lâm vào trầm tư.
Thẳng đến khi chiến đấu chấm dứt, Ngụy Quân rời khỏi, nữ thần trí tuệ mới từ trong trầm tư phục hồi lại tinh thần.
"Ngươi làm sao vậy?"
Nữ thần trí tuệ phục hồi lại tinh thần, trước tiên liền phát hiện khuôn mặt quan tâm của thiên hậu.
Nữ thần trí tuệ nhìn lướt qua chiến trường, sau đó thở phào nhẹ nhõm một hơi.
"Chúc mừng thiên hậu." Nữ thần trí tuệ nói.
Thiên hậu tùy ý khoát tay áo, nói: "Đều là nhờ mưu kế của ngươi, ngươi vừa rồi suy nghĩ cái gì?"
Nữ thần Trí Tuệ không có giấu diếm, mang những lời Ngụy Quân nói trước khi đi thuật lại một phen cho thiên hậu, sau đó cảm khái nói: "Ngụy Quân không hổ là Ngụy Quân, tư tưởng hắn đã muốn đạt tới một cái cấp bậc cao độ. Ta nghĩ thật lâu, Ngụy Quân nói chính xác. Thần linh chúng ta muốn để cho thế nhân tín ngưỡng chúng ta, nhưng mà chúng ta cho thế nhân quá ít chỗ tốt, đến mức bọn họ đã phải tự mình vùng dậy phản kháng, xóa bỏ thống trị hiện có. Thật sự nếu không thay đổi, thật sự có khả năng sẽ phát sinh tình huống như Ngụy Quân nói, chúng ta cần thay đổi, Tây đại lục cũng cần thay đổi."
Nhìn thấy Nữ thần Trí Tuệ nhắc đến Ngụy Quân ánh mắt long lanh, và trong lời nói của Nữ thần Trí Tuệ đối với Ngụy Quân cũng đầy sự tôn sùng, thiên hậu có chút suy nghĩ nói: "Ta nhớ rõ trước kia ngươi nói với ta, ai có thể giết chết phụ thần ngươi, ngươi sẽ ở cùng một chỗ với người đó, ngươi thích Ngụy Quân sao?"
Ngụy Quân nếu nghe được những lời này của thiên hậu, nhất định sẽ lại bi ai vì vị thần chiến tranh.
Sinh ra một hiếu nữ.
Nữ nhi này tuyệt đối là áo khoác đệm nhỏ ở giữa áo chiến đấu.
Nữ thần Trí Tuệ nghe vậy mặt cười đỏ lên, nhưng cũng thoải mái nói: "Ngụy Quân xác thực rất hợp với tâm ý của ta, ta không gặp ai xuất sắc hơn so với hắn, là nam nhân có dũng khí lại càng có năng lực."
"Ngụy Quân thật là một kết hợp tốt với ngươi, ngươi đã thích, ta đây liền giữ hắn ở lại Tây đại lục." Thiên hậu đánh nhịp nói.
Thiên hậu coi Nữ thần Trí Tuệ là túi khôn cũng là quân sư của mình, cho nên lời đề nghị của nàng là chân thật.
Nhưng mà Nữ thần Trí Tuệ cự tuyệt.
"Không cần."
"Vì cái gì?"
Nữ thần Trí Tuệ chân thành nói: "Ngụy Quân có lý tưởng cùng sự nghiệp của chính mình, ta cũng có lý tưởng mà mình theo đuổi, chúng ta không phải người chung một đường, không cần miễn cưỡng.
Hơn nữa ta không hái ánh trăng, ta muốn nó vĩnh viễn treo trên trời cao, sáng tỏ lưu danh.
Hắn phải luôn luôn xa lạ, mới là người tình lý tưởng đầy lãng mạn trong trí tưởng tượng của ta."
Thiên hậu không lý giải được ý tưởng của nữ thần trí tuệ.
Nàng cho rằng nếu mình thích thì mình phải chiếm lấy.
Bất quá nữ thần trí tuệ lại là quân sư của nàng.
Tuy nàng không tán đồng nữ thần trí tuệ, nhưng nếu nữ thần trí tuệ nói như vậy, nàng cũng không tiếp tục kiên trì.
Nàng chỉ nói với nữ thần trí tuệ: "Căn cứ tin tức chúng ta nhận được, Càn quốc bên kia tựa như đều nghĩ rằng Ngụy Quân đã chết?"
Nữ thần trí tuệ gật đầu nói: "Xác thực như thế, lúc ấy phụ thần ta đến pháo đài chiến tranh để đuổi giết quân đội Càn quốc, Ngụy Quân đưa quân đội Càn quốc đi trốn, lựa chọn một mình lưu lại tranh thủ thời gian cho quân đội Càn quốc. Người Càn quốc cho rằng, Ngụy Quân không có lý do gì còn sống."
"Vì vậy bọn họ giống như đang thảo luận về việc báo thù cho Ngụy Quân. . ."
Thời điểm lúc ban đầu thiên hậu biết được tin tức này, thì chỉ biết câm nín.
Ngụy Quân đến Tây đại lục, giết chết vài vị thần linh bọn họ.
Rõ ràng kẻ bị khi dễ là bọn họ.
Kết quả người Càn quốc còn luôn nghĩ rằng kẻ bị khi dễ là Ngụy Quân.
Lại còn lấy danh nghĩa vì Ngụy Quân báo thù, hô hào một cách đầy căm phẫn.
Thật giống như bọn họ thật sự nắm giữ chân lý, đại biểu chính nghĩa.
Điên đảo trắng đen nha.
Thiên hậu rất đau lòng.
"Chúng ta phải đưa Ngụy Quân trở về đúng lúc, miễn cho Đông Tây phương thật sự lại gây chiến với nhau." Thiên hậu nói: "Chiến tranh không phải không thể phát động, nhưng hiện tại thì không thể, chúng ta bây giờ còn cần thời gian để nghỉ ngơi lấy lại sức."
"Thiên hậu cân nhắc."