Niên đại thức tỉnh của ba đầu sỏ Đại Càn (4)
"Vẽ hổ vẽ da khó vẽ xương, biết người biết mặt khó biết lòng." Càn đế u u thở dài: "Vốn tưởng rằng Tử Thần là con ruột của trẫm, khẳng định có thể một lòng cùng trẫm. Hiện tại xem ra, ngươi cùng Thừa tướng là đúng. Ở trước mặt ngôi vị hoàng đế, nào có thân tình gì, bọn họ đều không có nặng tình gì với trẫm."
Lục Tổng quản tùy ý để Càn đế biểu đạt tâm tình của bản thân.
Sau khi cảm giác Càn đế đã hoàn toàn tiếp nhận chuyện này, Lục Tổng quản mới tiếp tục nói: "Bệ hạ, dựa theo điều tra trước mắt của thần đối với Đại vương điện hạ, quan hệ giữa hắn cùng Ngụy Quân. . . hình như rất tốt."
"Rất tốt?"
"Đúng." Lục Tổng quản cho Càn đế một câu trả lời mười phần xác định: "Đại vương xem Ngụy Quân là tri kỷ, nhiều lần ở trường hợp công khai dự đoán Ngụy Quân là quốc sĩ vô song. Chẳng sợ biết lập trường của Ngụy Quân là đối lập với bệ hạ ngài, đại vương cho tới giờ cũng đều không có che dấu thưởng thức đối với Ngụy Quân. Thậm chí, lúc trước Ngụy Quân ở trên Kim Loan điện. . ."
Lục Tổng quản nói tới đây, do dự một chút.
Càn đế lập tức phản ứng lại, tự giễu nói: "Chính là Ngụy Quân chỉ vào mũi trẫm mà mắng đúng không?"
Lục Tổng quản vẻ mặt có chút xấu hổ, nhưng vẫn gật gật đầu nói: "Đúng, bệ hạ, ngày đó Đại vương điện hạ, thật ra cũng đứng chung một chỗ cùng tiến thối với Ngụy Quân. Tuy thần cũng không hiểu loại hành vi này của Đại vương điện hạ, nhưng Đại vương điện hạ hình như vẫn cùng một lập trường với Ngụy Quân. Tuy hắn cũng là một người trong hoàng thất, nhưng hắn hình như càng ủng hộ chủ trương của Ngụy Quân."
Lục Tổng quản đợt này gọi là giết người tru tâm.
Nhưng vẫn có lý.
Bị Lục Tổng quản nhắc tới tỉnh như vậy, Càn đế cũng nghĩ tới quan hệ thân mật của Nhị hoàng tử cùng Ngụy Quân.
Lúc trước ở trên Kim Loan điện, Ngụy Quân chỉ vào mũi hắn mắng to hắn hôn quân lầm quốc, rất nhiều triều thần đều đứng chung một chỗ cùng Ngụy Quân.
Nhị hoàng tử cũng là một thành viên trong đó.
Lúc đó Càn đế đối với loại hành vi này thật ra cũng không có cảm thấy phẫn nộ.
Dù sao lúc ấy liên minh người tu chân cho hắn áp lực quá lớn.
Dám đứng ra phản đối hắn, đều là tài tướng của đất nước.
Hắn lúc ấy là thực thưởng thức.
Nhưng thân phận Hoàng đế này đã định hắn giỏi biến hóa.
Khi đó Đại Càn bấp bênh, đế vị của Càn đế căn bản cũng không có ổn.
Cho nên Càn đế cũng không cho rằng người khác mạo phạm uy nghiêm của hắn có gì không ổn.
Nhưng hiện tại Đại Càn tình huống dần dần ổn định xuống.
Mà Ngụy Quân đã manh mối thay thế liên minh người tu chân, trở thành nhân tố không ổn định lớn nhất của Đại Càn.
Càn đế ý tưởng liền thay đổi.
Trẫm là cửu ngũ chí tôn, chí cao vô thượng.
Những người này có tư cách gì phản đối trẫm?
Nhất là Quân Tử Thần, làm con ruột của hắn, lại có thể cũng phản đối hắn.
Điều này làm cho Càn đế cảm nhận được phẫn nộ bị phản bội.
Nhưng Càn đế vẫn bảo trì lý trí.
"Lục Khiêm, ngươi mang hồ sơ điều tra Giám sát ti nhằm vào Đại vương để cho trẫm nhìn xem."
Đến cùng vẫn là đứa con hắn từng ký thác kỳ vọng cao.
Tuy trong lòng hắn đã tin lời nói của Lục Tổng quản, nhưng hắn vẫn muốn nhìn xem chứng cứ rõ ràng.
Lục Tổng quản thỏa mãn yêu cầu của Càn đế.
Đối với Lục Tổng quản mà nói, tạo giả hắn là chuyên nghiệp.
Huống chi trên chuyện này, Lục Tổng quản căn bản là không cần tạo giả.
Nhị hoàng tử thưởng thức đối với Ngụy Quân tất cả đều là thật.
Giám sát ti đưa ra điều tra, từng chuyện đều có thể tra, chứng cớ vô cùng xác thực.
Chỉ là báo cáo điều tra này đổi thành Càn đế trước đây xem, thật ra căn bản sẽ không cảm thấy có gì.
Nhưng hiện tại Càn đế nhìn thấy, xem thế nào cũng không thoải mái.
Trên bản chất, cái này không có quan hệ gì cùng Nhị hoàng tử.
Là Càn đế thay lòng đổi dạ.
Quả nhiên.
Xem xong báo cáo điều tra của Giám sát ti, Càn đế hoàn toàn hết hy vọng.
Con trai này của mình, quả thật là biến chất.
Càn đế rất khó chịu.
"Lục Khiêm, ngươi nói đây là vì sao?"
Lục Tổng quản tổ chức ngôn ngữ một chút, chân thật phân tích: "Khả năng đây là mị lực nhân cách của Ngụy Quân, bệ hạ, tuy nhiên lão thần cũng không tán đồng một ít quan điểm của Ngụy Quân, nhưng không thể phủ nhận, Ngụy Quân thật là một nam nhân rất có mị lực. Hắn quả thật có cái loại sức cuốn hút làm cho người ta thiêu thân lao đầu vào lửa này, thật giống như tiền Thái tử vậy."
"Đánh giá này của ngươi thực chuẩn xác."
Càn đế thở dài một tiếng, nói: "Đáng tiếc, nhân tài như thế, không nên đối nghịch cùng trẫm. Hơn nữa, ngay cả con của trẫm cũng bị mỡ heo che tâm mà đi theo hắn."
"Bệ hạ cứ yên tâm, ít nhất chúng ta đã phát hiện khuynh hướng của Đại vương trước rồi, tất cả vẫn còn kịp." Lục Tổng quản nói.
Càn đế nghe vậy gật gật đầu, vui mừng nói: "May mắn có ngươi, có Thượng Quan Vân, còn có Vương Hải tiền bối trù tính vì trẫm. Bằng không lúc này đây, trẫm nói không chừng thật sự gặp hạn."
Lục Tổng quản cúi đầu, trong mắt một đạo tinh quang chợt lóe qua, nhớ lại tình hình trước đó.
Đỗ Uy một khắc từ trên biển bước vào lục địa, Giám sát ti đã phát hiện hành tung của Đỗ Uy.
Cho nên Ngụy Quân mới thu được Lục Nguyên Hạo truyền tin nhắc nhở.
Đỗ Uy đàm phán cùng Trấn Tây Vương, Giám sát ti xác thực không có giám sát được.
Nhưng Đỗ Uy nói chuyện cùng Tứ hoàng tử, Lục Tổng quản là biết được.
Không phải Giám Thiên Kính được tin tức, Đỗ Uy cùng Tứ hoàng tử tự nhiên có thủ đoạn tránh đi Giám Thiên Kính tra xét.
Mà là vì phủ của Tứ hoàng tử, có mật thám của Giám sát ti.
Tuy Lục Tổng quản không biết được toàn bộ tình báo, nhưng vẫn phân tích ra tin tức Đỗ Uy muốn nâng đỡ Tứ hoàng tử thượng vị, thậm chí muốn bất lợi đối với Càn đế.
Cái này là đến từ năng lực phán đoán đầu lĩnh đệ nhất đặc vụ của Đại Càn.
Mà cùng lúc đó, Cơ Soái thu được mật báo của Triệu Vân:
Long cung có dị động.
Triệu Vân là thượng khách của Long cung, còn là khế ước long kỵ sĩ của Tử Long công chúa.
Tử Long công chúa báo cho Triệu Vân biết một tin tức tuyệt mật:
"Nữ thần Trí Tuệ Chúng Thần điện của Tây đại lục bái phỏng Long vương."
Chiến tranh đến, Long tộc là minh hữu của Nhân tộc.
Ở trong chiến tranh vệ quốc lần trước, Long tộc xác thực cũng giúp Đại Càn hết sức.
Làm cho liên quân Yêu đình cùng Tây đại lục tổn thất thảm trọng.
Nếu lại khai chiến, Tây đại lục tự nhiên hy vọng mượn sức Long cung để bản thân sử dụng.
Tuy Long vương có minh ước cùng Thánh nhân ngày xưa, nhưng mà chuyện gì cũng có thể đàm phán.
Đơn giản chính là xem đối phương cho lợi thế có đủ nhiều hay không.