Là người là quỷ đều xuất hiện, Thiên Đế Càn đế cùng bị đánh (3)
Tiết tướng quân khẽ cười nói: "Dự luật mới nhất của luật Đại Càn, do đại nhân Bạch Khuynh Tâm khởi thảo, Thượng Quan Thừa tướng ký tên, Chu Tế Tửu xác nhận thư, hiện hôm nay đã thi hành toàn diện ở Đại Càn. Nếu có những chỗ xung đột cùng với dự luật cũ, lấy dự luật mới làm chuẩn.
Mà sau khi luật pháp Đại Càn đổi mới, rõ ràng quy định quyền tự do ngôn luận của con dân Đại Càn, trừ phi là tuyên dương thông đồng với địch phản quốc, tung ngôn luận vũ nhục anh hùng liệt sĩ, nếu không thì không cho phép xử tội tử hình, nhiều lắm là trả giá lớn trừng phạt nhẹ, dưới đại đa số tình huống, cũng không bị bắt bỏ tù.
Tuy ngôn luận của Ngụy đại nhân bất kính đối với bệ hạ, nhưng bệ hạ yêu dân như con, luật Đại Càn cũng không ủng hộ Ngụy đại nhân sẽ bởi vậy lấy được tội.
"Cho nên Lục Tổng quản, tuy ngôn luận của Ngụy đại nhân vừa rồi có chút không ổn, nhưng ngài không thể bởi vậy liền định tội Ngụy đại nhân."
Lục Tổng quản: "..."
Sắc mặt dần dần xanh mét.
Mọi người đều cảm nhận được hắn tức giận.
Một lát sau, Lục Tổng quản thế mà lão lệ tung hoành: "Bệ hạ, thần vô năng quá, thế mà để cho ngài chịu vũ nhục như thế.
Phản tặc, một đám phản tặc.
"Lão thần muôn lần chết."
Rất nhiều người đều động dung.
Trung thành, dù sao cũng là một từ đáng ca ngợi.
Trấn Tây Vương cảm khái nói: "Lục Tổng quản không cần như thế, Đại Càn luôn tiến về phía trước. Có lẽ có đôi khi bước chân cải cách có hơi lớn một chút, nhưng nguyên nhân vì như thế, mới càng cần Lục Tổng quản ngài vì Đại Càn hộ giá hộ tống mà trung thành và tận tâm đối với bệ hạ như vậy."
Lục Tổng quản chắp tay với Trấn Tây Vương.
Tất cả đều không biết nói gì.
Lần này đến phiên trong lòng Ngụy Quân không có tư vị.
Hắn không nói gì nhìn Lục Tổng quản.
Cái lão này có kỹ thuật diễn xuất cũng quá là ngưu bức.
Kiếp trước hắn cũng từng hợp tác với không ít ảnh đế, cái gì mà Bảo quốc, Lộ Minh, Tuyết Kiện...
Phải nói một điều, Ngụy Quân cảm giác Lục Tổng quản trực tiếp dẫm đạp bọn họ.
Loại diễn viên đó mà ở trước mặt các đại lão đứng đầu quan trường, kỹ thuật diễn xuất thực sự là không đáng nhìn.
Trách không được có người tổng kết là người có kỹ thuật diễn xuất tốt nhất cho tới bây giờ cũng không phải ở trong giới giải trí, đều ở chốn quan trường đấy.
Không có ai rõ ràng Lục Tổng quản hơn so với Ngụy Quân.
Hắn cho tới bây giờ vẫn luôn là họ Ngụy.
Luật Đại Càn cải biến, Ngụy Quân thậm chí còn hoài nghi Lục Tổng quản chính là người đầu tiên thúc đẩy phía sau màn.
Mục đích là nhằm làm suy yếu một cách tinh vi quyền lực của Đế đảng, chiếm cứ cao điểm đạo đức, từ trên pháp luật dần dần quang minh chính đại áp chế hoàng quyền.
Cái này không có gì không tốt.
Ngụy Quân bi thương là cứ như vậy, mình muốn chết lại càng khó khăn.
Nhóm lão già này luôn chắp vá, tu sửa đường lui.
Vốn đang tốt đẹp có mấy con đường chết, đều bị nhóm người này không sai biệt lắm chặn hết sạch.
Phiền muộn nha.
Cơ Soái một lần nữa kéo lại mọi người thảo luận trọng điểm.
"Bệ hạ bên kia, để bổn soái đi giải quyết."
"Tử long nói rất đúng, nguy cơ mất nước đã đến, ai cũng không trốn được, bệ hạ cũng phải tận hết trách nhiệm của ngài."
"Ngoại trừ bệ hạ, chúng ta cũng phải khơi dậy tinh thần, hết sức chăm chú. Tây đại lục không có khả năng chỉ có một vị thần làm hậu thủ, chúng ta cũng không thể mang hy vọng ký thác ở kẻ địch nhỏ yếu."
"Cuộc chiến tranh vệ quốc trước kia, chúng ta vận hết quốc lực đánh thắng. Hiện hôm nay chiến tranh lại tới, chúng ta vẫn như trước không có lựa chọn khác. Không nghĩ làm quân bán nước, liền liều mình xả thân này."
"Trấn Tây Vương, dọc tuyến bờ biển tây do ngươi trấn thủ như trước. Các tướng còn lại, làm theo chức vụ, sẵn sàng ra trận, tùy thời nghênh đón chiến tranh."
"Mấy năm nay chúng ta tích góp của cải từng chút một, đều phải lần lần lượt lượt xuất ra hết. Các vị, bổn soái hiện tại chỉ có một yêu cầu - chuyện Tây Kinh thành, tuyệt không thể để tái xuất hiện bên trong biên giới Đại Càn."
"Nếu không, chúng ta chỉ có lấy cái chết để tạ tội."
Chúng tướng cùng hô vang lĩnh mệnh.
Ngụy Quân nhìn về phía Cơ Soái, khẽ nhíu mày.
Đây mà là thảo luận cái gì chứ.
Thật muốn thảo luận ra cái biện pháp giải quyết gì? Ngụy Quân chỉ có thể nghĩ đến một thứ - áp bức Càn đế!
Đợi một chút...
Ngụy Quân đột nhiên phản ứng.
Hắn dò xét tới lui trên người Cơ Soái và Lục Tổng quản, càng xem ánh mắt lại càng cổ quái.
Hai tên Lang Gia bảng (lyb) này...
Sợ rằng không phải là cố ý đó chứ?
Đột nhiên phát hiện nước Tây đại lục sâu, hẳn là không nằm trong dự đoán của hai người này đó chứ.
Nhưng mà thời điểm chiến tranh vệ quốc, Tây đại lục có chân thần xuất hiện.
Cho nên lại khai chiến với Tây đại lục, với năng lực của Cơ Soái, hắn tất nhiên có dự án ứng đối với chân thần.
Cơ Soái cũng không phải là loại phế vật Càn đế này.
Nhưng hiện tại Cơ Soái biểu hiện như là mình căn bản không ứng phó được chân thần Tây đại lục.
Chuyện này thực không thích hợp.
Mà lúc Càn đế nói hắn có thể sánh với hai vị thần, Cơ Soái cũng ở đó.
Lục Tổng quản cũng biết chuyện đó.
Bao gồm Thượng Quan Thừa tướng, cũng biết chuyện đó.
Lang Gia bảng này... Bọn họ đang cấu kết với nhau?
Không, không nhất định.
Ngụy Quân bỗng nhiên nghĩ tới mình.
Trong cuộc họp này, nói ra con bài chưa lật của Càn đế, thật ra là hắn.
Hắn cũng không cấu kết trước cùng với Lang Gia bảng.
Cho nên, tất cả đều không ăn ý với nhau?
Ngụy Quân nghĩ tới đây, phát hiện cuộc họp đã kết thúc.
Chờ những người khác rời đi đều không sai biệt lắm, Lục Tổng quản vung tay lên, liền bày ra kết giới cách âm.
Sau đó Lục Tổng quản liền tán thưởng nói: "Ngụy đại nhân không hổ là Ngụy đại nhân, phối hợp cùng Cơ Soái quả nhiên là không một kẽ hở."
Ngụy Quân: "? ? ?"
"Cơ Soái ném gạch, Ngụy đại nhân nhận ngọc, hiện tại chính là bệ hạ muốn không ra tay cũng không được, hắn đã bị vào tròng rồi." Lục Tổng quản cười nói: "Ngụy đại nhân, thật ra hiện tại chân chính trên dưới Đại Càn có thể sinh ra uy hiếp trí mạng đối với ngài, có năng lực giết ngài, cũng chính là bệ hạ. Mang con bài chưa lật của bệ hạ xoá sạch, ngài mới có thể chân chính an toàn, Đại Càn cũng mới có thể chân chính thay trời đổi đất."
Ngụy Quân: "..."
Ngươi đừng nói nữa, ta khó chịu.
"Đương nhiên, lục mỗ nói này cũng là nói lời thừa, lấy trí tuệ Ngụy đại nhân, khẳng định đã sớm đã nhìn ra, nếu không hôm nay cũng sẽ không phối hợp ăn ý như vậy cùng với Cơ Soái, cũng hoàn toàn để cho bản thân an toàn về sau." Lục Tổng quản nói: "Có dũng có mưu, Ngụy đại nhân tuổi trẻ đầy triển vọng nha."
Ngụy Quân: "..."